Vì từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không nhúc nhích một ngón tay, đạo hạnh rõ rành rành, không hề che giấu, suy ra sau lưng có tồn tại cường đại hơn ra tay tiêu diệt chấp niệm Thượng Thần.
Người có thể tiêu diệt chấp niệm Thượng Thần thì chắc là Thượng Thần nào đó đích thân đến. Thử nghĩ xem, có một vị Thượng Thần che chở thì thân phận cao quý biết bao, chắc chắn xuất thân đế thống tiên môn.
Nhiều người thầm khó hiểu, tại sao một người có xuất thân cao quý như vậy lại tu hành yếu nhớt, chẳng lẽ vì thiên phú quá kém?
Chỉ có cường giả thật sự như Tề Lâm Đế Nữ là nhìn ra chút manh mối, nàng hiểu không phải sau lưng có ai che chở Lý Thất Dạ, tuy hắn không nhúc nhích nhưng hắn dùng ý chí tuyệt đối trấn giết chấp niệm Thượng Thần.
Có thể dùng ý chí tuyệt đối trấn giết chấp niệm Thượng Thần là đạo tâm khủng bố biết bao, người có đạo tâm như thế e rằn chỉ có Đại Đế Tiên Vương.
Sau khi diệt Trầm Kim Long, Lý Thiên Hào mới chậm rãi quay đầu lại nhìn Tề Lâm Đế Nữ.
- Nàng tên là gì?
Khi Lý Thất Dạ hỏi chuyện, không chỉ nhóm Trầm Hiểu San, các cường giả tu sĩ, chưởng môn hoàng chủ đều nghẹt thở. Đế Nữ của bọn họ cao cao tại thượng nhưng Lý Thất Dạ lại kiêu ngạo, trên cao nhìn xuống nàng. Rất bá đạo.
Tề Lâm Đế Nữ do dự một chút, nàng không biết làm sao xưng hô thanh niên trước mắt. Thanh niên này thật là sâu không lường được, khiến người không cách nào nghiền ngẫm. - Tiểu nữ tử tên Tề Lâm Mộng Doanh.
Lý Thất Dạ tùy ý đánh giá một câu:
- Hậu nhân của Tề Lâm Tiên Vương, huyết thống không tệ.
Lý Thất Dạ bình luận có một câu làm đám người Thiết Thụ Ông câm nín. Đế Nữ của bọn họ thiên phú vô song, đạo hạnh sâu không lường được, hiện tại thế nhưng bị Lý Thất Dạ nhẹ nhàng bình luận ‘huyết thống không tệ’, chẳng biết là ca ngợi hay hạ thấp.
Tề Lâm Đế Nữ trầm ngâm một chút, dịu dàng hỏi:
- Không biết nên tôn xưng các hạ như thế nào?
Tề Lâm Đế Nữ hoang mang, nàng không biết người trước mắt nàng là ai, có lai lịch kinh thiên gì, hay là Đại Đế Tiên Vương nào hạ phàm. Dù là loại nào đều làm Tề Lâm Đế Nữ hoang mang.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Tề Lâm Đế gia của nàng và ta có duyên, thôi, nghĩ tình Tề Lâm Đế gia các ngươi nên ta không thu làm tỳ nữ, gọi ta một tiếng công tử đi.
Lý Thất Dạ tùy ý nói, bao nhiêu người suýt rớt cằm.
Cái... Cái... Cái gì đây!? Nhiều người không tỉnh táo lại từ trong câu nói đó được. Đế Nữ của Tề Lâm Đế gia bọn họ là tồn tại cao cao tại thượng, là thần nữ tiên tử, vậy mà Lý Thất Dạ nói như thể nàng chỉ xứng làm tỳ nữ, như thể trở thành tỳ nữ của hắn là vinh hạnh.
Cái... Cái này thật quá đáng, khiến người không thể tin.
Trầm Hiểu San há to mồm có thể nhét quả táo, khó tin nhìn mọi chuyện xảy ra. Trước kia Trầm Hiểu San khó chịu khi phải hầu hạ Lý Thất Dạ, với nàng thì làm tỳ nữ của hắn là nhục nhã, ít nhất trước kia nàng nghĩ vậy.
Nhưng hôm nay, khi đối diện Tề Lâm Đế Nữ thì Lý Thất Dạ vẫn xem nàng như tỳ nữ.
Đó là Tề Lâm Đế Nữ! Trong lòng Trầm Hiểu San thì Tề Lâm Đế Nữ là Đế Nữ cao cao tại thượng, cao không thể với tới, nhưng ở trong mắt Lý Thất Dạ chỉ là một người hết sức bình thường. Chuyện... Chuyện... Chuyện đại điện làm Trầm Hiểu San xoe tròn mắt.
Giờ phút này Trầm Hiểu San mới hiểu lời Lý Thất Dạ từng nói, hắn từng bảo có thể hầu hạ hắn là vinh hạnh của nàng, lúc bấy giờ nàng không cho là đúng.
Tới hôm nay Trầm Hiểu San mới hiểu được hầu hạ bên cạnh Lý Thất Dạ đúng là vinh hạnh cho nàng, cơ duyên này, phúc khí này người ta cầu cũng không có. Giờ Trầm Hiểu San mới rõ ràng được ở bên Lý Thất Dạ là may mắn xiét bao, tổ tiên che chở.
Lý Thất Dạ buông lời ngông như thế làm Tề Lâm Đế Nữ giật mình, không phải nàng tự cho mình rất cao, nàng dù sao là người kế thừa đại thống Tề Lâm Đế gia, trên đời này mấy người dám buông lời ngông cuồng nói thu nàng làm tỳ nữ Trong khi Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Đế Nha của Tề Lâm Đế gia các người rất tươi mới, pha một bình cho ta đi.
Lý Thất Dạ sai phái một lần nữa khiến Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc. Lý Thất Dạ không chút khách sáo, hoàn toàn xem nàng là tỳ nữ sai khiến.
Trong khi Tề Lâm Đế Nữ ngạc nhiên thì một lão nhân tựa làn khói xuất hiện bên cạnh nàng, lão đưa hộp trà cổ xưa vào tay nàng rồi biến mất ngay.
Lý Thất Dạ nhìn lão nhân biến mất, mỉm cười nói:
- Lão già Tề Lâm Đế gia rất biết điều.
Từ đầu đến cuối có cao nhân chỉ điểm Tề Lâm Đế Nữ, cao nhân không muốn lộ mặt chính là một lão tổ địa vị siêu cao trong Tề Lâm Đế gia bọn họ.
Tề Lâm Đế Nữ khẽ thở ra, tự mình bắt bếp lò đun bình trà tiên cho Lý Thất Dạ.
Tề Lâm Đế Nữ đích thân nấu trà, chuyện này quá khó tìn. Mọi người ngây ngốc nhìn, không cách nào phản ứng lại.
Lát sau Trầm Hiểu San tỉnh táo lại, lặng yên hỗ trợ Tề Lâm Đế Nữ, nhặt củi quạt lửa, nàng không dám nói câu nào. Khoảnh khắc này Trầm Hiểu San mới hiểu Lý Thất Dạ luôn cao cao tại thượng, chẳng qua là nàng có mắt mà không thấy Thái Sơn.
Nhìn cảnh tượng đó mọi người ngẩn ngơ, với các cường giả tu sĩ thì được Tề Lâm Đế Nữ nhìn một cái đã là vinh hạnh, được nàng ưu ái là vinh diệu vô thượng, có thể nói là mộ tổ tiên bốc khói xanh.
Giờ thì Thượng Thần tiên tử cao cao tại thượng trong lòng bọn họ chẳng qua là tỳ nữ đun trà cho Lý Thất Dạ. Tề Lâm Đế Nữ tự mình nấu trà, đãi ngộ này trên đời mấy ai có?
Người trẻ tuổi như Hạ Trần thì đã hóa đá. Trong lòng Hạ Trần thì Tề Lâm Đế Nữ cao không thể với tới, được nhìn nàng một cái đã là vinh hạnh vô cùng. Bây giờ Tề Lâm Đế Nữ ngay trước mắt Hạ Trần, nàng còn tự mình đun trà cho Lý Thất Dạ.
Giờ phút này Hạ Trần mới hiểu gã thật là có mắt mà không thấy Thái Sơn, ở trong phúc không biết phúc. Tề Lâm Đế Nữ mà còn phải hầu hạ Lý Thất Dạ, mấy ngày qua gã theo bên cạnh hắn đó là bỏ lỡ cơ duyên tuyệt thế.
Bình trà đã nấu xong, Tề Lâm Đế Nữ tự tay dâng lên cho Lý Thất Dạ.
Mỹ nhân ở bên người, tay thon nâng trà tiên, đây là tiên cảnh khiến người mơ ước biết bao. Vô số cường giả tu sĩ khao khát mơ ước được đãi ngộ này.
Có thể nói Tề Lâm Đế Nữ tự tay dâng trà, những có mặt mơ cũng không dám.
Nhưng chuyện như vậy rất bình thường với Lý Thất Dạ, với hắn thì Tề Lâm Đế Nữ chỉ là một nữ nhân bình thường. Nhi nữ của Tiên Đế còn từng hầu hạ Lý Thất Dạ chứ nói gì Tề Lâm Đế Nữ?
Lý Thất Dạ nhấp ngụm trà tiên, cảm thán rằng:
- Hương vị khiến người hoài niệm.
Nghe Lý Thất Dạ nói khiến lòng Tề Lâm Đế Nữ rung động, bởi vì một câu nói này chất chứa rất nhiều thứ, ngẫm nghĩ kỹ lại khiến người phát hiện lượng tin tức trong đó rất kinh người.
Lý Thất Dạ nhấp ngụm trà, lại đưa mắt nhìn vũ trụ, tìm tòi quét hình ngôi sao sâu trong vũ trụ. Lý Thất Dạ lần nữa định vị ngôi sao, suy tính địa điểm và thời gian xác Cuồng Thần xuất thế.