Đế Bá (Dịch)

Chương 3606 - Chương 3606 - Đây Chính Là Cửu Bí

Chương 3606 - Đây Chính Là Cửu Bí
Chương 3606 - Đây Chính Là Cửu Bí

- Cửu bí nha, thế gian cũng chỉ có Cửu Ngưng Chân Đế có thể luyện đủ. Bây giờ chỉ cần nhấc tay một cái là đủ rồi.

Nam Sơn tiều tử hít lạnh một hơi, cảm khái muôn phần.

- Cửu bí...

Quan Hải Đao Thánh tự nhận mình là một người hết sức trấn định, đã từng trải qua rất nhiều sóng to gió lớn. Thế nhưng lúc này hắn cũng bị cảnh tượng trước mắt hù ngây người. Hắn không ngờ rằng cửu bí cứ như vậy xuất hiện ngay trước mặt mình.

Còn phần Thang Hạc Tường thì càng bị hù ngây người như phổng, rất lâu không thể hoàn hồn.

Lâm Binh Đấu Giả, Giai Trận Liệt Tiền Hành. Cửu bí, đây chính là công pháp chí cao vô thượng của Cửu Bí đạo thống, là nền tảng của Cửu Bí đạo thống, cũng là pháp thuật vô thượng mà các thế hệ đệ tử của Cửu Bí đạo thống khổ sở theo đuổi.

Lâm Binh Đấu Giả, Giai Trận Liệt Tiền Hành. Đây là một câu chân ngôn, trăm ngàn vạn năm nay, có vô số tìm hiểu chúng, có rất nhiều thiên tài tiên hiền tìm hiểu chúng.

Chín chữ này chính là cửu bí. Trong cửu bí, mỗi một bí đều có thể trở thành tâm pháp, công pháp, thậm chí là một môn thể thuật, hoặc là trở thành một chiêu thức tuyệt thế vô song.

Thế nhưng chúng nó cuối cùng đều quay về với bản nguyên. Đây mới là chỗ ảo diệu chân chính của cửu bí, mới thể hiện được uy lực thật sự của nó.

Cho nên mỗi một bí trong cửu bí dù nhìn thì chỉ có một chữ, nhưng trên thực tế mỗi một chữ đều chất chứa vô tận ảo diệu, ẩn chứa trật tự đại đạo mênh mông như biển. Cũng chính vì vậy tìm hiểu cửu bí rất là khó khăn, có thể tìm hiểu một bí thì đã vô cùng ích lợi, thậm chí có thể giúp người ta khai tông lập phái.

Trên thực tế, thủy tổ của Đấu Thánh vương triều cùng ngũ cường sao không phải là tìm hiểu xong cửu bí thì lập tức khai tông lập phái chứ? Có ai mà không tìm hiểu cửu bí xong rồi mới thành lập cơ nghiệp ngàn vạn năm không ngã?

Ở Cửu Bí đạo thống trăm ngàn vạn năm nay có vô số thiên tài, trong số đó có người tu luyện được một bí thì đã có thể khai tông lập phái. Nếu như có thể tìm hiểu được hết cửu bí thì đúng là khó lường, đúng là nghe rợn cả người, có thể đuổi kịp thủy tổ.

Một số người cố gắng cả đời cũng không thể nhìn thấy được một bí. Thế nhưng hôm nay cửu bí ở ngay trước mắt, thật là rung động lòng người biết mấy.

- Từ lâu đã nghe đồn rằng Cửu Liên Sơn có giấu cửu bí, hôm nay xem ra đã chứng minh được rồi.

Có lão tổ đại giáo nhìn chín chữ chân ngôn khắc trên hư không, không khỏi thất thần, lầm bầm nói rằng.

Trước giờ luôn có lời đồn đãi nói rằng Cửu Liên Sơn có giấu cửu bí. Cũng chính vì vậy trăm ngàn vạn năm nay có vô số đệ tử Cửu Bí đạo thống nối đuôi nhau tới Cửu Liên Sơn lĩnh hội cửu bí. Thế nhưng người thành công rải rác không nhiều, tuyệt đại đa số mọi người đều tay trắng mà về.

Chính vì như vậy mới khiến mọi người dao động, thậm chí là hoài nghi chuyện Cửu Liên Sơn giấu cửu bí là thật hay giả.

Hôm nay xem ra, Cửu Liên Sơn thật sự có giấu cửu bí. Tiền nhân không lừa bọn họ, thế nhưng thế nhân không ai có thể hiểu được huyền cơ mà thôi.

- Cửu bí mà thôi, có gì mà khó, tiện tay là có.

Lý Thất Dạ hời hợt như mây gió, giống như đang làm một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Lúc này thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người nín thở.

Trước đó nếu như Lý Thất Dạ nói ra lời này thì sẽ không có ai tin tưởng, cho rằng Lý Thất Dạ không biết trời cao đất rộng, xuất khẩu cuồng ngôn mà thôi.

Bây giờ không ai dám nói gì cả, bởi vì sự thật rành rành trước mắt, hắn thật sự tiện tay lấy ra. Lúc này cho dù hắn ăn nói phách lối như thế nào đi chăng nữa, ăn nói cuồng vọng như thế nào đi chăng nữa thì cũng không hề cuồng vọng, mà nó chỉ là một câu nói rất bình thường mà thôi.

Lúc này, hắn có thực lực cùng tư cách để nói như thế.

Lý Thất Dạ duỗi tay phải ra, ngón tay của hắn điểm nhẹ một cái. Chỉ nghe "tách" một cái, toàn bộ không gian Cửu Liên Sơn như một mặt hồ gợn sóng. Đầu ngón tay của Lý Thất Dạ nhấc lên một vòng gợn sóng, khuếch trương ra toàn bộ không gian của Cửu Liên Sơn, rất là xinh đẹp.

Theo vòng gợn sóng khuếch trương, chỉ thấy cửu bí cũng bắt đầu nhộn nhạo.

Trong nháy mắt, chỉ nghe "sa" một cái, chỉ thấy cửu bí giống như cát chảy. Lúc này như có một cơn gió thổi qua, thổi bay cửu bí.

Trong nháy mắt, cửu bí hóa thành vô số cát vàng. Mà ngón tay của Lý Thất Dạ lại giống như có sức hút rất mạnh, cát vạng nhỏ xíu bị hút tới đầu ngón tay của Lý Thất Dạ.

Trong nháy mắt, cát vàng hội tụ trên đầu ngón tay của Lý Thất Dạ. Những hạt cát vàng này đan xen vào nhau thành một pháp tắc. Pháp tắc này như được chế tạo từ vàng ròng, rất tinh xảo, rất thuần kim, là một tác phẩm nghệ thuật.

Lúc này pháp tắc lấp lóe hào quang như kim cương. Mỗi một luồng hào quang như kim cương đều khiến lòng người rung động. Dường như pháp tắc này là một thế giới, bên trong nó chứa đựng tất cả mọi thứ trên thế gian. - Pháp tắc chân ngôn.

Nhìn thấy pháp tắc quấn quanh ngón tay Lý Thất Dạ, có lão tổ thế gia thì thào. Khi nói tới đây, hắn không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Người biết hàng đều biết rằng pháp tắc này chứa đựng cửu bí. Nếu như có thể có được pháp tắc này thì chính là có được cửu bí.

Cửu bí nha. Mỗi một tên đệ tử của Cửu Bí đạo thống đều biết cửu bí quý báu như thế nào, vô giá như thế nào. Có thể nói, pháp tắc trước mắt trân quý hơn tất cả mọi thứ, chính là một món bảo vật vô giá.

Cho nên vào lúc này có rất nhiều người nuốt nước bọt. Nếu như có thể có được pháp tắc này thì cũng chính là có được toàn bộ cửu bí, tương lai khai tông lập phái không phải là chuyện khó khăn gì. - Cửu bí, cũng chỉ đến thế mà thôi.

Lý Thất Dạ nhìn pháp tắc quấn quanh đầu ngón tay, cười một tiếng, nói với Liễu Sơ Tình:

- Nha đầu, thứ này coi như là quà ra mắt mà ta tặng cho ngươi.

Nói xong thì ngón tay điểm lên mi tâm của Liễu Sơ Tình.

"Tách" một cái. Khi Lý Thất Dạ điểm lên mi tâm của Liễu Sơ Tình thì mi tâm của Liễu Sơ Tình tách ra, thức hải hiện ra, pháp tắc lập tức chui vào bên trong thức hải của Liễu Sơ Tình.

Liễu Sơ Tình còn chưa kịp hoàn hồn thì pháp tắc đã chui vào bên trong thức hải của nàng. Chỉ nghe "đùng" một cái, trong nháy mắt, thức hải nhấc lên sóng to gió lớn. Liễu Sơ Tình ngây người như phổng, rất lâu không thể hoàn hồn.

Bình Luận (0)
Comment