Bây giờ bỗng dưng xuất hiện trường tồn bất hủ Bách Nhật đạo nhân, không ít người tò mò muốn biết đệ nhất hung nhân có dám đối địch với Bách Nhật đạo nhân hay không. - E là không có gì mà không dám.
Có cường giả thì thầm, nói:
- Từ khi đệ nhất hung nhân xuất hiện cho tới bây giờ thì có từng sợ ai đâu? Đừng nói Tàng Kim Động hay Khách Minh, từ lời nói của hắn thì có thể thấy rằng ngay cả cự đầu như Lý gia, Mộc gia thì hắn cũng không hề quan tâm. E rằng đối với đệ nhất hung nhân thì có thêm một Bách Nhật đạo nhân cũng không nhiều, ít một Bách Nhật đạo nhân cũng không thiếu.
Lời này được không ít người tán thành. Bởi vì sau khi đệ nhất hung nhân xuất hiện thì chính là đại sát tứ phương, không hề kiêng kỵ, không ai địch lại, nếu chỉ dựa vào uy danh của Bách Nhật đạo nhân thôi thì không thể hù dọa đệ nhất hung nhân được.
Nhất thời, tất cả mọi người nhìn hướng Minh Lạc thành, chờ đợi đệ nhất hung nhân lên tiếng.
- Con chó con mèo từ đâu tới mà lại sủa loạn ở ngoại thành như vậy.
Lúc này, bên trong đồng điện vang lên một tiếng nói thản nhiên:
- Bất luận là ai, chỉ cần dám vào thành, giết không tha!
Lời này vừa nói, không ít người cười khổ, những tu sĩ cường giả tới Minh Lạc thành sớm đều đã lĩnh giáo đệ nhất hung nhân bá đạo hung mãnh, cho dù Lư Vĩ Quân có chỗ dựa cứng cựa thì đệ nhất hung nhân cũng không lọt mắt hắn, vừa mở miệng thì chính là "giết không tha". - Đệ nhất hung nhân chính là bá đạo, chính là hung tàn.
Mọi người đã quen đệ nhất hung nhân bá đạo hung mãnh rồi, nếu như đệ nhất hung nhân bỗng nhiên không bá đạo, không hung mãnh nữa thì mọi người mới không quen.
Bây giờ nghe đệ nhất hung nhân nói thế, mọi người không ai bất ngờ, đây là chuyện nằm trong dự đoán, chỉ bằng Lư Vĩ Quân, chỉ bằng tên tuổi của Bách Nhật đạo nhân, vẫn chưa thể hù được đệ nhất hung nhân. - Đồ không biết sống chết, thế mà dám mạnh miệng khoác lác như thế.
Lúc này Lư Vĩ Quân mất bình tĩnh, lộ ra bộ mặt thật sự, quát lạnh:
- Ngươi cho rằng mình vô địch thiên hạ sao? Thế mà lại dám cuồng vọng càn quấy như thế...
- Đúng, lão tử vô địch thiên hạ đấy.
Lư Vĩ Quân còn chưa nói hết câu thì bên trong đồng điện truyền ra tiếng nói của Lý Thất Dạ, mạnh mẽ cắt lời Lư Vĩ Quân.
Lư Vĩ Quân còn chưa nói hết câu thì đã bị cắt lời, khiến hắn tức giận run người. Lý Thất Dạ đây là trần trụi coi thường hắn, khiến hắn bùng cháy lửa giận.
Lư gia hắn vốn là đại thế gia, uy danh hiển hách, bản thân hắn đại đạo cũng không nông cạn, hơn nữa lại xuất thân tôn quý, có thể nói là rất được người ta kính trọng. Sau khi lão tổ tông của hắn ra khỏi sinh tử quan, đột phá bình cảnh, trở thành Chân Thần bất hủ, lập tức khiến thân phận của Lư gia cùng hắn tăng lên ngàn vạn lần, trong vòng một đêm trở thành tiêu điểm của hàng vạn người.
Sau khi lão tổ tông của hắn trở thành Chân Thần bất hủ, đừng nói thiên tài trẻ tuổi xuất thân đại giáo thế gia, mà ngay cả tồn tại cấp bậc lão tổ cũng phải khách khí với hắn ba phần, thậm chí còn có mấy phần tôn kính.
Ngay cả cự đầu như Mộc gia, chỉ cần hắn tới Mộc gia làm khách thì lão tổ của Mộc gia cũng sẽ nghênh đón ngàn dặm.
Có thể nói, bất luận đi tới đâu, bất luận là người nào thì cũng đều cung kính hắn, đều khách khí hắn, ngay cả tồn tại như Hươu Khách Ông cùng Tứ Đại Bảo Vương cũng là như vậy.
Cho nên, ngày thường nếu như hắn mở miệng nói chuyện thì tất cả mọi người chỉ có thể rửa tai lắng nghe, làm gì có ai dám đánh gãy hắn nửa câu chứ? Làm như vậy là không tôn kính hắn, là coi thường hắn!
Huống chi Lý Thất Dạ không chỉ ngắt lời hắn, mà còn coi thường hắn, cơn tức này, Lư Vĩ Quân làm sao nuốt nổi chứ? Vì vậy lửa giận bùng cháy, hai mắt dữ tợn, lóe lên sát cơ đáng sợ.
Người dám không cung kính hắn, người dám xem thường hắn, hắn đều giết không tha!
- Đồ cái thứ không biết trời cao đất rộng...
Lư Vĩ Quân hai mắt lạnh lẽo, lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng một tên tiểu bối như ngươi mà cũng dám nhận vô địch thiên hạ. Ngươi phải biết Đế Thống Giới tàng long ngọa hổ, vẫn còn rất nhiều người mạnh hơn ngươi, vẫn còn những nhân vật tuyên cổ vô song... - Được rồi, đừng thổi phồng nữa.
Bên trong đồng điện lại truyền ra tiếng nói thản nhiên của Lý Thất Dạ, lần thứ hai ngắt lời Lư Vĩ Quân, lạnh nhạt nói:
- Ngươi thổi phồng hơn nữa ngay, là muốn thổi phồng lão tổ của ngươi, là cái thứ gì đó gọi là Bách Nhật đạo nhân.
- Không sai, lão tổ tông của ta chính là người mạnh nhất hiện nay, thành tựu trường tồn, Đế Thống Giới không ai địch lại, tên tiểu bối cuồng vọng mình vô địch như ngươi đứng trước mặt hắn chẳng hề có ý nghĩa gì hết, hắn có thể dễ dàng nghiền chết ngươi.
Lư Vĩ Quân không hề che giấu, hắn trực tiếp đưa lão tổ tông của mình ra.
Mặc dù dáng vẻ của Lư Vĩ Quân có hơi khoe khoang, thế nhưng mọi người đều trầm mặc, không ai dám phản đối tiếng nào. Trên thực tế, phần lớn mọi người đều phục, đều đồng ý với Lư Vĩ Quân.
Đế Thống Giới hôm nay, sau khi Bách Nhật đạo nhân trở thành trường tồn bất hủ thì đúng là đệ nhất cường giả, đúng là không ai địch lại.
Cho nên mặc dù Lư Vĩ Quân nói không xuôi tai, thế nhưng lại là nói thật.
- Trăm ngày hay trăm chân gì chứ.
Bên trong đồng điện truyền ra tiếng nói không quan tâm của Lý Thất Dạ:
- Cho dù hắn tự mình tới đây, dám bước vào Minh Lạc thành nửa bước thì ta cũng sẽ chặt bỏ đầu của hắn, treo trên tường thành.
- Ngươi...
Lư Vĩ Quân run rẩy, giận không nói nổi. Nhất thời, hắn cũng ngạc nhiên, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nghe được lời nói hung ác như vậy.
Người khác khi nhắc tới Bách Nhật đạo nhân thì có ai mà không cung kính chứ? Ngay cả tồn tại như Hươu Khách Ông cũng phải cung kính, cũng phải ngưỡng vọng, có ai dám buông nửa lời bất kính với Bách Nhật đạo nhân chứ? Càng khỏi phải nói tới chuyện chặt đầu Bách Nhật đạo nhân.
Có thể nói, ai mà dám nói như vậy thì chính là treo ngược ông thọ... chán sống!
Người dám nói như vậy, tuyệt đối chính là tự tìm đường chết. Sợ rằng tới khi đó, không cần Bách Nhật đạo nhân ra tay thì cũng sẽ có người đến lấy tính mạng của hắn.
Thế nhưng bây giờ đệ nhất hung nhân lại dám đứng trước mặt người trong
thiên hạ nói như vậy, thẳng thắn tuyên bố muốn chặt đầu Bách Nhật đạo nhân, đúng là bá đạo đến mức không thể hình dung.
- Quá... quá ngông cuồng rồi.
Mặc dù mọi người biết đệ nhân hung nhân hung tàn bá đạo, thế nhưng khi nghe chính miệng đệ nhất hung nhân nói như vậy thì mọi người đều hít lạnh.