Đế Bá (Dịch)

Chương 370 - Chương 370 - Quân Lâm Cửu Giới, Quét Ngang Bát Hoang! (2)

Chương 370 - Quân Lâm Cửu Giới, Quét Ngang Bát Hoang! (2)
Chương 370 - Quân Lâm Cửu Giới, Quét Ngang Bát Hoang! (2)

Thanh Huyền Hùng không khỏi dậm chân một cái, nói:

- Chúng ta đi!

Hôm nay cho dù là cửu tổ của Thanh Huyền cổ quốc xuất thế cũng không đủ để chống lại lão tổ Chiến Thần điện, trừ phi là cường nhân đã mai một rất lâu trong truyền thuyết của Thanh Huyền cổ quốc bọn họ xuất thế, nếu không thì không cách nào thay đổi cục diện hôm nay. - Muốn đi?

Song, Lý Thất Dạ một mực nhàn nhã lúc này tự nhiên nói:

- Nếu tới, đều đừng nghĩ trở về.

Sau khi lời của Lý Thất Dạ vừa ra, để cho rất nhiều hào hùng vương hầu đang xem cuộc chiến không khỏi nhìn nhau một cái, về phần Bảo Thánh Nhân Hoàng cùng Thanh Huyền Hùng lại càng là mặt liền biến sắc. - Tiểu quỷ, đừng không biết tiến thối!

Thanh Huyền Hùng lạnh lùng nói:

- Hôm nay cũng không phải là bổn tọa úy kỵ Tẩy Nhan cổ phái các ngươi, hôm nay chẳng qua là cho Chiến Thần điện một cái mặt mũi!

Mặc dù hắn không cách nào tranh phong với tồn tại như lão tổ Chiến Thần điện, nhưng mà với tư cách là quốc sư của Thanh Huyền cổ quốc, hắn căn bản không coi Tẩy Nhan cổ phái vào đâu, lại càng không coi Lý Thất Dạ vào đâu. - Mặt mũi của Chiến Thần điện?

Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại nói:

- Cho dù không có Chiến Thần điện, hôm nay ta cũng sẽ tàn sát sạch các ngươi, kẻ phạm ta, giết không tha, coi như là sau Tiên Đế cũng là như vậy!

Lúc này rất nhiều người đều cho rằng Lý Thất Dạ quá kiêu ngạo rồi, sau khi chiếm được ủng hộ của Chiến Thần điện liền trở nên trong mắt không người, vô pháp vô thiên, nhưng mà kiêng kỵ tồn tại như Mộ Thần cho nên không người nào dám nói thêm cái gì.

Thanh Huyền Hùng nhìn thoáng qua Mộ Thần, song, Mộ THần không tỏ bất kỳ thái độ nào, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, hai mắt mãnh liệt, lạnh giọng nói:

- Tiểu quỷ, chúng ta muốn đi, chỉ bằng ngươi cũng có thể ngăn được chúng ta sao?

- Giết sạch bọn họ!

Lý Thất Dạ nhìn cũng đều lười nhìn Thanh Huyền Hùng một cái, chậm rãi nói:

- Để cho người trong đại vực biết, kẻ phạm ta, giết không tha!

Sau khi lời của Lý Thất Dạ vừa dứt, không có bất kỳ người nào xuất thủ, Cổ Thiết Thủ ngây ngốc một chút, lúc này hắn xuất thủ cũng không tốt, không xuất thủ cũng không được, sau đó, Cổ Thiết Thủ cắn răng một cái, quát lên: - Lên, giết sạch bọn họ!

- Tẩy Nhan cổ phái điên rồi sao, mới tránh được một kiếp thế nhưng muốn phản công!

Có chưởng môn không khỏi lẩm bẩm nói.

- Chỉ bằng Tẩy Nhan cổ phái các ngươi!

Thanh Huyền Hùng cười lạnh một tiếng, lúc này ánh mắt của Bảo Thánh Nhân Hoàng cũng lạnh lẽo, nếu như Chiến Thần điện không ra tay, Tẩy Nhan cổ phái dám công tới, hơn vạn cường giả của Thánh Thiên giáo bọn họ tuyệt đối tiêu diệt hết những người này. - Không phải nói các ngươi!

Lý Thất Dạ lắc đầu với Cổ Thiết Thủ, khoát tay, ý bảo đệ tử của Tẩy Nhan cổ phái dừng tay.

- Oanh oanh oanh oanh!

Lý Thất Dạ vừa mới nói xong, bốn tôn thạch nhân từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt bốn tôn thạch nhân rơi vào bên cạnh Lý Thất Dạ, bôn tôn thạch nhân vây quanh tứ chiến đồng xa của hắn!

Vừa nhìn thấy bốn tôn thạch nhân từ trên trời giáng xuống, Luân Nhật Yêu Hoàng nhất thời động dung, thiếu chút nữa thất thanh kêu lên. Ngay cả Mộ Thần cũng không khỏi vì đó mà động dung, ánh mắt ngưng tụ, thâm thúy vô cùng, lẩm bẩm nói: - Tứ chiến thạch vệ!

- Hôm nay liền cho các ngươi kiến thức nội tình của Tẩy Nhan cổ phái ta một chút!

Lý Thất Dạ bình tĩnh đứng ở trên tứ chiến đồng xa, bình tĩnh nói:

- Giết sạch bọn họ!

- Giết!

Bốn tôn thạch nhân thế nhưng miệng nói tiếng người, trong nháy mắt mà động, ở trong nháy mắt bốn tôn thạch nhân động thủ, bốn tôn thạch nhân bước ra một bước, trong lúc nhất thời từng tên cự nhân đạp xuống. - Mở trận!

Chân lớn như thiên, sắc mặt của Bảo Thánh Nhân Hoàng đại biến, điên cuồng hét lên, phân phó môn hạ đệ tử!

- Ông!

Đại trận mở ra, hơn vạn thiết kỵ của Thánh Thiên giáo điên cuồng hét lên:

- Giết!

Ở trong nháy mắt từng đạo thần kiếm quang mang thô to vô cùng phóng lên cao! Muốn ngăn trở chân lớn từ trên trời giáng xuống.

- Oanh oanh oanh!

Nhưng mà một trận thanh âm thiên băng địa liệt vang lên, "Đang đang đang" tất cả thần kiếm thô to vô cùng đều gãy lìa ở dưới chân lớn, căn bản là không ngăn được bốn cái chân đá này. - A!

Trong một lúc tiếng kêu thảm thiết vang dội thiên vũ, huyết vũ đầy trời ở thời điểm chân lớn đạp xuống nhất thời đại trận băng diệt, hơn ngàn cường giả của Thánh Thiên giáo bị đạp thành thịt vụn ngay tại chỗ, lúc này bất luận là dạng bảo khí nào, bất luận là đạo ngoại kỳ binh nào đều không phải là đối thủ của bốn tôn thạch nhân. - Rút lui, rút lui, rút lui...

Sắc mặt của Bảo Thánh Nhân Hoàng đại viến, hắn xa xa đánh giá thấp sự đáng sợ của bốn tôn thạch nhân này, mở ra đạo thai, đạo môn, hạ lệnh thiết kỵ lập tức từ đạo môn rút lui, truyền tống rời đi khỏi chỗ này. - Quân lâm cửu giới, quét ngang bát hoang!

Cho dù là thần thái của Lý Thất Dạ bình tĩnh thong dong, nhưng mà trong lòng đều không khỏi có chút kích đọng, nhớ năm đó tứ chiến đồng xa của hắn cuồn cuộn, tứ chiến thạch vệ trái phải hộ đạo, ở trong chiến dịch trảm tiên, huyết chiến đến cuối cùng đánh tới thiên băng! Ở trận chiến ấy là kích động nhân tâm bực nào, bao nhiêu tồn tại trong truyền thuyết đều liên tục vẫn lạc! Đánh một trận trảm tiên, hào khí ngất trời bậc nào.

Hôm nay hắn lại thấy được lý tưởng hào hùng của năm đó!

"Oanh" một tiếng thật lớn vang lên, đạo thai lấy vô số tinh bích chống đỡ bắt đầu băng diệt, bốn tôn thạch nhân sẽ không để cho thiết kỵ của Thánh Thiên giáo rút lui, một tôn thạch nhân xuấ thủ, một chân đạp xuống muốn đạp vỡ đạo thai, cho dù tinh bích trên đạo thai phun ra thiên địa linh khí vô cùng vô tận cũng như cũ không ngăn cản được cái chân lớn này. - Giết!

Thấy một màn như vậy, Bảo Thánh Nhân Hoàng đều đỏ mắt, điên cuồng hét lên một tiếng, nhất thời một luồng đế uy phóng lên cao, tay hắn nắm lấy đế vật, đế uẩn tiên uy hóa thành một thanh chiến chuy, lấy tư thái vô địch chém giết về phía tôn thạch nhân này!

Đế vật vừa ra, đế uy ngập trời, vô số người đều không tránh khỏi đánh một cái run run, phải biết rằng một khi bị đế uẩn chém giết, cho dù là cường đại hơn nữa cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. - Tranh!

Song, lúc này tôn thạch nhân kia có từng đạo pháp tắc như tinh hà phóng lên cao, giống như thác trời nghịch thiên mà lên, từng đạo pháp tắc thần liên quấn quanh ở trên tay thạch nhân, lúc này một cái đại thủ của thạch nhân hung hăng phách ra, phách xuống một cái, thiên địa mở ra, hỗn độn ẩn hiện, nhật thần băng toái, đại đạo đoạn liệt, một phách bổ xuống, coi như là Cổ Thánh đều không khỏi run run, hai chân như nhũn ra! - Oanh!

Cự thủ của thạch nhân ở dưới pháp tắc thần liên quấn quanh chém thẳng vào chiến chuy do đế uẩn tiên uy, theo một tiếng thật lớn vang lên, thương khung vỡ nát, thạch nhân cũng không đứng vững, song, chiến chuy bị phách đến ảm đạm thất sắc, đế uẩn tiên uy trong nháy mắt hao tổn lượng lớn.

Bình Luận (0)
Comment