- Tốt một Hoàng Đao. Thần, khí, đạo đều hợp nhất, không tệ.
Lý Thất Dạ khen ngợi.
- Xin chỉ giáo.
Quan Hải Đao Thánh chỉ đao, chầm chậm nói rằng. Nét mặt của hắn trịnh trọng, cho dù đối mặt với cường địch thì vẫn có phong phạm đại gia. Đối với hắn, tôn trọng địch nhân thì cũng chính là tôn trọng bản thân mình. - Có ý tứ.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Nếu ngươi là Hoàng Đao, như vậy ta ra Ma Đao thì sao?
Nói xong thì Lý Thất Dạ đứng dậy, không hề có động tác nào hết, chỉ nghiêm hai mắt mà thôi. "Đùng..." một cái, trong nháy mắt, Lý Thất Dạ ma diễm ngập trời. Trong tiếng đổ đùng đoàng, ma diễm vô cùng vô tận phóng lên trên trời, che đậy thiên địa, thôn phệ vạn vực.
Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ như hóa thân thành một tôn ma vương chí cao vô thượng, sinh linh cửu thiên thập địa trong mắt hắn chẳng qua chỉ là sâu kiến mà thôi, chẳng qua chỉ là đồ ăn mà thôi. - Má ơi...
Nhìn thấy Lý Thất Dạ ma diễm ngập trời, sau lưng dường như mọc ra mười tám cái cánh ma, lập tức hù giật mình rất nhiều người, rất nhiều người hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi lên trên đất. Đây thật sự là một tôn ma vương lâm thế, trấn áp vạn thế. - Đây là ma công gì...
Nhìn thấy trạng thái này của Lý Thất Dạ, rất nhiều người run rẩy cầm cập.
- Không phải ma công.
Có lão tổ đại giáo nhìn kỹ Lý Thất Dạ, nói chậm:
- Đây là trực tiếp hóa ma, không phải là công pháp.
- Nhất niệm thành ma...
Nhìn thấy trong nháy mắt Lý Thất Dạ ma khí ngập trời, khuôn mặt của Quan Hải Đao Thánh vô cùng nghiêm trọng. Hắn từng du lịch thiên hạ, có chuyện lạ gì mà chưa từng nhìn thấy. Cho nên khi Lý Thất Dạ chớp mắt hóa ma thì hắn biết ngay Lý Thất Dạ khủng bố như thế nào rồi. "Tranh..." Lý Thất Dạ nhấc tay lên, bên trong ma diễm xuất hiện một cây ma đao. Lúc này ma khí khủng bố che kín thiên địa, thiên địa như trở thành Ma Giới. Còn cây ma đao này thì giống y như là ma khí được tế luyện trăm ngàn vạn lần mà ra.
Ma đao nơi tay, dập dờn ma diễm đen nhánh như mực. Lúc này Lý Thất Dạ chính là ma vương hàng thật giá thật. Ma đao trong tay hắn một khi đã vung lên rồi thì có thể gặt lấy tính mạng của ức vạn sinh linh. - Nhàm chán lâu rồi, tùy tiện chọn một trạng thái để chơi đùa với ngươi.
Lý Thất Dạ tùy ý buông ma đao, hoàn toàn không hề có dáng vẻ như đang đại chiến, dường như chỉ là đang làm nóng người mà thôi.
Dáng vẻ ngả ngớn là thế, thế nhưng lúc này không ai dám hó hé gì hết. Mọi người nhìn Lý Thất Dạ ma diễm ngập trời, nét mặt kính sợ.
- Mời ra tay...
Quan Hải Đao Thánh chỉ thẳng trường đao, dáng vẻ đoan chính. Lúc này hắn là hoàng giả, cử chỉ đường hoàng, ngay cả cái ngồi cũng phải ngồi nghiêm chỉnh, thần thái rất có khí thế khiến cho người khác không dám xâm phạm.
Lý Thất Dạ tùy ý cười một cái, buông ma đao, nói rằng:
- Nếu như ta ra tay trước thì sợ là quá khi dễ người, nói không chừng ngươi còn chả có cơ hội xuất chiêu nữa. Ngươi ra tay trước đi, chơi với ngươi ba chiêu, sau ba chiêu thì ngươi chắc chắn thất bại.
Nghe câu nói tùy ý như thế, bá đạo vô song như thế, đổi lại là người khác thì e rằng từ lâu đã giận dữ tím mặt. Thế nhưng nét mặt của Quan Hải Đao Thánh lại vô cùng nghiêm trọng. - Tốt, đã như vậy thì xin đắc tội.
Quan Hải Đao Thánh không từ chối, hít sâu một hơi, trường đao vung lên, bắt đầu khởi động chiêu thức.
"Đùng..." Khi Quan Hải khởi động chiêu thức thì trong nháy mắt hoàng khí trải rộng khắp toàn bộ thế giới.
"Keng..." Quan Hải Đao Thánh vung đao, đao này không có chiêu thức rực rỡ. Khi đao này chém ra thì có thể bình định thiên hạ, vương đạo cuồn cuộn. Dưới một đao này, tất cả nguy hiểm, tất cả khó khăn đều hóa thành hư ảo, vương đạo sẽ san bằng tất cả mọi thứ, tất cả sẽ biến thành tiền đồ tươi sáng. - Hoàng Giả Vương Đạo...
Lúc này Quan Hải Đao Thánh ngâm dài. Hắn chính là đao. Lúc này đã không thể phân rõ cuối cùng ai là đao ai là người nữa rồi.
Hoàng Giả Vương Đạo, đao này không chiêu không thức, mà chỉ có đao đạo. Nó chính là đao đạo, cũng là môt bộ phần trong Hoàng Đao của Quan Hải Đao Thánh.
Vương đạo, một ngựa bình thiên hạ. Một đao này vừa có thể định càn khôn, vừa có thể bình thiên hạ. Có một đao này, thiên hạ làm gì còn chuyện bất bình nữa?
Hoàng Giả Vương Đạo khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây rung động. Trước giờ mọi người đều theo đuổi những chiêu thức nguy hiểm cùng tinh diệu.
Thế nhưng đứng trước Hoàng Giả Vương Đạo của Quan Hải Đao Thánh, tất cả chiêu thức hung hiễm cùng tinh diệu đều trở nên yếu ớt bất lực.
- Hoàng giả vương đạo?
Nhìn thấy một đao định càn khôn, Lý Thất Dạ cười lớn, tay vung ma đao, cười lớn nói rằng:
- Ma đạo trấn sát!
"Đùng"
Trong nháy mắt, ma đạo dâng trào ức vạn quang mang. Mỗi sợi đao mang là một mạch xung mạnh mẽ vô song. Khi loại đao mang giống như mạch xung này bắn vào thiên vũ thì đánh nát ngôi sao trong thiên vũ, bắn thủng ngân hà trong thiên vũ.
Lúc này, không có Lý Thất Dạ, không có ma vương, cũng không có ma khí ngập trời, mà chỉ có một thanh ma đao. Ma đao rơi xuống kêu một tiếng "keng", trấn sát cửu thiên thập địa, trấn sát chư thiên thần ma, tất cả đều trở nên mềm yếu dưới một đao này. "Phanh..."
"Ma đạo trấn sát" rung chuyển "hoàng giả vương đạo" của Quan Hải Đao Thánh.
"Hoàng giả vương đạo" của Quan Hải Đao Thánh là một đao bình định thiên địa, thế nhưng lúc này vương đạo lung lay sắp đổ. Dưới "ma đạo trấn sát", hoàng khí như cầu vồng của Quan Hải Đao Thánh dường như yếu bớt không ít.
Chỉ nghe tiếng vỡ nat "phanh, phanh, phanh" vang lên. Bên dưới "ma đạo trấn sát", chỉ thấy vương đạo vỡ nát từng tấc một, đao mang của Quan Hải Đao Thánh cũng bắt đầu đứt gãy từng khúc một. Không chỉ hoàng khí của Quan Hải Đạo Thánh, mà ngay cả đao thế của hắn cũng bắt đầu dập tắt, giống hệt như là nến tàn trong gió. "Đông, đông, đông"
Bên dưới "ma đạo trấn sát", Quan Hải Đao Thánh cũng chịu áp lực rất lớn, giống như có một cây búa lớn đang đập mạnh vào lồng ngực của hắn vậy.
Chỉ mới một chiêu mà Quan Hải Đao Thánh đã gần như thất bại, cảnh tượng này quá chấn động lòng người. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cảm thấy sợ hãi, không kiềm chế được mà run rẩy bần bật.
Hơn nữa Lý Thất Dạ ra tay rất tùy tiện. Chỉ một đao "ma đạo trấn sát" tùy tiện mà đã khiến Quan Hải Đao Thánh phải chật vật như thế, chuyện này quá là khủng khiếp.