Trương Giáp Đệ gọi là "phi tử", chứ không gọi là "hoàng hậu". Dù sao lúc trước Thái Thanh Hoàng chỉ định ra năm thái tử phi cho Lý Thất Dạ, còn ai làm hoàng hậu thì không có nói. - Thiên kim tiểu thư của Binh Trì thế gia hả?
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Xem ra rất lanh lẹ, kêu nàng tới gặp ta.
- Trước tiên hãy để phi tử chuẩn bị một chút đã.
Nhìn thấy dáng vẻ gấp gáp không chờ nổi của Lý Thất Dạ, Trương Giáp Đệ cười khổ.
- Ừm.
Lý Thất Dạ tùy ý đáp lại, không biết có đồng ý hay không.
Phi tử của Binh Trì thế gia sau khi rửa mặt sửa soạng thì được hầu gái đưa tới tấn kiến tân hoàng.
Tiếng đàn cổ vang lên, được các hầu gái dẫn đường, chỉ thấy một cô gái chậm rãi đi tới. Cô gái này mặc áo đỏ, quần áo mạ vàng thêu phượng, khí chất cao quý, khiến người ta vừa nhìn là biết người này không giàu cũng sang.
Đây chính là phi tử mà Binh Trì thế gia đưa tới. Lúc này cô nương của Binh Trì thế gia cũng căng thẳng, bởi vì nàng biết đêm nay tân hoàng sẽ lâm hạnh nàng. Là một cô nương hoàng hoa khuê cúc, đột nhiên lại trở thành tân nương của một nam nhân chưa từng gặp mặt lần nào, cũng không biết người nam nhân này già trẻ xấu đẹp như thế nào, nàng không thấp thỏm căng thẳng mới là lạ.
Từ xa đã nhìn thấy một nam tử đang ngồi, Binh Trì cô nương chỉ nhìn lướt qua thì rũ mắt xuống, không dám nhìn nhiều. Khi tới gần thì quỳ xuống mặt đất, hô lên: - Bái kiến bệ hạ.
- Ngẩng đầu lên.
Lý Thất Dạ nhìn cô gái quỳ trước mắt, nói chậm.
Nghe giọng nói của người này, cô nương Binh Trì thế gia ngẩn ra, giọng này có hơi quen tai, hình như đã nghe qua ở đâu đó. Nàng không khỏi ngẩng đầu lên.
Nhìn cô nương này, Lý Thất Dạ cười nhạt. Còn cô nương Binh Trì thế gia thì trợn mắt, khi hoàn hồn lại thì suýt nữa nhảy cửng lên.
- Đứng lên đi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nhẹ nhàng khoát tay áo.
Còn Trương Giáp Đệ đứng sau lưng Lý Thất Dạ thì nghiêm mắt, ánh mắt lộ ra hàn quang.
Sau khi cô nương Binh Trì thế gia đứng dậy thì không biết nên làm gì, bản thân nàng cũng cảm thấy choáng váng, hai tay không biết nên đặt ở đâu cả.
- Cô nương, có duyên thì ở đâu cũng có thể gặp lại.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
- Ta.. ta... ta...
Cô nương Bình Trì thế gia không biết nên nói gì mới phải. Nàng nằm mơ cũng không ngờ rằng tân hoàng lại chính là hỗn thế tiểu ma vương có tiếng ác khắp hoàng thành.
Cô nương Binh Trì thế gia này chính là Binh Trì Ánh Kiếm mà Lý Thất Dạ đã từng gặp ở tiệm binh khí. Bây giờ nàng dùng thân phận thánh nữ Binh Trì thế gia gả vào hoàng cung, đúng là một chuyện vô cùng thú vị.
Binh Trì Ánh Kiếm cũng là lâm thời nhận nhiệm vụ, được phong làm thánh nữ Binh Trì thế gia, gả vào hoàng cung làm phi tử.
- Nói vậy, ngươi đại diện cho Binh Trì thế gia?
Lý Thất Dạ sờ cằm, cười nói nhàn nhã.
Binh Trì Ánh Kiếm khổ sở. Nàng đồng ý quay về Binh Trì thế gia, đồng ý trở thành thánh nữ gả vào hoàng cung là vì để dòng dõi của nàng, để dòng dõi của Phá Binh Chân Đế có thể quay về Binh Trì thế gia, có thể tiếp tục kéo dài. - Ta... ta là hậu nhân của Phá Binh Chân Đế, có thể đại biểu cho chính thống của Binh Trì thế gia.
Binh Trì Ánh Kiếm cắn môi, cuối cùng nói nhỏ.
Nàng không ngờ rằng tân hoàng lại chính là hỗn thế tiểu ma vương tiếng ác đồn khắp hoàng thành, hơn nữa bọn họ còn từng va chạm với nhau. Chuyện này khiến cho đầu óc của Binh Trì Ánh Kiếm loạn xà ngầu. - Hình như cũng không tệ lắm.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Huyết thống Chân Đế đúng là cao quý. Huống chi Phá Binh Chân Đế từng là một vị Chân Đế kinh diễm, có thể đại biểu cho chính thống của Binh Trì thế gia.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Binh Trì Ánh Kiếm thở phào nhẹ nhõm.
- Giáp Đệ này.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Theo lý thì phi tử của Binh Trì thế gia nên là ai.
- Bẩm bệ hạ, là Binh Trì Hàm Ngọc, cũng là hậu nhân của Binh Trì Tuyệt Tôn. Ý muốn của tiên hoàng là muốn Binh Trì Hàm Ngọc gả vào hoàng cung.
Trương Giáp Đệ nói nặng nề.
- Thú vị.
Lý Thất Dạ sờ cằm, nói rằng:
- Xem ra Binh Trì thế gia muốn lừa gạt qua chuyện.
Ngày đó Binh Trì Tuyệt Tôn đáp ứng Thái Thanh Hoàng gả huyết thông cao quý nhất của Binh Trì thế gia vào hoàng cung. Khi đó đương nhiên là ám chỉ công chúa Binh Trì Hàm Ngọc của Binh Trì thế gia.
Thế nhưng hiện nay Thái Thanh Hoàng băng hà, Tôn Lãnh Ảnh rời đi, Ngân Bí quân đoàn biến mất, Binh Trì thế gia lập tức đổi ý, bởi vì bọn họ không coi trọng tân hoàng, cũng không coi trọng Đấu Thánh vương triều, vì vậy không muốn gả công chúa Binh Trì thế gia Binh Trì Hàm Ngọc vào hoàng cung.
Vì vậy bọn họ tìm công chúa gặp rủi ro Binh Trì Ánh Kiếm làm thế thân, để Binh Trì Ánh Kiếm thay thế Binh Trì Hàm Ngọc vào hoàng cung.
Theo lý thì chuyện này cũng hợp tình hợp lý, dù sao thì huyết thống của Binh Trì Ánh Kiếm cũng rất cao quý. Là hậu nhân của Phá Binh Chân Đế, chỉ tính huyết thống thì nàng còn cao quý hơn cả Binh Trì Hàm Ngọc. Huống chi bây giờ BInh rì Ánh Kiếm cũng được phong làm công chúa của Binh Trì thế gia, cho nên nàng gả làm phi tử cũng không tính là làm trái di mệnh của Thái Thanh Hoàng. - Chuyện này... không có liên quan gì tới Binh Trì thế gia.
Binh Trì Ánh Kiếm cuống quýt, vội vàng nói rằng:
- Là chính ta đồng ý gả tới.
Nói tới đây, nàng cúi thấp đầu, không dám nhìn Lý Thất Dạ.
- Từ sau khi Binh Trì Phóng Đãng binh bại thì dòng dõi của các ngươi đã bị khai trừ khỏi Binh Trì thế gia, dòng dõi của các ngươi có thể đại biểu cho Binh Trì thế gia sao?
Trương Giáp Đệ lạnh mắt, nói chậm.
Khi một vị Chân Thần bất hủ lạnh mắt thì đáng sợ biết mấy, Binh Trì Ánh Kiếm run rẩy, không dám nói nữa.
- Giáp Đệ, ngươi hù sợ tiểu cô nương người ta rồi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, phủi tay với Binh Trì Ánh Kiếm, nói rằng:
- Ngươi về cung nghỉ ngơi đi, đi đường gấp gáp như thế, chắc cũng mệt rồi.
Binh Trì Ánh Kiếm sững sờ tại chỗ. Trước nay hoàng thành đều đồn rằng hỗn thế tiểu ma vương háo sắc như mạng, trắng trợn cướp đoạt dân nữ bên đường. Bây giờ xem ra chuyện này không phải như vậy.
Binh Trì Ánh Kiếm hé môi, không biết nên nói gì, cuối cùng ngậm miệng lại, lạy bái rồi lui ra ngoài.
- Thú vị.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Giáp Đệ, truyền lệnh của ta, Trung Ương quân đoàn lập tức nhổ trại tấn công Binh Trì thế gia.
- Bệ hạ...
Lý Thất Dạ nói như thế, ngay cả Trương Giáp Đệ cũng giật mình. Mới nháy mắt đã ra lệnh Trung Ương quân đoàn phát binh Binh Trì thế gia, đúng là quá nông nổi rồi.