Đế Bá (Dịch)

Chương 3342 - Chương 3342 - Thú Tuyền (Hạ)

Chương 3342 - Thú Tuyền (hạ)
Chương 3342 - Thú Tuyền (hạ)

Cũng có người nhìn thấy một viên đạo cột màu vàng ở trong thâm cốc, gợi ra không ít náo động. Có người lập tức lẻn vào thâm cốc, chỉ nghe "bùng" một cái, tu sĩ còn chưa kịp phản ứng thì chỉ thấy thâm cốc nổi sương mù, toàn thân của hắn cứng ngắc, ngã xuống đất, đi đời nhà ma.

Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, không ít người sởn tóc gáy, không dám tiến thêm nữa.

Tuy rằng thật sự phát hiện một vài viên đạo cốt trong vùng thế giới này, thế nhưng chúng đều tồn tại ở các vùng hung hiểm, làm mọi người khó lòng vượt qua được. Rất nhiều người tham lam còn chưa kịp lấy được đạo cốt thì đã ném luôn tính mạng của mình.

Đạo cốt bị phát hiện đều xuất hiện ở những nơi cực kỳ hung hiểm, muốn lấy được chúng nó còn khó hơn cả lên trời. Thậm chí dù có vài người lấy được đạo cốt thế nhưng cũng vô dụng, bởi vì bọn họ không thể hiểu hết ảo diệu của nó. - Đạo cốt từ đâu mà ra?

Tuy phát hiện đạo cốt, thế nhưng lại không thể lấy được, làm cho mọi người hết sức phiền muộn. Đồng thời, bọn họ cũng hết sức tò mò.

- Không biết.

Ngay cả lão tổ đạo thống cũng không rõ lai lịch của Tệ Thú Thành, nói rằng:

- Đồn rằng sau khi tệ thú chết thì sẽ quay về tạo hóa, chỉ chừa lại một viên xương thú tốt nhất. Mà viên xương thú này sẽ được vùng thế giới này thai nghén, cất chứa đại đạo. Nếu như ngươi có được đạo cốt thì ngươi hãy tìm hiểu nó, bởi vì đây chính là ảo diệu nguyên thủy nhất...

-... Điều này rất có ích cho việc tu hành trong tương lai, thậm chí còn tốt hơn cả việc ngươi tu luyện công pháp thủy tổ. Bởi vì công pháp thủy tổ do chính thủy tổ sáng chế, nó đã thành hình, chỉ thích hợp với bản thân của thủy tổ. Thế nhưng nếu như ngươi có thể tìm hiểu được ảo diệu nguyên thủy nhất thì nó là thứ thích hợp với ngươi nhất, thậm chí có thể trở thành một phần căn cơ của ngươi. Vị lão tổ này nói từ từ, làm không ít vãn bối nghe say sưa.

- Nghe nói Đạo Giải Chân Đế có được một viên đạo cốt.

Có một vị lão tổ nói rằng:

- Cũng chính bởi vì vậy nên hắn mới có thể kích hoạt được đạo nguyên của Phục Ngưu đạo thống. Bằng không, chỉ bằng quyển [Phục Ngưu Kinh] mà hắn có được thì căn bản không thể nào kích hoạt được đạo nguyên đã chết héo.

Nghe các lão tổ nói vậy, mọi người càng thèm thuồng đạo cốt của Tệ Thú Thành. Thế nhưng muốn lấy được đạo cốt thì còn khó hơn cả lên trời. Từng có lão tổ cực kỳ mạnh mẽ ra tay, thế nhưng cũng không thể lấy được một viên đạo cốt nào.

Cũng chính vì vậy, đạo cốt càng có vẻ quý giá.

Trong khi mọi người hối hả cướp thú đản, giựt thú tuyền, lấy đạo cốt thì ba người Lý Thất Dạ cưỡi Quỳ Ngưu đi nhanh, một đường đi thẳng, bỏ xa tất cả mọi người ở phía sau.

Vì vậy ba người Lý Thất Dạ dẫn đầu con đường này. Tuy rằng trên đường cũng gặp phải một ít hài cốt tệ thú, thế nhưng những bộ hài cốt này so với Quỳ Ngưu thì quá yếu, vì vậy những bộ hài cốt tệ thú này cũng thoái lui, không dám chống lại.

Cuối cùng, con tệ thú này đi tới đằng trước một ngọn núi lớn cực kỳ xa xôi. Không, nói chính xác hơn thì đây là một dãy núi to lớn.

Nhìn dãy núi này từ xa thì nó giống như một con tệ thú to lớn ngoài sức tưởng tượng đang nhằm nhoài trên đại địa. Hơn nữa, dãy núi này là một chỉnh thể, giống như do một con tệ thú biến thành.

Dãy núi này quá lớn, dọc đường tới đây, những dãy núi mà bọn họ từng thấy đều không thể so bì với dãy núi này.

Khi chưa kịp tới gần dãy núi này thì từ xa đã cẩm nhận được thú tức cuồn cuộn phả vào mặt, giống như có một con vua của các loài thú đang ở nơi này, thú tức kinh khủng tới mức khiến trái tim rung lên, cảm thấy sởn tóc gáy, có một loại cảm giác không thể diễn tả được bằng lời.

Ngay cả tệ thú bễ nghễ thiên hạ như Quỳ Ngưu cũng thu bớt khí tức của mình, giống như rất kính nể dãy núi vô cùng to lớn này, ngay cả bước chân cũng trở nên nhẹ hơn. - Đây... đây là núi gì.

Nhìn thấy dãy núi to lớn này, cảm nhận được thú tức cuồn cuộn vô tận, Vũ Băng Ngưng chấn động.

Lúc này, Quỳ Ngưu từ từ đi tới, cho dù đằng sau có tệ thú đi tới nơi này, thế nhưng chúng nó đều vội vàng dừng lại, không dám vào núi. Chúng nó chỉ có thể đứng nhìn dãy núi to lớn này từ đằng xa.

Tệ thú Quỳ Ngưu cõng đám người Lý Thất Dạ chầm chậm đi vào dãy núi này. Đi vào dãy núi không được bao lâu thì nó dừng lại.

Sau khi tệ thú Quỳ Ngưu dừng lại thì chỉ thấy nơi này là một khe núi, trước mắt có một hồ đá khô cạn. Hồ đá này không giống như nhân công xây thành, là loại hồ có nhiều loạn thạch chất thành, giống như tự nhiên mà có. Bởi vì có quá nhiều tệ thú tới nơi này uống nước, lâu dần, thì có một hồ đá như vậy.

Chỉ là hồ đá này đã khô cạn, không có bất cứ thứ gì. Sau khi tệ thú Quỳ Ngưu dưng lại thì đứng im không hề nhúc nhích, giống như đang lẳng lặng chờ đợi thứ gì đó.

Nếu như đứng nhìn từ trên không, nhìn kỹ vị trí của tệ thú Quỳ Ngưu, ngươi sẽ thấy, nếu như ví dãy núi này là một con cự thú nằm nhoài trên đất thì chỗ mà tệ thú Quỳ Ngưu đứng chính là trước cái miệng rộng của con cự thú này, giống như ngày trước có một con cự thú đang cúi đầu uống nước ở nơi này. - Sao vậy?

Nhìn thấy tệ thú Quỳ Ngưu đứng ở chỗ này không nhúc nhích, Vũ Băng Ngưng hỏi.

- Chờ.

Lý Thất Dạ ngồi trên bả vai tệ thú Quỳ Ngưu, nhắm mắt dưỡng thần, dường như không hề sốt ruột.

Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc chỉ có thể im lặng chờ đợi theo, các nàng không biết Lý Thất Dạ tới Tệ Thú Thành là vì vật gì.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ nghe một tiếng "rầm", chỉ thấy hồ đá bốc lên nước suối. Nước suối từ dưới lòng đất phun lên có màu trắng đục như sữa, hơn nữa khi nước suối phun ra khỏi mặt đất thì có mùi thơm xông vào mũi, và hình như mùi thơm này là mùi thơm của sữa.

Lúc này, nhiều nơi trên vùng thế giới này cũng phun ra thú tuyền tương tự. Nhưng nếu như có người so sánh thú tuyền trước mắt với thú tuyền ở những nơi khác thì nhất định sẽ phát hiện thú tuyền ở nơi này càng đục màu hơn, càng đậm đặc hơn, đậm đặc giống như sữa thú.

Lại ngửi cẩn thận, sẽ thấy mùi thơm mà thú tuyền trước mắt tỏa ra càng thuần chính, thậm chí trong mùi hương này còn có mùi tinh khiết không thể diễn tả bằng lời.

So với những thú tuyền khác thì hình như thú tuyền trước mắt mới là nguồn gốc của tất cả thú tuyền trong mảnh đất này. Thú tuyền ở những nơi khác dường như đã bị pha loãng, hoàn toàn không thể so sánh với thú tuyền này.

Bình Luận (0)
Comment