Nhìn ba mươi sáu Long Tôn ở ngay trước mắt, rất nhiều người của Trường Sinh đạo thống rít lạnh. Ba mươi sáu Long Tôn chính là sức mạnh ép đáy hòm của Ngân Long quân đoàn, là sức mạnh mạnh mẽ nhất của Ngân Long quân đoàn. Thậm chí có thể nói rằng sức mạnh của ba mươi sáu Long Tôn có thể so với sức mạnh của toàn bộ Ngân Long quân đoàn.
Ba mươi sáu Long Tôn đã tồn tại từ khi Ngân Long quân đoàn thành lập cho tới ngày hôm nay. Từng vị Long Tôn đều có tiêu chuẩn Chân Thần, thậm chí còn có Long Tôn là Chân Thần đăng thiên.
Ba mươi sáu Long Tôn không chỉ có thực lực mạnh mẽ mà áo giáp của bọn họ cũng là báu vật lợi hại, vô cùng mạnh mẽ. Có thể nói rằng ba mươi sáu Long Tôn liên thủ với nhau thì có thể quét ngang Trường Sinh đạo thống, không một đại giáo cương quốc nào chống đỡ được. - Trấn quốc chi trụ của Vạn Thọ quốc cũng dời tới nơi này.
Nhìn thấy cảnh này, có lão tổ giật mình. Vì lần đoạt quyền này, Vạn Thọ quốc không tiếc bất cứ giá nào, dốc hết toàn bộ sức mạnh.
"Ầm, ầm, ầm..."
Lúc này, ba mươi sáu Long Tôn đồng thời tiến lên. Bước tiến của bọn họ chỉnh tề như một, hơn nữa mỗi bước đi của bọn họ đều dường như có thể dẫm nát Dược Đàn.
Ba mươi sáu Long Tôn tiến lên từng bước một. Mỗi bước tiến của bọn họ giống như đạp lên trái tim của tất cả mọi người, khiến người ta cảm thấy nghẹn thở. Sức mạnh mạnh mẽ vô cùng đè lên buồng tim của mọi người, khiến cho mọi người không sao thở nổi. - Tiểu tử, đi xuống chịu chết!
Lúc này, trong ba mươi sáu Long Tôn truyền ra một giọng nói già nua. Một Long Tôn mở miệng, tiếng nói của hắn lạnh lùng nghiêm nghị, nói rằng:
- Dư nghiệt của ma giáo, người người tru chi.
- Chuyện này khiến ta khó xử quá.
Lý Thất Dạ nằm lười biếng trên ngai vàng, nhàn nhã nói rằng:
- Trên người ta có quá nhiều thần thông, ta phải chọn tới chọn lui, xem xem nên dùng thủ đoạn nào để giết chết các ngươi. Dù sao ta cũng là dân sành diệu, giết người cũng phải chú ý tiểu tiết.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ gõ nhẹ lên ghế, dặn dò đám người Mục Nhã Lan:
- Các nha đầu, pha cho ta một ấm trà ngon. Ta muốn suy nghĩ một lát, xem xem nên dùng thủ đoạn gì để biến Vạn Thọ quốc thành tro bụi. Dù sao giết ngàn vạn người, nếu không làm tao nhã một chút thì quá mất thân phận. Dù sao đại đồ sát cũng là một môn nghệ thuật. Người thuần túy giống như ta phải cố gắng hưởng thụ môn nghệ thuật này.
Sau khi Lý Thất Dạ dặn dò thì ba sư tỷ muội Phạm Diệu Chân không dám thất lễ, nhấc ra một cái lò lửa đặt bên cạnh ngai vàng. Ba sư tỷ muội các nàng thật sự bắt nước châm trà cho Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy trong tình cảnh nguy cấp mà Lý Thất Dạ còn nhàn nhã như vậy, còn làm thái độ như vậy, khiến cho tất cả mọi người hết chỗ nói. Mọi người không biết hắn có điên hay không nữa. - Tiểu tử, chịu chết đi ---
Bị Lý Thất Dạ miệt thị như vậy, một vị Long Tôn hét lớn xông lên.
Vị Long Tôn này xông lên, chỉ nghe thấy tiếng "ầm ầm ầm". Mỗi bước hắn bước ra đều rung chuyển thiên địa, Dược Đàn như thể bị hắn dẫm nát.
Khi Long Tôn mặc áo giáp khổng lồ như vậy xông lên, tuy bước chân rất chậm, âm thanh thì rung chuyển đất trời, thế nhưng tốc độ của hắn thì lại không hề chậm chút nào, thân hình cũng cực kỳ linh hoạt, không hề cồng kềnh. "Phốc"
Ngay khi Long Tôn xông về phía Lý Thất Dạ thì dưới lòng đất đột nhiên đâm lên từng sợi rễ già. Những sợi rễ già này cứng rắn như sắt thép, từng sợi rễ già đan vào nhau, dựng thành một bức tường rất dày. Bức tường dày này giống như được rèn đúc từ thần kim, vô cùng cứng cỏi. "Rầm ---"
Long Tôn mang theo sức mạnh long trời lở đất va mạnh vào bức tường dày. Thế nhưng sức mạnh hung mãnh của Long Tôn không thể đâm thủng bức tường dày này. Bức tường này cứng cỏi tới mức không thể tưởng tượng được. Khi Long Tôn va vào thì bức tường hãm xuống một lổ, bị kéo thật căng, giống như một bức tường cao su, không thể nào va thủng được.
Khi bức tường bị kéo căng cực điểm thì chỉ nghe một cái "rầm", vị Long Tôn này bị bắn văng ra ngoài, giống hệt như lưu tinh.
"Rầm rầm rầm" Long Tôn này lập tức khuỵu người lại giữ ổn định thân thể. Thế nhưng dưới sức bắn mạnh mẽ, hắn vẫn bị đánh bật ra rất xa thì mới có thể dừng lại.
Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít người giật mình. Tới giờ mọi người vẫn không rõ những sợi rễ già này cuối cùng là cái gì. Những sợi rễ này dường như tới từ lòng đất, thoạt nhìn vô cùng già nua, thậm chí có một vài sợi rễ sắp đứt gãy. Từ hình dáng của những sợi rễ này thì có thể thấy những sợi rễ này đã sinh trưởng vô số năm thắng, có rễ già khỏe mạnh có tầng biểu bì dày cộm, nhìn giống vảy rồng, vô cùng cứng rắn. - Phá ---
Vị Long Tôn này không tin tà, lập tức hét lớn. Chỉ nghe "cheng", vị Long Tôn này lấy ra một thanh trường đao. Trường đao trắng sáng như tuyết, cực kỳ sắc bén. "Rầm ---"
Vị Long Tôn này nhảy lên, chớp mắt đánh tới rễ già. Lúc này chỉ nghe một tiếng "sa", rễ già kết thành bức tường lập tức tách ra, uốn lượn như những con giao long, chớp mắt đánh về phía vị Long Tôn này, giống như có hàng vạn con rồng bay ra khỏi tổ. - Thiên Sơn Tuyết Trượng ---
Vị Long Tôn này hét lớn một tiếng, sóng đao cuồn cuộn, ánh đao bay lượn như hoa tuyết, ánh đao vô cùng vô tận rớt xuống, giống như muốn chém đại địa thành ngàn vạn mảnh. "Phốc, phốc, phốc"
Trong nháy mắt, có không ít sợi rễ khô héo bị Long Tôn chặt đứt. Thế nhưng "xuy" một cái, dưới lòng đất lại đâm ra một sợi rễ già tráng kiện hơn. Sợi rễ này có lớp da dày như long lân, cứng rắn hơn cả kim thạch.
Khi những sợi rễ già tráng kiện này đâm lên chống lại trường đao của Long Tôn thì chỉ nghe "đang, đang, đang". Chỉ thấy những sợi rễ già này như roi sắt va mạnh vào trường đao của Long Tôn, trường đao của Long Tôn không thể chặt đứt những sợi rễ già tráng kiện này, nhiều nhất chỉ có thể để lại vết đao.
Khi những sợi rễ già tráng kiện đâm lên đỡ được đòn đánh của Long Tôn thì tình huống của Long Tôn rất không ổn. Chỉ thấy ngày càng nhiều rễ già đâm lên, những sợi rễ già này giống vừa như linh xà, vừa như giao long, vô cùng mạnh mẽ. Khi tất cả sợi rễ tấn công Long Tôn thì khiến cho Long Tôn khó khăn ứng phó, vướng trái vướng phải, chật vật chống đỡ. - Đạo hạnh không đủ sâu. Nếu như ngươi là bất hủ thì chỉ cần một đao là có thể dọn sạch.
Lúc này đám người Mục Nhã Lan đã châm xong tiên trà. Lý Thất Dạ hớp nhẹ tiên trà, nhàn nhã nhìn Long Tôn chật vật ứng phó, hời hợt chỉ điểm:
- Cẩn thận phía sau, không đúng, cẩn thận dưới chân...
---------------