Nhìn thấy Liễu Sơ Tình nhận được cửu bí, Quan Hải Đao Thánh cũng âm thầm cảm khái, trong lòng lầm bầm:
- Nha đầu này đúng là người ngốc có ngốc phúc. Làm gì có ai mà ngờ tới chuyện này, e rằng các lão tổ trong tông môn cũng không thể ngờ tới. Đây mới là vô tâm trồng liễu, liễu um tùm.
Quan Hải Đao Thánh cảm thấy vui thay Liễu Sơ Tình. Khi nàng muốn gả tới thì Lâm Hải các có rất nhiều người phản đối, rất nhiều lão tổ đều không tán thành, thế nhưng nàng vẫn quyết tâm gả tới.
Khi biết Liễu Sơ Tình gả cho tên hôn quân như tân hoàng, Quan Hải Đao Thánh cũng cảm thấy lo lắng giùm nàng. Hắn lo Liễu Sơ Tình sẽ bị Lý Thất Dạ khi dễ, lo nàng ở cạnh Lý Thất Dạ sẽ chịu khổ. Thế nhưng hôm nay nhìn thấy Lý Thất Dạ tiện tay tặng cửu bí cho Liễu Sơ Tình, hắn cảm thấy yên tâm. Khắp thế gian này, còn có nam nhân nào có thể làm được như thế? Đã không còn nam nhân nào có thể so sánh với hắn được nữa rồi.
Còn phần Thang Hạc Tường thì mặt mày trắng nhách, năm đốt ngón tay nắm chặt hoàng kim trường thương cũng trắng bệch.
Tất cả mọi người yên lặng, nín thở quan sát. Lúc này mọi người mới sực nhớ, tân hoàng là hoàng đế Cửu Bí đạo thống, hắn mới là chính thống của Cửu Bí đạo thống. Những người khác cho dù giành được hoàng vị thì cũng chỉ là vượn đội nón người mà thôi. - Ngươi thua rồi.
Lúc này, Lý Thất Dạ hời hợt nhìn Binh Trì Hàm Ngọc.
Binh Trì Hàm Ngọc mặt mày trắng nhách, thân thể run rẩy một hồi, nội tâm ngổn ngang phức tạp. Nàng cắn đôi môi đỏ tươi, thật lâu không nói ra lời.
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn Binh Trì Hàm Ngọc. Trên thực tế không có ai chế giễu Binh Trì Hàm Ngọc cả, cũng không có ai trách mắng Binh Trì Hàm Ngọc cả.
Trước đó làm gì có ai tin Lý Thất Dạ lại có thể hạ bút thành văn cửu bí chứ? Đó là chuyện không thể nào, là người si nói mộng. Cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Binh Trì Hàm Ngọc sẽ thắng, đều cho rằng nàng nắm chắc thắng lợi trong tay. Không ngờ rằng vậy mà lại có nghịch chuyển, kỳ tích như thế này, đã không còn từ ngữ nào có thể hình dung được rồi. - Ta... ta... ta đã nói thì sẽ làm!
Cuối cùng Binh Trì Hàm Ngọc cắn đôi môi đỏ tươi, hùng hồn nói rằng:
- Muốn giết, muốn róc thịt, tùy ngươi!
- Không vội.
Lý Thất Dạ khoan thai mỉm cười. Lúc này hắn nhìn quanh tất cả mọi người, nói chậm:
- Còn có ai không phục? Ta biết ở đây có rất nhiều người không ưa tên hôn quân ta đây. Không sao hết, bây giờ nói ra cũng còn kịp, đây là một cơ hội tốt. Con người của ta rất tình nguyện lắng nghe người khác phê bình.
Tất cả mọi người đều nín thở, không dám nói gì hết. Những người vừa rồi chế giễu Lý Thất Dạ cúi thấp đầu xuống, sợ tới mức không dám phát ra tiếng động.
Nói đùa gì chứ. Nam nhân có thể hạ bút thành văn cửu bí, lúc này chống đối với hắn thì chẳng phải tự tìm đường chết hay sao? Lúc này có rất nhiều người hối hận phát điên lên được. Sớm biết như vậy thì đã chừa đường lui cho mình, cần gì phải cay nghiệt như thế chứ.
Khi mọi người không lên tiếng, ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên người Thang Hạc Tường, cười nhạt nói rằng:
- Ta biết trong lòng người muốn giết ta. Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi có thể tiếp được ba chiêu của ta thì ta sẽ đặc xá tội của ngươi.
Nghe vậy, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người Thang Hạc Tường. Tất cả mọi người đều đang nhìn Thang Hạc Tường, không biết hắn có nghênh chiến hay không.
Thang Hạc Tường nắm chặt trường thương, cánh tay cầm trường thương của hắn run bần bật. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng, cuối cùng cắn răng nói rằng:
- Ta chưa vội!
- Ái ui.
Lý Thất Dạ lắc đầu, cười nói:
- Cho dù sau này không giết ngươi thì cả đời này của ngươi cũng chỉ có thể liếm lòng bàn chân của ta mà thôi.
Nét mặt của Thang Hạc Tường thay đổi. Câu nói này đối với hắn là nhục nhã, huống chi còn nói ngay trước mặt người trong thiên hạ. Thế nhưng hắn vẫn hít sâu, cuối cùng vẫn nhịn được cơn tức này, làm bộ như không nghe thấy Lý Thất Dạ nói gì.
Nhất thời, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh. Ai cũng có thể thấy được tân hoàng vô cùng kinh khủng, chống đối hắn thì chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao? Cho nên vào lúc này, bất kể ngươi là thiên tài bất phàm, hay là lão tổ mạnh mẽ thì cũng phải thức thời co cổ lại. - Để ta...
Khi không có ai dám nghênh chiến thì có tiếng cười lớn vang lên, một người đứng ra ngoài.
- Quan Hải Đao Thánh...
Nhìn thấy người nam nhân đứng ra ngoài, tất cả mọi người choáng váng, tất cả mọi người không ngờ rằng Quan Hải Đao Thánh lại đứng ra ứng chiến.
Kẻ đần đều có thể nhìn ra tân hoàng rất sủng ái công chúa Lâm Hải các Liễu Sơ Tình. Quan Hải Đao Thánh l2 truyền nhân của Lâm Hải các, mặc dù Lâm Hải các không được tân hoàng chào đón, thế nhưng yêu ai yêu cả đường đi, tân hoàng chắc chắn sẽ không khó xử Quan Hải Đao Thánh.
Bây giờ Quan Hải Đao Thánh đứng ra khiêu chiến tân hoàng, khiến cho tất cả mọi người choáng váng. Mọi người cho rằng Quan Hải Đao Thánh là người không thể nào khiêu chiến tân hoàng nhất, thế mà hắn lại cứ đứng ra khiêu chiến. - Ngươi sao?
Lý Thất Dạ không hề ngạc nhiên, chỉ mỉm cười.
- Không sai, là ta.
Quan Hải Đao Thánh cười lớn. Lúc này hắn tinh thần phấn chấn, giống như một thanh thần đao vừa mới rút ra khỏi vỏ.
Lúc này Quan Hải Đao Thánh nhìn thẳng Lý Thất Dạ, khoan thai nói chậm:
- Hiếm lắm ta mới nhìn lầm một lần, là ta đã đánh giá thấp ngươi. Mặc dù không biết ngươi mạnh như thế nào, thế nhưng ta vẫn nguyện ý thử một lần.
- Cửu trọng thiên.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Quan Hải Đao Thánh, tùy ý nói rằng.
- Đúng vậy, vừa có đột phá, vừa bước vào cửu trọng thiên, không đủ thành đạo.
Quan Hải Đao Thánh không hề kiêu ngạo, chỉ nói chậm.
- Chân Thần cửu trọng thiên!
Nghe Quan Hải Đao Thánh nói thế, mọi người cảm thấy chấn động.
- Như vậy chẳng phải còn mạnh hơn cả Bát Trận Chân Đế hay sao. Bát Trận Chân Đế vẫn còn là Chân Đế hai cung.
Có người lẩm bẩm.
- Luận đạo hạnh thì đúng là như vậy. Thế nhưng Bát Trận Chân Đế đã tìm hiểu được Tru Tiên Cổ Trận, hết sức khó lường.
Có người nói nhỏ.
- Quan Hải Đao Thánh đúng là bất phàm, khó trách hắn chính là thiên tài lợi hại nhất Cửu Bí đạo thống của chúng ta.
Thiên tài trẻ tuổi cảm thấy chấn động.
Quan Hải Đao Thánh còn trẻ như vậy mà đã là Chân Thần cửu trọng thiên, cách Chân Thần bất hủ rất là gần. Có thể nói, thành tựu của hắn hết sức kinh người. Sau khi hắn bước vào bất hủ thì nói không chừng sẽ còn mạnh hơn cả Thái Thanh Hoàng.