Nghe Ngô Luyện ăn nói bất chấp như vậy, ai nấy đều nhìn nhau. Mọi người ai cũng biết chuyện cách đây không lâu Ngô Luyện bị Lý Thất Dạ ép gặm bùn, giờ nhìn dáng vẻ điên cuồng của Ngô Luyện, rất nhiều người cảm thấy sung sướng.
Thấy không ai dám hé răng, Ngô Luyện hơi đắc ý. Tuy ngày đó bị Lý Thất Dạ nhét bùn vào miệng rất nhục nhã, thế nhưng sớm muộn gì cũng có ngày hắn báo thù, sớm muộn gì cũng có ngày khiến Lý Thất Dạ sống không bằng chết! Lúc đó chính là lúc hắn hãnh diện.
Bây giờ có thiếu chủ Vạn Thọ quốc, Hồi Xuân công tử chống lưng cho hắn, nên hắn làm sao còn sợ tiểu bối vô danh như Lý Thất Dạ chứ. Ngay cả cường giả của đại giáo thế gia, Ngô Luyện hắn cũng không thèm điếm xỉa tới.
Ngô Luyện hét lớn mấy tiếng, xua đuổi những tu sĩ đứng ở lối vào sơn cốc, dáng vẻ có mấy phần dương oai diệu võ. Sau khi thỏa mãn lòng hư vinh của bản thân, Ngô Luyện lập tức đi vào sơn cốc, đứng bên cạnh ao sen, đứng về bên cạnh Hồi Xuân công tử như một tên tiểu tùy tùng.
Nhìn thấy dáng dấp cáo mượn oai hùm của Ngô Luyện, không ít tu sĩ cường giả ngoài ao sen bất mãn, thế nhưng lại không thể làm gì hơn, đành hừ lạnh lùng.
Bình thường mọi người cũng đã không muốn chọc Ngô Luyện, dù sao xuất thân của hắn rất rắn chắc. Huống chi lúc này có Hồi Xuân công tử chống lưng hắn. Hắn càng ngông cuồng, mọi người càng không muốn chọc một tên tiểu nhân như vậy. - Mời các vị túc lão chọn một cây sen.
Ở bên cạnh ao sen, Hồi Xuân công tử khiêm tốn cười nói với những danh túc thế hệ trước cùng thiên tài của các đại giáo thế gia.
Hỏa Nguyên chi liên tốt nhất trong ao sen chính là hai cây Hỏa Nguyên chi liên khác với tất cả những cây sen còn lại. Trong đó, cây sen màu vàng là tốt nhất, màu bạc thì kém hơn.
Ngoại trừ hai cây Hỏa Nguyên chi liên này thì cây sen nào càng gần chúng nó thì càng tốt. Bên trong ao sen chỉ có hai cây sen vua, sen hậu. Trước đây đều luận bối phận để xem xem ai được hưởng hai cây Hỏa Nguyên chi liên này. - Không, không, xin mời công tử chọn một cây.
Có danh túc khiêm nhường.
Luận địa vị, luận bối phận, một ít danh túc ở nơi này cao hơn Hồi Xuân công tử. Dù sao Hồi Xuân công tử vẫn còn trẻ, cho dù là thiên tài ghê gớm đi chăng nữa thì vẫn là vãn bối.
Thế nhưng, không ít danh túc lão tổ của thế hệ trước đều có lúc cần cầu cạnh Hồi Xuân công tử, nhất là Trường Sinh Đan mà Hồi Xuân công tử luyện cực kỳ quý hiếm, rất nhiều nhân vật cấp bậc lão tổ thèm khát nhỏ dãi.
Bởi vì mọi người sẽ có lúc cầu cạnh Hồi Xuân công tử nên trước mắt ngay cả cường giả cấp bậc lão tổ cũng nịnh hót Hồi Xuân công tử.
- Theo ta thấy, công tử lấy sen vua Liên Hỏa Thiêu Thể là xong. Hồi Xuân công tử là thiên tài ghê gớm nhất đương đại, xứng đáng được hưởng đãi ngộ như vậy.
Một Chân Thần tiểu cảnh của thế gia cười nói.
Trong lòng Hồi Xuân công tử cũng cho rằng hắn xứng đáng độc hưởng sen vua, thế nhưng miệng vẫn khiêm tốn:
- Tiền bối quá cất nhắc, ta chỉ là một vãn bối, luận tuổi, luận tư lịch, không thể so sánh với các vị tiền bối ở nơi này, sợ rằng nhận lấy thứ này sẽ mang ngại. - Nào có, nào có.
Một vị danh túc cười nói:
- Công tử tuy còn trẻ thế nhưng tạo hóa vô song. Lần trước Hỏa Nguyên chi liên nở, cây sen vua thuộc về Trường Sinh chân nhân. Lần này Hỏa Nguyên chi liên nở, công tử cũng có tư cách lấy cây sen vua này. - Không dám, không dám, ta chỉ là một tên tiểu bối, sao dám so sánh với Trường Sinh chân nhân chứ, tại hạ xấu hổ.
Hồi Xuân công tử vội vàng khiêm nhượng.
Trường Sinh chân nhân là chưởng môn đương thời của Trường Sinh Cốc, địa vị còn cao hơn cả hoàng đế Vạn Thọ quốc, hơn nữa thiên phú kinh người. Thế nhưng xưa nay nàng rất điệu thấp, thế nhưng dù là như vậy thì nàng vẫn có quyền cao chức trọng, có danh vọng rất cao.
Bây giờ có danh túc so sánh mình với Trường Sinh chân nhân của Trường Sinh Cốc, cho dù chỉ là nịnh hót thôi thế nhưng Hồi Xuân công tử cũng cảm thấy vô cùng sung sướng.
Phải biết, tuy võ lực Vạn Thọ quốc của bọn họ được cho là vô địch Trường Sinh Cốc đạo thống, tự nhận mình có thể sánh ngang với Bàn Long đạo thống.
Thế nhưng cho dù Vạn Thọ quốc có võ lực mạnh mẽ cách mấy thì bọn họ vẫn là một quốc gia trong Trường Sinh Cốc đạo thống mà thôi, chỉ là một môn phái truyền thừa chứ không phải là một đạo thống.
Ở trên đạo thổ Trường Sinh Cốc đạo thống, Trường Sinh Cốc mới là chính thống. Cho dù võ lực của Vạn Thọ quốc thật sự hơn xa Trường Sinh Cốc, thế nhưng vẫn không thể nào lay động địa vị chính thống của Trường Sinh Cốc.
Bây giờ có danh túc tâng bốc Hồi Xuân công tử hắn thành nhân vật có thể sánh vai với Trường Sinh chân nhân. Nịnh hay như vậy, Hồi Xuân công tử không sung sướng mới là lạ. - Công tử chớ khiêm tốn, cây sen vua này thuộc về công tử chứ không còn ai khác.
Có danh túc vội vàng cười nói:
- Nghe nói nữ võ thần cũng tới Hỏa Nguyên chi địa, chúng ta tự tiện làm chủ, giữ cây sen hậu lại cho nữ võ thần.
- Lời này rất hay, rất hay.
Cái vị Chân Thần tiểu cảnh nọ vội vàng tán thành:
- Nữ Võ Thần là thiên tài hiếm thấy trên cõi đời, thừa sức được hưởng sen hậu, rất xứng đáng.
- Ta cũng tán thành.
Nghe vậy, Hồi Xuân công tử tán thành ngay, mặt mày niềm nở, dáng dấp xuân phong đắc ý.
Nữ Võ Thần Chu Tương không chỉ là thiên tài trẻ tuổi mà còn là mỹ nữ tuyệt thế ở Vạn Thống giới hiện nay, không biết có bao nhiêu người muốn theo đuổi. Thậm chí có thể nói có không ít truyền nhân, thiên tài ở Vạn Thống giới ái mộ nữ võ thần.
Hồi Xuân công tử cũng như vậy. Hắn được ghi tên vào một trong tam công tử, đan võ song tu, hơn nữa còn được gọi là tuyệt thế vô song. Hắn cho rằng mình rất xứng với nữ võ thần, thậm chí Vạn Thọ quốc bọn họ từng có ý định đến Võ Đình xin cưới Chu Tương.
Bây giờ mọi người nhất trí đề cử hắn dùng sen vua, còn sen hậu thì chừa cho nữ võ thần Chu Tương, dụng ý bên trong không cần nói toạt thì ai nấy cũng đều hiểu. Hồi Xuân công tử hắn là thành đôi với nữ võ thần Chu Tương là chuyện quá thích hợp. - Tiểu nhân cũng nghĩ như vậy.
Lúc này, Ngô Luyện ở bên cạnh Hồi Xuân công tử cũng nịnh hót rằng:
- Công tử là thiên tài tuyệt thế của Vạn Thọ quốc chúng ta, đan võ song tu, có một không hai, nhất định là Chân Đế tương lai. Nữ võ thần là đệ nhất mỹ nữ Vạn Thống giới chúng ta, thiên phú dị bẩm. Có thể nói công tử chúng ta cùng nữ võ thần là trời tạo một đôi. Công tử lấy sen vua, nữ võ thần lấy sen hậu, đúng là xảo diệu. - Chớ nói bậy, cẩn thận trở về vả miệng nhà ngươi.
Nghe Ngô Luyện nịnh hót như vậy, Hồi Xuân công tử quát nhẹ một tiếng. Tuy ngoài miệng quát Ngô Luyện, thế nhưng trong lòng vô cùng thoải mái. Hắn chỉ giả vờ quát mà thôi.
Danh túc lão tổ của thế hệ trước cười cợt, không muốn vạch trần. Tuy bọn họ cũng có ý nịnh hót Hồi Xuân công tử thế nhưng bọn họ không dám nói toạt ra. Tuy Hồi Xuân công tử không hề tệ, thế nhưng nữ võ thần Chu Tương quá kinh thiên, bọn họ không dám làm mối bậy bạ. ---------------