Đế Bá (Dịch)

Chương 3072 - Chương 3072 - Mở Ra Kỷ Nguyên Mới

Chương 3072 - Mở Ra Kỷ Nguyên Mới
Chương 3072 - Mở Ra Kỷ Nguyên Mới

Chu Tư Tĩnh vừa mở mắt ra thì đã thấy Lý Thất Dạ ngồi ở đối diện nàng, lặng lẽ quan sát nàng.

- Đệ tử tu luyện không tốt.

Sau khi Chu Tư Tĩnh tỉnh lại thì lo lắng tái mặt, cúi thấp trán, nói.

Lý Thất Dạ nói:

- Cơ sở coi như vững chắc, thiếu sót duy nhất là lý giải tâm pháp hơi bị lệch, tâm pháp cũng không hoàn chỉnh mà chỉ là một nhánh nhỏ, muốn đi xa hơn thì trước tiên phải giải quyết vấn đề này.

Lý Thất Dạ không cậy miệng nói bậy. Năm đó hắn từng luận đạo với Cuồng Tổ, cùng thảo luận ưu khuyết của tất cả tâm pháp tu luyện ở Tam Tiên giới, thế nhưng sau này những ký ức đó bị xóa mà thôi. Bây giờ những ký ức đó lại xuất hiện, có thể khẳng định, phương pháp tu luyện ở Tam Tiên giới chẳng mấy gai góc với Lý Thất Dạ, có thể gọi hắn là đại tông sư. - Đệ tử ngu dốt, không thể thân cận đạo thống, không thể khống chế đại pháp.

Chu Tư Tĩnh nói nhỏ.

Trên thực tế cũng không thể trách Chu Tư Tĩnh. Đại Kiếm môn sa sút, công pháp ít ỏi, lại chỉ là nhánh con của Cuồng Đình đạo thống. Chu Tư Tĩnh tu luyện tốt mới là lạ.

Cuồng Đình đạo thống là đạo thống do Cuồng Tổ xây dựng. Cuồng Đình đạo thống có hơn ngàn vạn dặm lãnh thổ, tất cả lãnh thổ của Cuồng Đình đạo thống cấu thành thiên địa.

Đây là điểm khác nhau giữa Tam Tiên giới với Cửu giới cùng mười ba châu. Môn phái truyền thừa ở Cửu giới cùng mười ba châu, thậm chí đế thống tiên môn, đều xây dựng bên trong lãnh thổ Cửu giới cùng mười ba châu.

Nhưng Tam Tiên giới lại khác. Ở Tam Tiên giới, chỉ có Chân Đế mới có thể mở đạo thống, hơn nữa Chân Đế phải mạnh tới trình độ có thể mở đạo nguyên thì mới có tư cách mở đạo thống. Bằng không, dù là Chân Đế nhưng không thể đạt tới trình độ này thì không thể sáng tạo đạo thống.

Sau khi Chân Đế đạt tới trình độ này thì sẽ chiếm đoạt nhật nguyệt tinh thần bên trong vũ trụ, tìm kiếm một nơi hoang vu sáng tạo một vùng thế giới, dẫn dắt đạo nguyên rèn luyện lãnh thổ, cuối cùng làm khối đại lục đó nơi nơi đạo thổ, nơi nơi đế uẩn, hình thành đạo thống.

Chẳng hạn như Cuồng Đình đạo thống. Nó được Cuồng Tổ luyện từ một vùng lãnh thổ hoang vu trở thành đạo thổ, sáng tạo ra vùng thiên địa này, cuối cùng dẫn dắt đạo nguyên, lấy Cuồng Kinh làm trụ cột, kiến tạo toàn bộ đạo thống.

Nói cách khác, ở trong lãnh thổ của Cuồng Đình đạo thống, bất kể ngươi tu luyện tâm pháp hay công pháp nào lấy Cuồng Kinh làm đại cương thì cũng sẽ thân cận với đạo thổ dưới chân, thậm chí khi mạnh tới trình độ nào đó thì sẽ thân cận với đạo nguyên, giúp ngươi mạnh mẽ hơn, tu luyện cũng làm một hưởng hai.

Còn nếu như tu luyện tâm pháp của đạo thống khác ở trong lãnh thổ của Cuồng Đình đạo thống thì chắc chắn sẽ bị áp chế, tốc độ tu luyện cũng trở nên chậm chạp, không có đạo thổ giúp đỡ, không có đạo nguyên chống lưng.

Chu Tư Tĩnh cảm thấy khó thân cận với đạo thổ của Cuồng Đình đạo thống là vì tâm pháp nàng tu luyện chỉ là một nhánh con của Cuồng Kinh, còn không bằng cả da lông của Cuồng Đình đạo thống.

Nói đơn giản hơn, tâm pháp của Đại Kiếm môn quá kém, hoàn toàn là tâm pháp không hợp cách, là một phần rất nhỏ ở ngọn.

Dõi nhìn Chu Tư Tĩnh lo sợ mặt mày tái mét, Lý Thất Dạ nói:

- Tâm pháp mà ngươi tu luyện thuộc nhánh Trọng đạo trong Cuồng Kinh. Tâm pháp mà ngươi tu luyện còn thua cả da lông trong nhánh này. Ta truyền thụ ngươi mấy câu chân ngôn, nhớ được hay không, hiểu được hay không, phải xem tạo hóa của chính ngươi.

Nghe vậy, Chu Tư Tĩnh gần như không tin vào lỗ tai của mình. Đây đúng là cơ duyên trời cho, cơ duyên mà rất nhiều người hằng mơ, không ngờ hôm nay cơ duyên trời cho này lại rơi trúng đầu nàng. - Cám ơn lão tổ tông ---

Giật mình một cái, Chu Tư Tĩnh quỳ sấp xuống đất, vô cùng kích động.

- Nghe kỹ, ta sẽ không lặp lại lần thứ hai.

Lý Thất Dạ nói chậm, tiếng tiếng chân ngôn, giảng giải từ từ.

Chu Tư Tĩnh vội vàng tập trung tinh thần lắng nghe, ghi nhớ từng câu từng chữ của Lý Thất Dạ. Cho dù lúc này nàng không hiểu thì cũng phải ghi nhớ thật kỹ để ngày sau tìm hiểu.

Bây giờ đừng nói Cuồng Kinh, ngay cả công pháp chân thuật hay thậm chí là chân thuật vô địch nhất bí mật nhất của Cuồng Đình, thì Lý Thất Dạ cũng biết tường tận, dù sao hắn cũng có được mọi ký ức của Cuồng Tổ.

Sau khi truyền thụ vài câu chân ngôn cho Chu Tư Tĩnh, Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói:

- Lui xuống đi.

- Vâng, lão tổ tông!

Chu Tư Tĩnh cực kì ngoan ngoãn, vội vàng vái lạy. Theo nàng, Lý Thất Dạ thật sự là lão tổ tông của Cuồng Đình.

- Sau này đừng gọi ta là lão tổ tông, già lắm, hãy gọi ta là công tử.

Lý Thất Dạ căn dặn.

- Vâng, công tử.

Chu Tư Tĩnh không dám nhiều lời, vội vàng đáp lời rồi cung kính lui ra ngoài.

Sau khi Chu Tư Tĩnh lui ra ngoài, Lý Thất Dạ ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm chặt, ngưng thần nội tức, toàn thân nhập định, tựa như biến thành tượng đá.

Lúc này, ở bên trong mệnh cung của Lý Thất Dạ có một mảnh đất đai phì nhiêu, mảnh đất phì nhiêu này mênh mông không bờ bến, rộng lớn vô cùng. Ở bên trong mảnh đất phì nhiêu này, ánh sáng chớp lóa, tinh lực đầy khắp, mọi sức mạnh thiên địa đại đạo đều chất chứa vào nơi này. Nơi này không chỉ có mỗi đại đạo, tinh lực, vạn pháp mà càng có mồ hôi nước mắt của Lý Thất Dạ.

Mảnh đất phì nhiêu này là do đại đạo của Lý Thất Dạ biến thành. Đại đạo tu luyện ở Cửu giới, ở mười ba châu đều tan biến, thế nhưng theo Lý Thất Dạ cũng chưa hẳn là chuyện xấu.

Bởi vì sau khi tu luyện bị hủy hết thì nó trở thành mảnh đất phì nhiêu này. Mọi đạo cơ, mọi tinh lực, mọi cố gắng, mọi pháp tắc đều trở thành chất dinh dưỡng cho mảnh đất rộng lớn này.

Bấy giờ, bầu trời phía trên mảnh đất phì nhiêu này lấp lóe ánh sáng. Nơi đó có một hạt giống, một hạt giống tuyệt thế vô song, một hạt giống chất chứa mồ hôi cùng nước mắt của hằng hà vạn thế.

Hạt giống này được Lý Thất Dạ luyện hóa ở biển Thiên Tru. Tuy rằng hắn luôn ngủ say, thế nhưng trên thực tế là vì hắn mãi luyện hóa thứ này.

Hạt giống này chứa đựng tất cả mọi thứ của Lý Thất Dạ. Chân mệnh, mệnh cung tứ tượng, tam đại chu, vân vân... đều chất chứa vào trong hạt giống này. Hơn nữa, hạt giống này được vô số Thiên Tru mài giũa, có được sức sống hùng hậu nhất thế gian. "Bộp" một tiếng. Ngay lúc này, hạt giống rơi xuống mảnh đất phì nhiêu, được trồng sâu bên trong mảnh đất này.

Ngay lúc này, mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ xoay tròn diễn hóa, sinh mệnh chi thủy tuôn ra như cam lộ, nháy mắt dị tượng xuất hiện...

Đây là đại đạo mà Lý Thất Dạ muốn đi, cũng là mục đích Lý Thất Dạ tới Tam Tiên giới.

Bây giờ, Lý Thất Dạ không tu luyện theo hệ thống tu luyện ở Cửu giới hay mười ba châu, cũng không theo hệ thống tu luyện ở Tam Tiên giới mà là hệ thống tu luyện độc nhất vô nhị. Nói theo cách khác, Lý Thất Dạ sắp sửa sáng tạo hệ thống tu luyện hoàn toàn mới, cũng sẽ trở thành hệ thống tu luyện cho kỷ nguyên mới.

Lý Thất Dạ đang phát triển một con đường độc nhất vô nhị, đương nhiên, chưa có ai từng đi con đường này nên hắn chỉ có thể từ từ tìm hiểu. Thế nhưng, Lý Thất Dạ đầy tự tin về con đường tu luyện trong tương lai.

Về con đường tu luyện hoàn toàn mới này, Lý Thất Dạ có thể khái quát như thế này: gieo trồng đạo chủng, đạo thụ đâm chồi, đạo quả kết trái.

Con đường hoàn toàn mới này của Lý Thất Dạ là dung hợp chân mệnh với đại đạo, sức mạnh nắm giữ càng mạnh mẽ hơn. Hơn nữa những sức mạnh này đều bắt nguồn từ chính bản thân, bản thân chính là đại đạo, đạo đạo chính là chân mệnh chứ không còn là chân mệnh khống chế đại đạo hay đại đạo ký thác chân mệnh. Càng không phải dựa vào thiên địa.

Như vậy cũng có nghĩa Lý Thất Dạ không chỉ siêu thoát thiên địa mà hắn còn dung luyện mọi thứ, mọi thứ đều trở thành một phần của chân mệnh. Đây chính là con đường mà Lý Thất Dạ muốn đi Đây cũng là lý do vì sao Lý Thất Dạ muốn tới Tam Tiên giới. Bởi vì Tam Tiên giới siêu thoát thiên địa, nơi này không có thiên mệnh, không bị xiềng xích, vì vậy nơi này có thể siêu thoát mọi thứ. Ở bên trong thế giới này, Lý Thất Dạ không bị áp chế khi sáng tạo đại đạo. Ngày sau khi mở ra một kỷ nguyên hoàn toàn mới thì nó mới là sức mạnh mạnh mẽ nhất.

Sau khi gieo trồng viên đạo chủng nọ, không biết đã qua bao lâu, chỉ nghe một tiếng "bộp", có thứ gì đó chui khỏi mặt đất. Là đạo chủng nảy mầm, đạo mầm màu vàng nhạt chui ra khỏi phù sa, một đạo mầm rất nhỏ, rất khó sinh trưởng ở mảnh đất phì nhiêu này.

Đương nhiên cũng nhờ mảnh đất phì nhiêu này mà đạo mầm mới có thể sinh trưởng. Đây cũng là nỗ lực trước giờ của Lý Thất Dạ. Ở Cửu giới, ở mười ba châu, hắn luôn dựng nền móng vững chắc cho mình. Bởi vì chỉ có nền móng vững chắc thì mảnh đất này mới có thể nuôi đạo chủng sinh trưởng.

Mảnh đất phì nhiêu này cũng là đảm bảo vững chức để ngày sau Lý Thất Dạ mở ra một kỷ nguyên hoàn toàn mới. Bằng không, mọi thứ đều là lâu dài xây trên cát.

Cũng giống như một tòa nhà lầu muốn đâm sâu mặt đất hay muốn chọc tan bầu trời thì phải có nền móng kiên cố, nếu không thì cũng chỉ là lời nói suông. Cho dù có xây được lầu cao thì cũng sụp đổ ầm ầm.

Lý Thất Dạ muốn mở ra một kỷ nguyên, muốn sáng chế một con đường hoàn toàn mới thì hắn cần phải có mảnh đất phì nhiêu này. Đây cũng là lý do tại sao Lý Thất Dạ lại từng bước củng cố đạo cơ khi còn ở Cửu giới, còn ở mười ba châu.

Theo Lý Thất Dạ, mọi tích lũy ngày trước là vì nghênh đón con đường này. Trưởng thành bên trong hệ thống cũ, sáng tạo một đại đạo hoàn toàn mới, mở ra một trang kỷ nguyên hoàn toàn mới. Đây là thứ mà Lý Thất Dạ cố gắng thực hiện.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, đạo mầm từ từ trưởng thành, quá trình sinh trưởng rất chậm, tốc độ cũng rất chậm. Thế nhưng so với lúc đạo mầm mới nhú thì giờ đây nó tràn ngập sức mạnh đại đạo, tràn ngập sức mạnh chân ngã, tràn ngập khí hỗn độn...

Cũng có nghĩa, con đường này của Lý Thất Dạ bắt đầu đơm hoa. Lúc này, đại đạo chính là ta, ta chính là đại đạo, thậm chí ta còn là thiên địa!

Bình Luận (0)
Comment