Đế Bá (Dịch)

Chương 3844 - Chương 3844 - Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Núp Đằng Sau (1)

Chương 3844 - Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Núp Đằng Sau (1)
Chương 3844 - Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Núp Đằng Sau (1)

- Tương lai, tất cả mọi người sẽ khắc ghi ngày hôm nay.

Nói đến đây, từ sâu trong mắt của Nam Sơn tiểu tử cũng lộ ra sự sợ hãi.

Quản thi hắn thâm tàng bất lộ, đến lúc này cũng triệt để hiểu được thời điểm Lý Thất Dạ phẫn nộ đáng sợ tới cỡ nào. Thời điểm Lý Thất Dạ đem sự phẫn nộ của mình phóng ra toàn thiên hạ không cần biết ngươi là tồn tại gì, dù ngươi có vô địch đi chăng nữa cũng phải tan thành mây khói.

Dưới trời sao này, hai người Tôn Lãnh Ảnh trốn về phía Mộc gia. Nhưng lúc này trong tay bọn hắn cũng không có Liễu Sơ Tình.

- Hôm nay lật thuyền trong mương, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau.

Thanh âm trầm thấp vang lên bất trắc, lại có phần phẫn nộ.

Bọn hắn thật sự là lấy giở trức múc nước công dã tràng. Bọn hắn tốn hao tâm tư, thật vất vả mới mang được Liễu Sơ Tình ra khỏi hoàng cung cửu bí đạo thống, có ý định dụ dỗ Lý Thất Dạ chui đầu vào lưới. Thật không ngờ vừa ra khỏi cửu bí đạo thống không được bao xa liền bị người đánh trộm. Hai người không đánh chết đối phương mà còn bị đối phương cướp mất Liễu Sơ Tình.

Thời điểm bọn hắn đuổi theo thì đối phương đã biến mất tăm hơi.

Hai người Tôn Lãnh Ảnh bỏ chạy về phía Mộc gia, lúc này hai người quả thật có thể nói là trộm gà không được lại mất nắm thóc.

Trong lòng hai người Tôn Lãnh Ảnh thập phần tin tưởng, một khi bắt cóc Liễu Sơ Tình sẽ chạm vào nghịch lần của Lý Thất Dạ, điều này tất nhiên sẽ khiến hắn tức giận. Hai người từ đó cũng triệt để vạch mặt với Lý Thất Dạ. Đến trình độ này bọn họ cùng Lý Thất Dạ không phải ngươi chết thì ta mất mạng.

Phải biết rằng, trước đó bọn hắn một mức nấp trong bóng tối. Mặc dù bọn hắn luôn ở sau lưng tính toán khắp nơi nhưng không hề chính diện xung đột với Lý Thất Dạ, cũng không có bất cứ xung đột về lợi ích nào.

Có thể nói, không cần quản xem bọn hắn có làm gì, tính toán gì ở sau lưng nhưng ít nhất bọn họ cùng Lý Thất Dạ không có bất ỳ ân oán cừu hận nào. Thậm chí có thể nói đối với Lý Thất Dạ còn còn ân.

Nhưng một khi bắt cóc Liễu Sơ Tình, như vậy sẽ cải biến vấn đề, bọn hắn cũng từ chỗ tối lộ ra chỗ sáng, cùng với Lý Thất Dạ ở vào thế đối địch, song phương không chết thì ta mất mạng.

Hành động lần này, hai người Tôn Lãnh Ảnh phải nói là được ăn cả ngã về không. Nhưng bọn hắn cũng không được lựa chọn, muốn chuyện này thành thì phải làm lớn, tất nhiên sẽ phải trở mặt với Lý Thất Dạ. Nếu không bọn hắn cũng không có cách nào dẫn Lý Thất Dạ vào trong thiên la địa võng của Mộc gia được.

Cho nên, Tôn Lãnh Ảnh mới bí quá hóa liều, sau khi chuẩn bị đầy đủ thì ra tay bất ngờ, từ trong vòng bảo vệ trùng trùng điệp điệp của bệnh quân mà bắt cóc Liễu Sơ Tình.

Quá trình bắt cóc Liễu Sơ Tình chẳng qua chỉ ngắn ngủi trong tức thì mà thôi, nhưng nó lại khiến bọn hắn tốn hao đại lượng tâm huyết. Hai người đã chuẩn bị rất nhiều chỉ mưu cầu có thể thành công trong nháy mắt.

Thời điểm bọn hắn thành công bắt cóc Liễu Sơ Tình bỏ chạy, bọn hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau. Trong quá trình lẩn trốn thì đột nhiên có người tập kích, hơn nữa người tập kích bọn hắn vô cùng cường đại, đánh cho hai người không kịp trở tay, đoạt lấy Liễu Sơ Tình từ trong tay hai người. Đến khi bọn hắn kịp phản ứng thì đối phương đã mang Liễu Sơ Tình bỏ trốn mất dạng.

Phải biết rằng, hai người Tôn Lãnh Ảnh là cường đại cỡ nào, thực lực hai người hợp lại cũng vô cùng hùng hậu. Nếu như bọn hắn không đủ cường đại thì làm sao có thể từ trong bệnh quân trùng trùng điệp điệp cướp đi Liễu Sơ Tình.

Nhưng kẻ đánh lén hai người lại càng cường đại hơn, thoáng cái đã cướp đi Liễu Sơ Tình. Hai người không thể nào tưởng tượng được, ở trong Đế Thống giới lúc nào lại có một cường giả khủng bố như vậy. Bọn họ thật không nghĩ ra ngoài Bách Nhật Đạo Nhân thì còn có ai cường đại đến như thế.

Nhưng hai người biết rõ, người này tuyệt đối không thể nào là Bách Nhật Đạo Nhân, bởi vì Bách Nhật Đạo Nhân cùng Mộc gia bố trí thiên la địa võng đang chờ Lý Thất Dạ chui vào lưới.

Cho nên, lúc đó hai người Tôn Lãnh Ảnh bốn mắt nhìn nhau, thoáng do dự rồi nói:

- Người này là ai?

Người kia trầm mặc, không có trả lời vấn đề của Tôn lãnh Ảnh.

Trên thực tế, trong lòng bọn hắn có nghĩ đến một người, chỉ có điều không muốn nói ra đáp án mà thôi.

- Đi, đệ nhất hung nhân nhất định đuổi theo, hắn vẫn chưa biết trong tay chúng ta không có con tin.

Người kia âm trầm nói, dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía Mộc gia.

Tôn Lãnh Ảnh còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể đi theo mà thôi. Lúc này đây, thành bại một lần hành động này bọn hắn chỉ mong Lý Thất Dạ đuổi theo. Bằng không thì, muốn lần nữa dẫn Lý Thất Dạ chui vô lưới chỉ sợ không dễ dàng gì. - Oanh! Oanh! Oanh!

Vào lúc đó, bầu trời Đế Thống giới không ngừng vang lên những tiếng nổ kinh thiên. Chỉ thấy phía trên bầu trời Đế Thống giới tụ tập vô cùng vô tận mây đen. Trong khoảng thời gian ngắn, mây đen bao phủ cả Đế Thống giới, tia chớp khủng bố từ trong mây đen không ngừng bắn ra ngoài, giống như muốn xé rách cả bầu trời Đế Thống giới vậy. - Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếng sấm vang vọng cả Đế Thống giới, tựa hồ muốn tạc nổ cả Đế Thống giới thành tro bụi.

Cả Đế Thống giới bị mây đen bao phủ, tia chớp điên cuồng bắn ra bốn phía trên bầu trời, trên đỉnh đầu mọi người là một tia chớp xẹt qua, điên cuồng mà múa. Mỗi một tia chớp như vậy tùy thời đều có thể trút xuống như muốn đánh nát bấy cả một đạo thống.

Thời điểm tia chớp trên bầu trời điêm cuồng nhảy múa, âm thanh lôi minh ầm vang bên tai khiến mọi người quay cuồng. Tiếng sấm khủng bố khiến cả Đế Thống giới rung chuyển.

Tại thời khắc này, khí tức vô cùng khủng bố bao phủ toàn bộ Đế Thống giới, cả Đế Thống giới bị khí tức kinh khủng kia bao phủ đến mức muốn rạn nứt.

- Chuyện gì xảy ra!

Dị tượng xảy ra, tất cả mọi người không khỏi sợ hãi, không biết bao nhiêu người sợ đến nỗi ngất xỉu.

Bao nhiêu tu sĩ cường giả, cả đời đều chưa bao giờ gặp được cảnh tượng khủng bố như vậy. Thời điểm mây đen bao phủ cả Đế Thống giới, tựa hồ muốn hủy diệt tất cả, tận thế dường như sắp hàng lâm. - Là lửa giận của một vị chí tôn vô thượng.

Tu sĩ cường giả còn cảm thụ không được, nhưng Bất Hủ Chân Thần cường đại lại có thể cảm nhận được. Bọn hắn thoáng cái biết rõ, đây không phải là thiên tai gì cả, cũng không phải là tận thế mà là sự phẫn nộ của một cường giả vô địch, vô thượng.

Bình Luận (0)
Comment