Đế Bá (Dịch)

Chương 3163 - Chương 3163 - Hiệp Định (Hạ)

Chương 3163 - Hiệp Định (hạ)
Chương 3163 - Hiệp Định (hạ)

- Ngươi nằm mơ đi.

Thấy Đan Vương hưng phấn, Lý Thất Dạ cười nói:

- Cho ngươi ở lại để học trộm đan đạo của ta sao? Ngươi cút về đi.

- Ta đi!

lão tổ Chu Tướng Võ Đình trầm giọng nói:

- Tu Đà là thống soái của liên quân, là linh hồn của đợt hành động này. Nếu bắt giữ ngươi làm con tin thì thật sự không ổn, để ta ở lại vậy.. Nếu ngày nào đó liên quân tấn công Cuồng Đình đạo thống thì hãy chém đầu của ta trước.

Lão tổ Chu Tướng Võ Đình này rất có nghĩa khí, dù sao thống soái Dương Minh Tu Đà bị bắt làm con tin thì hơi quá mức.

Lão tổ Chu Tướng Võ Đình chịu ở lại, những lão tổ khác không nói gì. Dù sao bị bắt làm con tin không phải chuyện vẻ vang gì, nếu có ngày liên quân lại tấn công Cuồng Đình đạo thống thì chẳng phải là thành cn tin bị giết đầu tiên sao?

Khi lão tổ Chu Tướng Võ Đình đồng ý thay thế Dương Minh Tu Đà thì nữ nhân mới rồi đánh lén lên tiếng:

- Để ta ở, ta nguyện ý chịu thay cho lão tổ Chu Tướng Võ Đình ở lại làm con tin!

- Không được!

Thấy nữ nhân đòi ỏ lại làm con tin lão tổ Chu Tướng Võ Đình liền phủ định:

- Nàng còn trẻ, đi về trước...

Nữ nhân vội nói:

- Lão tổ, các người đều bị thương nặng, nên nhanh chóng bế quan chữa thương không thì sẽ để lại tai họa ngầm.

Các lão tổ thầm đồng ý lời của nàng. Bọn họ bị trọng kích từ Lý Thất Dạ, bị thương nặng trình độ khác nhau, nếu không kịp quay về bế quan chữa thương sẽ thành bệnh nặng, ảnh hưởng rất lớn với họ. - Không được!

Lão tổ Chu Tướng Võ Đình không cho:

- Nàng còn chưa đến mức thay Võ Đình, quay về đi.

- Cứ để nàng ta ở lại.

Khi lão tổ Chu Tướng Võ Đình phản đối thì Lý Thất Dạ mỉm cười chỉ vào nữ nhân:

- Giữ nàng ta làm con tin.

Lý Thất Dạ chỉ định nữ nhân làm con tin khiến lão tổ Chu Tướng Võ Đình khó xử:

- Cái này...

- Yên tâm, chẳng lẽ ta ăn nàng ta sao? Chờ ta đi đạo thống của các ngươi một chuyến chắc chắn sẽ mang nàng ta theo, đưa về Chu Tướng Võ Đình crua các ngươi.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Đương nhiên nếu các ngươi muốn tấn công Cuồng Đình đạo thống thì ta cũng vô cùng hoan nghênh, điều đáng tiếc duy nhất là ta sẽ chém nàng ấy tế cờ. Nhiều đạo thống mà cô phụ một vãn bối, sẽ làm người ta thấy buồn cười. - Ta tin tưởng Cuồng Đình đạo thống sẽ không khó xử một tiểu cô nương.

Phục Ngưu Minh Tổ thấy sự việc dã quyết định xong thì vội nói với các lão tổ:

- Chúng ta quyết định vậy đi.

Phục Ngưu Minh Tổ cũng hy vọng sự việc dàn xếp, tránh cho Lý Thất Dạ đổi ý. Lỡ như Lý Thất Dạ đổi ý thì mọi chuyện rắc rối, tất cả sự cố gắng đều trôi theo dòng nước.

Đại thế đã định, lão tổ Chu Tướng Võ Đình bất đắc dĩ đồng ý:

- Được rồi.

Lý Thất Dạ phất tay:

- Được rồi, Lý Khiêm, tiễn khách.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Pháp tắc Thủy Tổ trên người nhóm Dương Minh Tu Đà lần lượt gỡ bỏ, bọn họ lấy lại tự do.

Tuy nhóm Dương Minh Tu Đà đã được tự do nhưng không ai dám tấn công Lý Thất Dạ. Thế cục đã rất rõ ràng, Lý Thất Dạ nắm giữ đạo nguyên. Trong Cuồng Đình đạo thống bất cứi ai đều không phải là đối thủ của hắn. Lúc này mà cpòn tấn công Lý Thất Dạ là tự tìm đường chết, hành động rất ngu xuẩn.

Đan Vương chạy lại tự nguyện làm con tin:

- Hi hi hi, tiền bối, ta cũng nguyện ở lại làm con tin, có cần thêm một con tin để tăng tiền cược cho Cuồng Đình đạo thống không?

- Cút đi.

Lý Thất Dạ cười mắng:

- Ngươi nằm mơ đi, Cuồng Đình đạo thống không nuôi ăn cơm trắng.

Mọi người câm nín với Đan Vương, người ta ước gì rời khỏi chốn thau thảm này còn lão thì rất vui vẻ ở lại.

Thấy Lý Thất Dạ đồng ý thả người thì Lý Khiêm thở phào nhẹ nhóm, sóng gió đã qua thì tốt rồi:

- Các vị hãy đi theo ta.

Lý Thất Dạ không làm khó bọn họ, đám Vạn Tí Thiên Vương thở phào nhẹ nhõm bước nhanh theo Lý Khiêm rời đi.

Đan Vương thì không cam lòng rời đi, lão muốn ở lại, tìm cơ hội nhìn cách luyện đan của Lý Thất Dạ, nghiên cứ đan đạo của hắn.

Khi Lý Khiêm hộ tống đám lão tổ Dương Minh Tu Đà rời đi thì Lý Thất Dạ vung tay lên.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Pháp tắc Thủy Tổ trói người nữ nhân kia tả lỏng, trả lại tự do cho nàng.

Thấy Lý Thất Dạ gỡ bỏ gông xiềng trên người mình, nữ nhân đầy nghi ngờ nhìn hắn, nàng không tin hắn dễ dàng thả nàng.

Lý Thất Dạ tùy ý sai Chu Tư Tĩnh đứng sau lưng mình:

- Tư Tĩnh sắp xếp chỗ ở cho nàng ta, chiêu dã khách.

Nữ nhân nhìn Lý Thất Dạ, lòng cảnh giác hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

- Ta có thể làm gì?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Chẳng lẽ ta ăn nàng sao? Dù làm con tin cũng nên có cuộc sống của con tin, không lẽ ta cứ trói nàng hoài?

- Ai biết ngươi muốn làm gì.

Nữ nhân hừ lạnh một tiếng:

- Không chừng trong lòng ngươi có mưu đồ. Hừ, Ma giáo các ngươi không ai đáng tin.

- Ta mưu đồ nàng cái gì?

Lý Thất Dạ đánh giá nữ nhân trước mắt, cười nói:

- Về nhan sắc thì chỉ bình thường, miễn cưỡng làm anh đầu ấm giường cho ta được. Nàng nó ita mưu đồ nàng cái gì? Ta không đến mức bụng đói ăn quàng.

- Ngươi...!

Nữ nhân đỏ mặt trừng Lý Thất Dạ, nghiến răng nghiến lợi, mắt tóe lửa.

Nữ nhân nào cũng quan tâm nhan sắc của mình, càng không nói đến nàng là mỹ nữ tuyệt trần. Võ Băng Ngưng nàng đây tuy không phải mỹ nữ số một Vạn Thống giới nhưng dù gì cũng là đệ nhất mỹ nữ trong Chu Tướng Võ Đình, nam nhân quỳ gối dưới váy nàng nhiều không đếm hết.

Võ Băng Ngưng rất tự tin vào khuôn mặt mình, cũng có chút dè dặt. Hôm nay Lý Thất Dạ dám nói nàng có nhan sắc bình thường, bộ dáng ghét bỏ đó chọc giận nàng.

Nữ nhân tên Võ Băng Ngưng nghiến răng nói:

- Ngươi có biết là miệng của ngươi rất thối không?

Nếu không phải làm tù nhân thì Võ Băng Ngưng đã giương nanh múa vuốt xông tới xé nát cái miệng thối của Lý Thất Dạ ra.

- Nàng có nếm qua chưa mà biết là miệng ta hôi?

Lý Thất Dạ cười nói:

- Không lẽ nàng muốn thếm thử?

Võ Băng Ngưng tức hộc máu, mặt đỏ rực:

- Biến thái thối tha!

Võ Băng Ngưng bị Lý Thất Dạ chọc tức người run rẩy.

Lý Thất Dạ nhìn Võ Băng Ngưng tức giận run bần bật thì cười nói:

- Dù ta biến thái đến mấy cũng không thò tay chạm vào nàng. Nàng qua gầy,con người ta thì thích kén cá chọn canh.

Lý Thất Dạ nói xong nhìn Võ Băng Ngưng từ trên xuống dưới nghiên cứu vị trí nào ăn được.

Võ Băng Ngưng thầm sợ hãi:

- Biến thái!

Ánh mắt của Lý Thất Dạ làm Võ Băng Ngưng cảm giác toàn thân trần trụi như không mặc gì, bị hắn nhìn thấu, làm nàng sợ hãi nhảy cẫng ra sau, nghiêng người né ránh ánh mắt của Lý Thất Dạ.

Nhìn Lý Thất Dạ đùa giưỡn Võ Băng Ngưng, Chu Tư Tĩnh đứng một bên khẽ cười.

Lý Thất Dạ cười xua tay:

- Được rồi, đùa chơi thôi.

Lý Thất Dạ ra lệnh cho Chu Tư Tĩnh:

- Dặn dò đệ tử môn hạ chăm sóc khách cho tốt.

Chu Tư Tĩnh nói với Võ Băng Ngưng:

- Cô nương hãy đi theo ta.

Bình Luận (0)
Comment