Đế Bá (Dịch)

Chương 3157 - Chương 3157 - Một Kiếm Định Càn Khôn (Thượng)

Chương 3157 - Một Kiếm Định Càn Khôn (thượng)
Chương 3157 - Một Kiếm Định Càn Khôn (thượng)

Lý Khiêm thét dài:

- Mở!

Lý Khiêm cùng người thủ hộ kích hoạt đạo nguyên, trong khoảnh khắc lực lượng đại đạo tràn ngập. Cuồng Đình đạo thống phát ra pháp tắc bắn lên cao, lực lượng đại đạo mênh mông bàng bạc gia cố vào Lý Khiêm và người thủ hộ khác.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, nhưng trong khoảnh khắc quân địch cũng lấy sát khí của mình ra. Binh Chân Đế, khí Bất Hủ, trong khoảnh khắc vũ khí vô địch với con số hàng trăm ngàn giáng xuống.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Vang tiếng nổ nhức óc, hai bên đanhú nhau trên bầu trời, hỏa hao bắn tung tóe như các ngôi sao nổ tung trời. Uy lực vụ nổ làm mặt trời cũng bị lu mờ, Cuồng Đình đạo thống lung lay. Uy lực vụ nổ làm Cuồng Đình đạo thống lắc lư như chiếc thuyền trong bão biển, bị sóng ập đến tùy thời bị hủy diệt.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc Lý Khiêm dẫn theo người thủ hộ khác lại xông lên đánh trả nhưng vẫn không đánh lại dám lão tổ Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương. Nhiều lão tổ liên hợp ức chế, nhóm Lý Khiêm bị đánh ho ra máu liên tục thụt lùi.

Có người rống to:

- Giết sạch bọn họ, san bằng Cuồng Đình đạo thống!

Bọn họ điên cuồng oanh giết nhóm Lý Khiêm, đệ tử Cuồng Đình đạo thống đã chết hàng vạn người chỉ trong tích tắc.

Chợt một thanh âm nhàn nhã vang lên:

- Chỉ bằng vào các ngươi?

Ầm!

Vang tiếng nổ nhức óc, đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống tuôn ra tiên quang vô cùng tận. Tất cả tiên quang đều phóng lên cao, như mạch xung bắn thẳng lên vũ trụ, chiếu sáng toàn vũ trụ.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Vô số pháp tắc Thủy Tổ dưới đất Cuồng Đình đạo thống tuôn ra, mỗi pháp tắc Thủy Tổ như sơn mạch to lớn.

Tất cả pháp tắc Thủy Tổ đuổi theo mạch xung tuôn ra từ đạo nguyên lao lên vũ trụ, đan xen vào nhau.

Keng!

Tiếng kiếm ngân vang vọng vạn giới. Chớp mắt tất cả pháp tắc Thủy Tổ và mạch xung đan xen dung hợp vào nhau hóa thành kiếm Thủy Tổ tuyên cổ xa xưa.

Khi thanh kiếm Thủy Tổ xuất hiện, tất cả sinh linh thật nhỏ bé, tựa như hạt bụi chốn trần gian.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm Thủy Tổ rung nhẹ, vô số ngôi sao trong vũ trụ vỡ nát như bị phủi đi bụi trần, cảnh tượng hết sức rung động hồn người.

Một kiếm chấn vì sao, cảnh tượng khiến ai nhìn cũng hoảng sợ.

Thấy cảnh đó Dương Minh Tu Đà hay Vạn Tí Thiên Vương đều biến sắc mặt:

- Lực lượng của đạo nguyên!

Bọn họ hét chói tai:

- Phòng ngự!

Bùm!

Vang tiếng nổ inh ỏi, chớp mắt liên quân đã xây thành phòng ngự như trường thành. Nguyên phòng ngự bàn cứ như tòa thành bảo không thể phá vỡ, phòng thủ kiên cố.

Keng!

Nhát kiếm chém xuống, vạn vật thành tro, vạn cổ tối tăm không ánh sáng, chúng thần hồn phi phách tán. Nhát kiếm đó có thể nói là vô địch cõi đời.

Ầm!

Dù phòng ngự của liên quân có các binh Chân Đế, khí Bất hủ làm cột trụ vẫn không ngăn được nhát kiếm vô địch cõi đời, phòng ngự chớp mắt vỡ nát. Tất cả phòng ngự đều bị hủy diệt, máu phun ra như vẩy mực.

Kiếm chém xuống. Máu như trời đổ mưa rào, mấy ngàn liên quân nháy mắt bị nhất kiếm đồ diệt. Tiểu Cảnh Chân Thần bị kiếm giết ngay, dù là lão tổ siêu mạnh cũng bị đánh bay.

Chớp mắt mấy ngàn liên quân hóa thành mưa máu, cuối cùng còn sống sót chỉ là mấy trăm người, tất cả là lão tổ của các đạo thống và toàn là thần giai.

Còn về cường giả dưới Chân Thần thì không có bản lĩnh sống sót dưới nhát kiếm này. Tiểu Cảnh Chân Thần còn bị đồ sát thành mưa máu, nhiều lão tổ sống sót thì bị thương nặng.

Một kiếm đồ sạch liên quân, chỉ có một, hai phần mười sống sót. Cảnh tượng này rung động tất cả mọi người, bao gồm người Cuồng Đình đạo thống.

Nhát kiếm quá bá, kiếm này quá khủng bố, ai cũng run rẩy trước nhát kiếm kia.

Trong Cuồng Đình đạo thống biết bao người kích động hét to:

- Tiên tổ!

Có người khóc rồng, hét chói tai:

- Tiên tổ ra tay, chúng ta được cứu rồi!

Lý Khiêm cũng vô cùng rung động. Lão biết Lý Thất Dạ sâu không lường được nhưng một kiếm đồ diệt nhiều liên quân như thế thì quá bá khí, tựa như Chân Đế giá lâm. Nói chính xác hơn là bá khí hơn đa số Chân Đế. - Ở đó!

Nhóm Dương Minh Tu Đà, Vạn Tí Thiên Vương tập trung vào một tòa cung điện, mang theo mấy trăm Chân Thần sống sót lao tới.

Bùm!

Vang tiếng nổ, mấy trăm Chân Thần Vạn Tí Thiên Vương, Dương Minh Tu Đà ập đến, cả cung điện vỡ nát. Khi cung điện sụp đổ thì một thanh niên đứng đó, đang cầm lò luyện đan.

Một lão nhân và một thiếu nữ đứng sau lưng hỗ trợ cho thanh niên.

Thanh niên luyện dan đó là Lý Thất Dạ, người trợ thủ là Dương Thăng Bình và Chu Tư Tĩnh.

Mấy trăm Chân Thần chớp mắt bao vây Lý Thất Dạ, nhưng hắn không thèm nhìn họ mà chỉ tập trung vào đan lô. Đan lô hiện ra một con rồng bay, rồng bay từng vòng, càng xoay càng nhanh, tiếng rồng ngâm không dứt bên tai.

Lý Thất Dạ cầm lò lửa, rồng bay càng lúc càng nhanh, hơi thở rồng ngày càng đậm. Hơi thở rồng theo con rồng xoay toèn sắp hình thành bão táp.

Khi rồng xoay càng lúc càng nhanh thì vảy rồng trên người nó lấp lánh sáng, ánh sáng vàng chiếu rọi cực kỳ chói mắt. Đặc biệt tiếng rồng ngâm vang lên, uy khiếp hồn người.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chớp mắt nhóm Dương Minh Tu Đà dựng lên một bức tường thuẫn khổng lồ phòng ngừa Lý Thất Dạ tấn công.đám Chân Thần cầm sẵn binh Chân Đế, khí Bất Hủ, bọn họ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm dịnh cho hắn một kích trí mệnh.

Bọn họ nhìn ra được Lý Thất Dạ điều khiển lực lượng đạo nguyên Cuồng Đình đạo thống nên đang tìm cơ hội. Vào khoảnh khắc Lý Thất Dạ lộ ra sơ hở thì họ sẽ cho hắn một kích trí mạng, không cho hắn cơ hội điều khiển đạo nguyên.

Vào giây phút căng thẳng sắp bùng nổ, đám người Dương Minh Tu Đà mặt căng thẳng.

- Trường sinh đan đệ tứ kiếp, kim lân du long, đây là tài của đại tông sư!

Có lão tổ nhảy ra, đi qua nhìn đan lô của Lý Thất Dạ, tặc lưỡi nói:

- Cách ngự hỏa này vô song trên đời, lò lửa như thế, mợ ơi, cách này chỉ có trong ghi chép, ta chưa từng thấy!

Lão tổ đột nhiên nhảy ra mắt sáng rực nhìn đan lô là người râu tóc bạc phơ mặc áo gai, bên hông treo một hồ lô, già vẫn dẻo dai, vóc dáng dễ thưng.

Lão nhân mới nhảy ra Dương Minh Tu Đà liền la to:

- Đan Vương, nguy hiểm!

Lão tổ này cực kỳ quan trọng với họ, đó là một dược sư có đại vị cao thượng, diệu thủ hồi xuân, người bị thương toàn cần nhờ lão cứu mạng.

Lão nhân tên Đan Vương mắt sáng rực nói:

- Không sao không sao, các ngươi cứ lo chuyện của mình, ta tự xem được rồi.

Người tinh thông đan đạo như Đan Vương thì cách ngự hỏa, thuật luyện dan của Lý Thất Dạ quá hấp dẫn, như kẻ tham tiền thấy nguyên một kho báu.

Đan Vương đứng rất gần, cách đan lô của Lý Thất Dạ chỉ trong gang tấc, mắt nhìn chằm chằm đan lô. Đan Vương hít sâu không khí rồi tặc lưỡi nhép miệng.

Đan Vương thì thào:

- Dược liệu của ngươi kém thật, trung bình chỉ miễn cưỡng đến ngưỡng đó, dược liệu tốt nhất chỉ miễn cưỡng có bảy trăm vạn năm dược linh. Lò dược liệu này đổi lại đan sư khác tối đa cũng chỉ có thể luyện ra một lò trường sinh đan đệ tam kiếp... ---------------

Bình Luận (0)
Comment