Cả đoàn chiến hạm hộ vệ bị tiêu diệt, không chỉ tu sĩ đứng ngoài quan sát chấn động, mà ngay cả đệ tử Tàng Kim Động cũng chấn động.
Phải biết rằng chiến hạm của Tàng Kim Động từng quét ngang bát hoang, không đâu địch nổi, vô số đại giáo cương quốc biến thành tro bụi dưới họng pháo của chiến hạm đoàn.
Bình thường, khi chiến hạm đoàn của bọn họ xuất hiện ở trên bầu trời một đại giáo cương quốc nào đó thì cũng có nghĩa đại giáo cương quốc này sẽ biến thành tro bụi. Cũng chính vì vậy, khi chiến hạm đoàn của bọn họ xuất hiện thì chưa khai chiến đã có đại giáo cương quốc đầu hàng.
Bởi vì những đại giáo cương quốc này biết rằng một khi bị hỏa lực của Tàng Kim Động công kích thì không chỉ môn phái truyền thừa của bọn họ bị tiêu diệt, mà mảnh đất này cũng sẽ vạn kiếp bất phục, sơn hà vỡ vụn.
Cho nên, bình thường, khi Tàng Kim Động khai chiến với một môn phái nào đó, chiếm hạm đoàn vừa lái tới thì đã có thể không đánh mà thắng.
Mà hôm nay, chiến hạm đoàn cường đại nhất của bọn họ vậy mà lại bị Lý Thất Dạ tiêu diệt, đệ tử Tàng Kim động choáng váng sững sờ, khi hoàn hồn lại thì không khỏi rùng mình.
Khi hoàn hồn lại, đệ tử Tàng Kim Động rợn gáy. Tiểu tử này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vậy mà lại mạnh như thế, vậy mà ra tay hung ác như thế, vậy mà lại dám đối địch với Tàng Kim Động! "Ông"
Ngay lúc này, chỉ thấy một chiếc chủ hạm nổi lên một vòng ánh sáng, trong vòng ánh sáng có một bóng người, bóng người này vừa xuất hiện thì kim quang rũ xuống, giống hệt như một tôn thần linh chí cao, có khí thế bao quát chúng sinh. - Thập Đại Kim Cương.
Nhìn thấy bóng người xuất hiện, có người giật mình hô lên.
- Một trong Thập Đại Kim Cương, Thiết Kim Cương.
Nhìn thấy bóng người này, có người nhận ra hắn, giật mình hô lên.
- Thập Đại Kim Cương thật sự ở trên chiến hạm, ta còn tưởng rằng Thập Đại Kim Cương không có tới, mà chỉ có mười chiến hạm tới mà thôi.
Nhìn thấy bóng người này, vô số người hít lạnh.
- Thập Đại Kim Cương cùng đến, có cần thiết hay không? Thực lực này, đơn giản là toàn bộ lực lượng của Tàng Kim Động, bọn họ hà cớ gì chứ?
Có cường giả đại giáo giật mình.
Có rất nhiều lúc Thập Đại Kim Cương không đích thân xuất chinh, có ba hay năm Kim Cương xuất chinh đã không tầm thường lắm rồi. Bây giờ Thập Đại Kim Cương cùng đến, mọi người không hít lạnh mới là lạ, đội ngũ này đủ để chinh chiến một đạo thống.
Hơn nữa, ở Đế Thống Giới không có nhiều chuyện đáng để Tàng Kim Động chơi lớn như thế.
- Vậy ngươi đến Minh Lạc thành là vì cớ gì?
Có người liếc nhìn bọn họ, lạnh nhạt nói.
Về vấn đề này, không ít người cười khan, mà tu sĩ đưa ra vấn đề này thì lạnh nhạt nói:
- Cũng không phải là bí mật, có gì mà không dám nói chứ? Chẳng phải nghe đồn Thạch Vận đạo thống cất giấu một viên tiên thạch, nên tất cả mọi người đều vì viên tiên thạch này mà đến thôi sao.
Không ít người đưa mắt nhìn nhau, thế nhưng cuối cùng tất cả mọi người đều trầm mặc, không muốn nói ra lý do vì sao đến đây.
- Ngươi là người phương nào?
Vào lúc này, ánh mắt của Thiết Kim Cương khóa chặt Lý Thất Dạ, hai mắt của hắn mở ra, thần mang đáng sợ dập dờn, giống hệt như là sí diễm ngập trời.
Vào lúc này, Thiết Kim Cương không giận mà uy, dưới cái nhìn chăm chú của hắn, không ít người nhút nhát, người đạo hạnh nông cạn thì hai chân mềm nhũn, rùng mình rùng mẩy.
Thập Đại Kim Cương của Tàng Kim Động chính là hạng người uy danh hiển hách ở Đế Thống Giới. Bọn họ từng quét ngang bát hoang, chinh chiến vạn vực, vô số cường giả chết thảm trong tay bọn họ, vô số đại giáo cương quốc biến thành tro bụi trong tay bọn họ. Thập Đại Kim Cương hai tay dính đầy máu tươi, rất nhiều tu sĩ đại giáo cương quốc khi nhắc tới Thập Đại Kim Cương thì run rẩy, sợ hãi mất mật. - Một người qua đường mà thôi.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
- Tàng Kim Động ta cùng ngươi có oán thù gì, vậy mà lại giết trăm vạn đệ tử của chúng ta!
Thiết Kim Cương trừng mắt, như Kim Cương phẫn nộ, một câu quát lạnh, ngay cả đại địa cũng rung chuyển.
- A, có trăm vạn sao?
Lý Thất Dạ uể oải mỉm cười, nói:
- Oán thù thì không có, thế nhưng, các ngươi không có mắt, lật nhà gỗ của ta, lòng ta khó chịu, cho nên liền giết sạch các ngươi, lý do này đầy đủ chưa?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, tất cả mọi người không khỏi nhìn nhau, nhất thời choáng váng.
Bởi vì ban đầu mọi người không biết vì sao Lý Thất Dạ lại xung đột với Tàng Kim Động. Ban đầu có người cho rằng Lý Thất Dạ với Tàng Kim Động xung đột với nhau là vì bảo vật.
Bây giờ nghe vậy, mọi người mới biết là do một căn nhà gỗ nên mới dẫn tới trận xung đột lớn này. Lý do này nói ra, không ai tin nổi, vẻn vẹn chỉ vì một căn nhà gỗ mà Lý Thất Dạ liền tiêu diệt toàn bộ chiến hạm đoàn của Tàng Kim Động, đúng là quá bất hợp lý. - Một căn nhà gỗ dẫn tới huyết án.
Có người choáng váng, không khỏi thì thào.
- Căn nhà gỗ này cũng quá đắt rồi, vì một căn nhà gỗ mà Tàng Kim Động bồi vào toàn bộ chiến hạm đoàn, e rằng căn nhà gỗ này sẽ trở thành căn nhà gỗ đắt nhất vạn cổ tới nay.
Có tu sĩ thế hệ trước cười khổ.
- Ha ha, đây cũng là chuyện tốt. Ngày thường Tàng Kim Động đều hùng hổ dọa người, làm việc ngang ngược, vừa tới thì đã lật nhà gỗ của người ta, thật sự coi mình là thiên hạ vô địch sao, ngay cả ba cự đầu cũng chưa chắc đã dám hung hăng bá đạo như vậy, lần này hay rồi, xem như đá trúng thiết bản.
Có cường giả đại giáo cười trên nổi đau của người khác.
- Ngươi...
Thiết Kim Cương suýt nữa đã trào máu. Ban đầu hắn còn tưởng rằng Lý Thất Dạ với Tàng Kim Động có đại thù, cho nên Lý Thất Dạ mới tìm tới cửa diệt toàn bộ chiến hạm đoàn.
Không ngờ rằng, rối ren nửa ngày, lại chỉ vì một căn nhà gỗ mà thôi. Vì một căn nhà gỗ mà Tàng Kim Động bồi cả chiếm hạm đoàn, e rằng đây chính là căn nhà gỗ quý giá nhất thế gian rồi.
Vào lúc này, trong lòng Thiết Kim Cương nhỏ máu. Không nói hơn một trăm chiến hạm cỡ nhỏ vô cùng đắt đỏ, mỗi một chiếc chiến hạm đều cần lượng lớn vật tư cùng thời gian dài dẵng rèn luyện. Chỉ riêng đệ tử, chiến tướng trong chiến hạm đoàn bị Lý Thất Dạ tiêu diệt thôi thì cũng đã là tổn hại nặng nề rồi.
Đám đệ tử này chính là một phần ba sức chiến đấu của Tàng Kim Động, bây giờ trong nháy mắt lại bị Lý Thất Dạ tiêu diệt.
Hơn nữa lại còn chỉ vì một căn nhà gỗ mà thôi, Thiết Kim Cương làm sao không nhỏ máu chứ?