Nếu như Vạn Thọ quốc thất bại thì khi đó không chỉ có Vạn Thọ quốc bị tiêu diệt mà những đại giáo cương quốc từng có ý đồ lật đổ Trường Sinh cốc cũng sẽ bị tiêu diệt. - Oa, thật ngạo mạn.
Lý Thất Dạ vẫn gối đầu trên đùi mỹ nhân, hờ hững cười nói:
- Giống như một tên ma cà bông vất vả lắm mới giàu lên một chút thì đã rêu rao khoe của trước mặt đại gia. Rất tốt, rất đáng mừng. Vạn Thọ quốc các ngươi vất vả thắng được một hồi nên có thể khoác lác, có chút trang bức để đem đi kể cho người khác.
Lúc này Ngân Long Cự Giáp từ trên trời giáng xuống, đứng trên Dược Đàn. Nó lạnh mặt, đương nhiên, nó không hề có biểu cảm, chỉ là mọi người đều cảm thấy nó nghiêm mặt mà thôi. - Hiện tại đầu hàng vẫn còn kịp, còn không sẽ để người sống không bằng chết.
Ngân Long Cự Giáp phát ra giọng nói của một vị Long Tôn, lạnh lùng nói rằng:
- Ngày hôm nay Vạn Thọ quốc không chỉ giết chết tên tiểu súc sinh nhà ngươi mà còn san bằng luôn cả Trường Sinh cốc.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi thứ đều vạch trần. Ban đầu Vạn Thọ quốc còn nói mấy câu như quét sạch ma đạo, trả lại bầu trời trong sạch này nọ. Bây giờ Vạn Thọ quốc nói thẳng là muốn san bằng Trường Sinh cốc, hoàn toàn vạch mặt. - Can đảm lắm, ít nhiều gì cũng dám nói ra dã tâm của các ngươi.
Lý Thất Dạ vỗ tay cười nói.
- Mau cút ra đây chịu chết.
Ngân Long Cự Giáp nói lạnh lùng.
Đối mặt Ngân Long cự giáp khiêu chiến, Lý Thất Dạ mỉm cười nói chậm:
- Xem ra ta không ứng chiến không được, người ta không chịu bỏ qua cho ta.
- Không sai, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!
Ngân Long cự giáp nói lạnh lùng.
Lý Thất Dạ không hề quan tâm mà cười nói với Phạm Diệu Chân:
- Nha đầu, ngươi nói xem xem, ta dùng mấy chiêu hạ nó?
Phạm Diệu Chân nhấp nháy đôi mắt to tròn, biểu cảm ranh ma, cười khẽ nói rằng:
- Tiểu muội cả gan đoán thử. Lấy thần uy vô địch của đại sư huynh, tiểu muội cảm thấy đại sư huynh chắc chắn có thể hạ nó trong vòng mười chiêu.
Ngân Long cự giáp đen mặt. Ngân Long quân đoàn hợp thể lại rất mạnh mẽ, bây giờ lại có thêm động mạch của Vạn Thọ quốc hỗ trợ, vậy mà Phạm Diệu Chân lại nói Lý Thất Dạ có thể hạ nó trong vòng mười chiêu, không coi nó ra gì. - Mười chiêu?
Lý Thất Dạ cười lớn.
- Lẽ nào tiểu muội đoán sai?
Phạm Diệu Chân trợn mắt, bàn tay ấn lên bộ ngực mềm mại của mình, giật mình nói:
- Chẳng lẽ đại sư huynh chỉ cần năm chiêu thì có thể hạ nó? Đại sư huynh, ngươi... ngươi đừng dọa tiểu muội.
Dáng vẻ này của Phạm Diệu Chân có nét đáng yêu, làm cho người ta yêu thích, nhưng cũng vô cùng quyến rũ.
- Năm chiêu?
Lý Thất Dạ lắc đầu, cười nói:
- Ngươi coi trọng nó quá rồi. Nó chỉ là một đống tượng tuyết mà thôi, chỉ là một đống đồng nát sắt vụn, không phải Bất Hủ thật sự, không đủ thành đạo. Dựa vào nội tình của Trường Sinh đạo thống, một chiêu là hạ được nó. - Một chiêu.
Lúc này, không chỉ người khác mà ngay cả Phạm Diệu Chân, Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược đều rít lạnh, hai mắt trợn trừng. Nhất là Phạm Diệu Chân, nàng biết Lý Thất Dạ sâu không lường được, thế nhưng muốn một chiêu hạ được Ngân Long cự giáp thì ngay cả nàng cũng không tin nổi, bởi vì chuyện này thật sự rất khó. - Một chiêu.
Mọi người nghe Lý Thất Dạ nói như vậy cũng không tin. Một chiêu hạ gục Ngân Long cự giáp trong trạng thái này? Chuyện đó rất kinh khủng, sợ rằng đã vượt qua Bất Hủ bình thường, là một tồn tại Bất Hủ rất khủng bố, thậm chí còn là thủy tổ. Nếu như muốn một chiêu hạ gục Ngân Long cự giáp thì cũng phải là Chân Đế, hơn nữa còn không phải là Chân Đế cấp thấp. - Một chiêu!
Nghe câu nói bá đạo như vậy, ngay cả Dương Minh tán nhân cũng giựt mắt.
- Một chiêu? Không thể nào... muốn như vậy ít nhất cũng phải Chân Đế sáu cung trở lên.
Có đại biểu đạo thống không tin Lý Thất Dạ, không khỏi lắc đầu, cảm thấy Lý Thất Dạ đang nói khoác.
- Khẩu khí thật lớn, một chiêu hạ gục? Thật sự coi mình là Chân Đế vô địch hay sao?
Có cường giả nương nhờ Vạn Thọ quốc không tin tưởng.
- Có thể không? Ngân Long cự giáp trong trạng thái này có uy lực vô biên.
Ngay cả lão tổ đại giáo đứng về phía Trường Sinh cốc cũng nghi ngờ Lý Thất Dạ, cảm thấy khả năng xảy ra chuyện này rất thấp.
Ngân Long cự giáp thì bị lời nói của Lý Thất Dạ làm giận run người. Lời này không chỉ miệt thị nó mà còn sỉ nhục toàn bộ Ngân Long quân đoàn.
- Tiểu bối, nếu như ngươi một chiêu hạ gục ta, ta lập tức quay đầu đi ngay, từ nay về sau không bước vào Vạn Thọ quốc nửa bước.
Ngân Long cự giáp nói lạnh lùng.
- Ngươi quá ngây thờ rồi, suy nghĩ quá màu hồng.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Các ngươi sẽ không có cơ hội rời đi, chắc chắn phải chết ở nơi này.
- Cút xuống đây chịu chết, ta nhất định khiến ngươi tan xương nát thịt.
Ngân Long cự giáp giận dữ ngút trời, gầm lên.
- Được rồi, nếu như ngươi gấp xuống địa ngục như vậy, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Lý Thất Dạ từ từ đứng lên, lười biếng vươn mình một cái, không hề có cảm giác sắp sửa đại chiến.
- Ai, tại sao không ai tin lời ta nói hết vậy. Ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, thế nhưng luôn luôn có người cho rằng ta nói khoác.
Lý Thất Dạ lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối.
Lý Thất Dạ bước xuống, mệnh cung mở ra, chỉ nghe "vù", chỉ thấy Thái Sơ thụ xuất hiện, Thái Sơ khí buông xuống, như thể muốn che đậy cả thế gian.
Trên Thái Sơ thụ mọc một quả, nhìn như quả thông. Đây chính là viên đạo quả thứ nhất của Lý Thất Dạ, Tùng Tháp Đạo Quả.
- Đây là cái gì?
Không ai biết thứ này của Lý Thất Dạ là cái gì, bởi vì Tam Tiên Giới tu luyện là chân khí, mà Lý Thất Dạ thì khai sáng ra hệ thống tu luyện vạn cổ tới nay chưa từng có, trước nay không ai biết, cũng chưa từng có ai thấy. - Được thôi, hôm nay ta sẽ để các ngươi mở mang cái gì là vô địch, cũng để bọn âm mưu soán vị đoạt quyền các ngươi mở mang nội tình của Trường Sinh đạo thống sâu như thế nào.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Lý Thất Dạ rời khỏi ngai vàng, bước chân lên Dược Đàn. Trong nháy mắt, Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa. Khi Tùng Tháp Đạo Quả đung đưa thì dường như tất cả đại đạo trong thiên địa cũng đung đưa theo.
Trong hoảng hốt chỉ nghe "đang, đang, đang", âm thanh giòn giã như chuông gió. Trong tiếng chuông gió, Tùng Tháp Đạo Quả cuốn hết đại đạo, đại cơ của Trường Sinh đạo thống vào trong đạo quả, lập tức hiểu hết tất cả ảo diệu. ---------------