Đế Bá (Dịch)

Chương 2764 - Chương 2764 - Ra Tay Kinh Tứ Phương

Chương 2764 - Ra Tay Kinh Tứ Phương
Chương 2764 - Ra Tay Kinh Tứ Phương

Võ Phượng Ảnh hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Bản cô nương có thể lấy xuống hay không liên quan gì ngươi?

Võ Phượng Ảnh lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ ngươi có thể lấy xuống sao?

- Đúng rồi.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

- Dễ như bỏ vào túi, nhấc tay một cái là có thể lấy nó xuống, rất dễ dàng.

Lý Thất Dạ nói quá tự tin, Võ Phượng Ảnh ngây người. Mới rồi Lý Thất Dạ còn rất khiêm tốn, nhưng mới hai câu đã lộ ra thái độ cuồng bá, mạnh miệng.

Những người có mặt ngây ra, bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ nói rất bá khí, rất cuồng vọng.

Có tu sĩ cảm thấy Lý Thất Dạ quá ngông, khịt mũi nói:

- Nói hơi trọn vẹn, dễ như bỏ vào túi? Mấy ai làm được điều đó? Thượng Quan Đồ còn mất mạng tại đây, thiên tài tuyệt thế như Tần Bách Lý cũng không thể thành công, suýt mất mạng. Giờ hắn nói dễ như bỏ vào túi, trừ phi hắn là Thượng Thần từ mười dồ đằng trở lên không thì đừng hòng làm được.

Tần Bách Lý và Thượng Quan Đồ không thể thành công mà Lý Thất Dạ nói làm dễ hư chơi rất nhiều người cho rằng hắn buông lời ngông cuồng.

Võ Phượng Ảnh lạnh lùng trừng Lý Thất Dạ:

- Hừ! Ai chẳng biết nói cho có?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Vậy sao? Nếu ta lấy nó xuống thì nàng thấy sao? Có thể làm gì?

Võ Phượng Ảnh cực kỳ bá khí nói:

- Bản cô nương chờ ngươi lấy nó xuống, khi ngươi lấy được bia đá thì bản cô nương sẽ mài đao cướp lại.

Lý Thất Dạ bật cười, lắc đầu nói:

- Chỉ e nàng không có bản lĩnh đó.

Võ Phượng Ảnh bá khí trả lời lại:

- Ngươi cứ lấy xuống rồi nhìn xem bản cô nương có dám cướp của ngươi không!

Võ Phượng Ảnh hùng hổ xoa tay, bộ dáng gặp thần đồ thần.

Nhìn Võ Phượng Ảnh hiếu chiến, nhiều người thầm sợ hãi. Trong Thanh Châu khá nhiều người chịu thiệt trong tay Võ Phượng Ảnh, từng có chưởng môn giáo chủ đế thống tiên môn bị nàng đánh mặt mũi bầm dập. Mọi người đều biết khi Võ Phượng Ảnh hăng lên thì nàng mặc kệ ngươi có thân phận gì, lai lịch gì, đánh trước nói sau.

Đương nhiên có người thầm vui sướng khi người gặp họa, Lý Thất Dạ đụng phải Võ Phượng Ảnh hung hãn thật là kỳ phùng đối thủ, hắn đã gặp phải khúc xương cứng.

Lý Thất Dạ cười cười, mặc kệ Võ Phượng Ảnh xoa tay, hắn chậm rãi đi hướng bia đá cao ngất đâm mây.

Nhìn Lý Thất Dạ bước chậm đến gần bia đá vô cùng to lớn, mọi người nín thở quan sát từng hành động của hắn. Trước đó có nhiều người thất bại, thậm chí mất mạng, cường đại như Thượng Quan Đồ và Tần Bách Lý cũng thua.

Bây giờ mọi người chỉ muốn nhìn xem Lý Thất Dạ được người gọi là cực kỳ tà môn có thể thành công hay không. Thoạt trông đạo hạnh của Lý Thất Dạ rất cạn nhưng trên Số Hiệu Vạn Cổ đã có nhiều người chứng kiến hắn ăn lôi điện. Mọi người không quan tâm đạo hạnh của Lý Thất Dạ mạnh hay yếu, rất nhiều người cảm thấy hắn cực kỳ tà môn nên có chút thủ đoạn bù đắp đạo hạnh.

Ong ong ong ong ong!

Khi Lý Thất Dạ đến gần, phù văn vàng sậm trên bia đá nhấp nháy, lực lượng cắn nuốt khủng bố xuất hiện. Lực lượng cắn nuốt khủng khiếp không gì sánh bằng không biết từ đâu đến, lực lượng nháy mắt xuất hiện bao trùm lên Lý Thất Dạ. Khoảnh khắc lực lượng cắn nuốt không chỗ không ở, chỗ nào cũng có. Ngươi khó thể trốn thoát khỏi lực lượng cắn nuốt như vậy, khi đã bị nó bao phủ sẽ bị hút hết tinh huyết toàn thân.

Lý Thất Dạ cười đối diện lực lượng cắn nuốt khủng bố đột nhiên xuất hiện,chỉ một cái.

Bóc!

Không gian gợn sóng lăn tăn.

Bóc!

Lực lượng cắn nuốt khủng khiếp không gì sánh bằng bỗng chốc tan vỡ giống như hiệu ứng sóng gợn, trong nháy mắt tất cả lực lượng cắn nuốt thành mây khói.

Lực lượng cắn nuốt như bão tố, Lý Thất Dạ chỉ tay một cái đánh tan mắt bão, khiến bão lực lượng cắn nuốt tan biến.

Mọi người kinh ngạc kêu lên:

- Chuyện gì xảy ra?

Mọi người xem không hiểu huyền cơ trong đó. Lực lượng cắn nuốt bỗng chốc biến mất, đám người không rõ Lý Thất Dạ có thủ đoạn gì.

Không như Thượng Quan Đồ, lão từ bên trong sụp đổ huyết khí, dùng lực lượng mạnh nhất của mình ổn định huyết khí. Tần Bách Lý cắt đứt liên kết huyết khí, chặt đứt âm dương, nháy mắt ngăn cách kết nối lực lượng cắn nuốt và huyết khí của mình.

Thủ đoạn của Thượng Quan Đồ và Tần Bách Lý tuy người trẻ tuổi, kẻ yếu xem không hiểu, nhưng đại nhân vật thế hệ trước vẫn nhìn ra chút huyền ảo được.

Tình huống hiện nay của Lý Thất Dạ khiến mọi người ngây ngẩn. Chưởng môn giáo chủ xuất thân từ đế thống tiên môn đều nhìn không ra huyền ảo trong loại thủ đoạn này, vì Lý Thất Dạ chỉ một cái khiến lực lượng cắn nuốt tan biến.

Thượng Thần như Thượng Quan Đồ cũng không chịu nổi lực lượng cắn nuốt, cuối cùng bị hút thành thây khô. Nhưng Lý Thất Dạ chỉ một cái đã đánh tan lực lượng cắn nuốt, chuyện này không thể xảy ra, trừ phi hắn là Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh.

Nhưng Lý Thất Dạ tuyệt đối không thể là vị Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh được.

Nhìn Lý Thất Dạ chớp mắt đánh tan lực lượng cắn nuốt, có người thì thào:

- Này là tà thuật sao?

Người này không tin nổi mắt mình.

Trong khi mọi người sững sờ, Lý Thất Dạ bước lên cổ đàn, đi một vòng rồi bước xuống cổ đàn.

Lý Thất Dạ khẽ quát:

- Thu!

Lý Thất Dạ xòe mười ngón kết pháp ấn, tùy theo pháp ấn tung bay với tốc độ biến odỏi không gì sánh bằng.

Chớp mắt các pháp ấn chuyển động, tốc độ pháp ấn bay múa quá nhanh, mau đến làm người hoa mắt, không nhìn rõ được.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khoảnh khắc cổ đàn lắc lư, cổ đàn tuôn ra ánh sáng vàng. Tất cả ánh sáng vàng như thủy triều tràn ra.

Thấy cổ đàn tràn ra ánh sáng vàng, đám người kinh ngạc kêu lên:

- Không phải huyết quang

Khi Tần Bách Lý ra tay cổ đàn tuôn ra huyết quang nhưng bây giờ lại tràn ra ánh sáng vàng, điều này nằm ngoài dự đoán của nhiều người.

Trong phút chốc các khe hở trên nham thạch thô ráp của cổ đàn vụt sáng, từng lũ ánh sáng vàng bắn lên cao.

Rào rào!

Ánh sáng vàng phun ra từ cổ đàn như thủy triều xô đẩy bia đá khổng lồ.

Trong khoảnh khắc chuyện khó tin diễn ra. Bia đá siêu to vốn đầy ắp phù văn vàng sậm, thoạt trông những phù văn hồn nhiên thiên thành, hình như là bẩm sinh chứ không phải sau này khắc lên.

Nhưng thủy triều ánh sáng vàng đập vào bia đá thì các phù văn vàng sậm rơi rụng như thể chúng nó được dán trên bia đá.

Rào rào! Rào rào!

Tiếng thủy triều xô đẩy, các phù văn vàng sậm rơi xuống bị ánh sáng vàng cuốn đi.

Rào rào!

Thanh âm cuối cùng vang lên, ánh sáng vàng thủy triều cuốn tất cả phù văn vàng sậm xô hướng Lý Thất Dạ. Trong tiếng nước rì rào Lý Thất Dạ xòe tay ra, bàn tay của hắn như lỗ đen hút hết thủy triều ánh sáng vàng.

Tất cả phù văn vàng sậm biến mất vào trong bàn tay Lý Thất Dạ.

Ong ong ong ong ong!

Lý Thất Dạ xòe tay ra, các phù văn chuyển động. Tất cả phù văn từ vàng sậm biến thành sắc vàng, các phù văn hóa thành biển mênh mông khi bàn tay chuyển động, bên trong có vô số phù văn diễn biến, hình như nó đang diễn biến ra một địa thế giới.

Bình Luận (0)
Comment