- Gừ...
Vào lúc này, cự nhân sắt thép gầm lên giận dữ, tiếng gầm giận dữ có thể gầm vỡ ngàn tỉ sao trời, từng đợt nổ vang "đùng đùng đùng" vang lên, cự nhân sắt thép dồn sức đạp xuống, cơ thể to lớn của nó chấn động, sức mạnh cường đại vô song nháy mắt nghiền xuống Lý Thất Dạ.
Chỉ nghe "phanh phanh phanh", không gian nghiền nát, bên dưới sức mạnh khủng khiếp này, ngay cả đại đạo pháp tắc cũng bị nghiền thành tro bụi.
- Cút...
Đối mặt với bàn chân khủng khiếp đạp xuống, Lý Thất Dạ không hề nháy mắt, giơ tay lên, vén tay.
Tiếng nổ "đùng đùng đùng..." nổ tung bầu trời, trong nháy mắt, một màn không thể tưởng tượng nổi phát sinh. Chỉ thấy cơ thể to lớn của cự nhân sắt thép bị Lý Thất Dạ lật tung, bên dưới sức mạnh vô địch của Lý Thất Dạ, cự nhân sắt thép bị hất bay, nháy mắt bay sâu vào trong vũ trụ như sao chổi.
Chỉ nghe "phanh phanh phanh", vô số ngôi sao trong vũ trụ bị đâm nát, vũ trụ u ám trở nên rực rỡ, giống như vô số pháo hoa nở rộ trong màn đêm.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ một tay hất tung cự nhân sắt thép, hơn nữa còn hất nó bay sâu vào trong vũ trụ, tất cả mọi người choáng váng, đầu óc trống rỗng, không thể hoàn hồn nổi.
Thần lực như thế, tất cả mọi người không biết nên hình dung như thế nào nữa, dường như thế gian này không còn gì mạnh hơn sức mạnh này nữa, dường như không còn từ ngữ nào để hình dung sức mạnh lúc này của Lý Thất Dạ. - Đây... đây... đây là sức mạnh chân long hay sao?
Nhìn kỹ cánh tay của Lý Thất Dạ, thế nhưng cánh tay của Lý Thất Dạ rất bình thường, không giống lực sĩ, càng không có chân long uốn lượn.
- Đây là hận đất không tròn, không đúng, ngay cả hận đất không tròn cũng không thể hình dung được sức mạnh của hắn.
Có lão tổ rung động, nói:
- Đây là... là hận trời không nắp, cho dù trời xanh có nắp thì cũng không thể lấn át hắn, cho dù nắp trời giáng xuống thì hắn cũng có thể lật tung.
- Vô địch nha, vô địch chân chính.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ khủng bố như thế, bất kể là ai thì cũng rít lạnh một hơi, thì thào rằng:
- Vô địch như vậy, Đế Thống Giới không có mấy người.
- Giết...
Vào lúc này, một tiếng gào thét gào vỡ thiên địa, phá nát tinh thần. Chỉ nghe một tiếng "keng", chỉ thấy cự nhân sắt thép xông trở về.
Mặc dù Lý Thất Dạ lật tung hắn, lật bay hắn tới sâu trong vũ trụ, thế nhưng nó vượt qua không gian bay trở về, một bước một thế giới, nháy mắt đã bay trở lại.
Ngay khi nó vừa bay trở lại thì chỉ nghe kiếm reo cửu thiên, chỉ thấy đôi cánh ánh sáng sau lưng nó khép lại, hóa thành một cây thần kiếm vô cùng khổng lồ, thanh thần kiếm này dài ngàn vạn dặm, kiếm quang chập chờn, một khi đâm xuống thì có thể đâm thủng một thế giới. "Phanh..."
Khi cây kiếm này từ vũ trụ chém xuống thì lập tức chém nứt vô số nhật nguyệt tinh thần, dưới lưỡi kiếm này, tất cả hóa thành tro bụi. Một kiếm này mà xem xuống, rất nhiều Chân Thần bất thủ không cách nào đỡ nổi. - Vô Thượng Thần Thánh...
Vào lúc này, một tiếng hét vang lên, chỉ thấy toàn thân cự nhân sắt thép phun ra thần tính, khi cự nhân sắt thép chém kiếm xuống thì giống như mang theo sự trừng phạt của thương thiên. "Đùng..."
Một kiếm chém xuống, mang theo lôi điện trút xuống, vô số tia điện to lớn như lôi long, trút xuống như hồng thủy, càn quét toàn bộ thế giới.
Tức thì, thiên địa bị vô số lôi kiếp thiểm điện khủng bố bao phủ, tất cả tu sĩ cường giả sợ hãi tái mét mặt mày. Một kiếm khủng bố này chém xuống, sợ rằng toàn bộ Thạch Vận đạo thống sẽ tan thành tro bụi. - Má ơi, đây chính là thiên kiếp trong truyền thuyết hay sao?
Có người hét lên, xoay người bỏ chạy.
- Đây không phải là thiên kiếp, đây là thiên phạt!
Có lão tổ khiếp sợ, gào lớn:
- Thứ này mang theo sức mạnh của thượng thiên, loại sức mạnh này hết sức khủng bố, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng không dám dính vào.
"Phanh..."
Một kiếm quét tới, chôn vùi mọi thứ, vô số nhật nguyệt tinh thần, từng dãi ngân hà khổng lồ lập tức bốc hơi, hóa thành bụi mù, giống như chưa từng tồn tại trên thế gian.
Một kiếm này quá khủng khiếp, nếu như một kiếm này chém xuống thì Thạch Vận đạo thống chắc chắn sẽ hủy diệt.
- Hôm nay phá hủy nhà ngươi!
Lý Thất Dạ đanh mắt lại, siết chặt quả đấm, "đùng" một cái, trong nháy mắt, toàn thân Lý Thất Dạ phát sáng, khi nấm đấm của hắn vừa rung thì toàn bộ thế giới run rẩy. - Phá...
Lý Thất Dạ nhảy vọt lên trời, một quyền đấm thẳng vào cự kiếm.
Một quyền của Lý Thất Dạ thoạt nhìn rất nhỏ, so với cự kiếm ngàn vạn trượng thì chỉ là một hạt bụi, căn bản không thể nào rung chuyển được thanh cự kiếm này. - Quá điên cuồng rồi, tay không đối cứng với cự kiếm. Cự kiếm này, sợ rằng phải là tổ khí thì mới có thể rung chuyển được.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhảy vọt lên trời, một quyền đánh tới cự kiếm, ngay cả Chân Thần bất hủ cũng nghẹn họng trân trối, quát lớn lên, cảm thấy quá bất hợp lí, vậy mà lại dùng nắm đấm đánh cự kiếm, ai mà có thể làm ra chuyện như thế chứ.
Thế nhưng, một quyền của Lý Thất Dạ đấm ra, thì đại biểu cho hủy diệt. Trong nháy mắt, một quyền của Lý Thất Dạ tuôn trào hào quang, một quyền này chí cao vô thượng, không gì sánh bằng. "Đùng..."
Toàn bộ thiên địa như nổ tung, vô số hào quang nổ bay, tinh không bị nổ thành một cái hang lớn vô cùng kinh khủng. Trong nháy mắt, giống như có ngàn vạn mặt trời nổ tung, nổ mù hai mắt.
Khi mọi người có thể nhìn thấy thì chỉ thấy một quyền của Lý Thất Dạ vậy mà lại đánh nát cự kiếm, vô số mảnh vỡ nổ tung trong tinh không.
Thế nhưng vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó, chỉ nghe "đùng" một cái, một quyền của Lý Thất Dạ tiến nhanh, không gì có thể ngăn cản. Trong tiếng "đùng" này, quang diễm ngút trời, thế giới như bị hủy diệt, ánh lửa dâng lên có thể hủy diệt ba ngàn thế giới.
Tất cả mọi người nhìn thấy một màn cực kỳ chấn động, Lý Thất Dạ một quyền đánh tới, chỉ thấy lồng ngực của cự nhân sắt thép bị đánh xuyên, để lại một cái lỗ đen thật lớn.
So với thân thể của sắt thép cự nhân thì một quyền của Lý Thất Dạ nhỏ bé như bụi bặm, thế nhưng trong nháy mắt lại đánh xuyên lồng ngực của cự nhân sắt thép, cho dù lồng ngực của nó còn dày nặng hơn thiên địa thì cũng không thể ngăn cản được một quyền của Lý Thất Dạ. - A...
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi một quyền của Lý Thất Dạ đánh xuyên lồng ngực của cự nhân sắt thép thì chỉ nghe Thập Đại Kim Cương cùng vô số đệ tử của Tàng Kim Động kêu thảm thiết. Chúng đệ tử cùng Thập Đại Kim Cương trên mười chiếc chủ hạm đều bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh chết, máu tươi phun trào.