Đế Bá (Dịch)

Chương 4020 - Chương 4020 - Thắng Một Ván

Chương 4020 - Thắng Một Ván
Chương 4020 - Thắng Một Ván

Giờ chân thân bất tử bất diệt của khủng bố vô thượng bị Lý Thất Dạ phá, sau này chính thức diệt nó dễ hơn nhiều.

Khủng bố vô thượng đau đớn rên rỉ:

- Chỉ hận ta cùng đường cố vùng vẫy, không thì tương lai chưa biết lộc chết về tay ai.

Trước đó Lý Thất Dạ có hao mòn khủng bố vô thượng thế nào nó cũng không đau đớn, lúc này đối với nó chân thân bất tử bất diệt bị phá, đau đớn trở nên chân thật. Huống chi mười hai pháp tắc Thái Sơ Nguyên Mệnh xuyên thủng cơ thể, mười hai pháp tắc xuyên qua các chỗ hiểm đau biết bao.

Khủng bố vô thượng thầm hối hận, thông minh như nó dựa vào trí tuệ vô thượng nếu là ngày thường, nếu là trước kia thì đã không mắc mưu của Lý Thất Dạ, sẽ không bị hắn phục kích. Vì khủng bố vô thượng có kiên nhẫn, dù bị trấn áp nhốt trói cũng tràn đầy sự kiên nhẫn.

Nhưng lần này khủng bố vô thượng thất sách. Vì trước khi gặp Lý Thất Dạ thì khủng bố vô thượng đã bị nhốt, khó khăn lắm phá vòng vây ra, tìm được ký chủ tốt như Lý Thất Dạ, sau đó bị trợt chân. Điều quan trọng nhất là lần này khủng bố vô thượng không chỉ bị nhốt còn bị trấn áp, Thái Sơ Nguyên Mệnh đè lên người làm nó không thể tránh thoát.

Khủng bố vô thượng vốn vô địch vạn cổ, chúng sinh chỉ là con kiến, dù là Thủy Tổ ở trong mắt nó vẫn như con kiến. Nhưng bây giờ bị bắt nhốt làm khủng bố vô thượng mất kiên nhẫn, trí tuệ bị nôn nóng thú nhốt trong cũi che mờ. Sau cùng bị Lý Thất Dạ phục kích.

Khủng bố vô thượng cứ nghĩ đây sẽ là cơ hội lật ngược bàn cờ của mình, không ngờ thành sự tuyệt vọng cuối cùng, bị Lý Thất Dạ phá chân thân bất tử bất diệt, hoàn toàn đánh mất cơ hội chống cự.

Lý Thất Dạ cười nói:

- Đáng tiếc, không có nếu như.

Khủng bố vô thượng bị trói chặt vẫn hăm dọa:

- Dù ta chết thì ngươi vẫn không thể thay đổi vận mệnh của mình, ngươi khó thoát khỏi cái chết, mọi thứ sẽ thành tro bụi. Cơ hội duy nhất của ngươi là trước người ta một bước được đến sống suốt đời, vậy thì ngươi mới có tư cách đối kháng.

Dù đã bị hoàn toàn trấn áp khủng bố vô thượng vẫn dõng dạc thuyết phục:

- Ta có lòng tốt mới nói, đây là cơ hội duy nhất của ngươi. Nếu không thì mặc kệ ngươi có thủ đoạn nghịch thiên cỡ nào, cơ trí ra sao cũng không thể thay đổi tất cả. Đây là số mệnh, vạn cổ đến nay bao người giống như ngươi muốn đi khiêu chiến, thay đổi nhưng cuối cùng nhận một kết cục.

Khủng bố vô thượng từng hoảng loạn thoáng giây nhưng nó đã trải qua nhiều điều trên đời, rất nhanh bình tĩnh lại. Khủng bố vô thượng dùng giọng điệu bằng hữu thân thiết trò chuyện với Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lảo đảo, hắn hơi suy yếu. Lý Thất Dạ mặc kệ khủng bố vô thượng trong đạo tâm, hắn lắc người rời khỏi dung nham hắc ám.

Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ xuyên qua lĩnh vực, rầm một tiếng té ngã dưới đất.

Lần này Lý Thất Dạ bị thương rất nặng, bị nội thương, bề ngoài không nhìn ra cái gì. Dù sao bị con mắt hắc ám và khủng bố vô thượng liên hợp cho một kích trí mạng, Lý Thất Dạ không chịu nổi. Cuối cùng hắn thắng nhưng trong thời gian ngắn khó phục hồi trạng thái vô địch đỉnh cao.

Lý Thất Dạ có thể giữ được trạng thái này đã rất ghê gớm, đổi lại người khác dù vô địch, kinh diễm biết bao, dù Thủy Tổ vô song cỡ nào trúng một đòn liên hợp đó đã ra tro.

Lý Thất Dạ khó khăn gượng dậy, ngoái đầu nhìn. Đất đai ma hóa nằm sau lưng hắn, Lý Thất Dạ đang ở trong hoang dã trống trải.

Lý Thất Dạ sờ giữa trán đau nhói:

- Rất mạnh, quá dữ.

Bị ánh sáng con mắt hắc ám bắn trúng để lại dấu sẹo giữa trán, trong thời gian ngắn nó sẽ không biến mất.

Lý Thất Dạ không để bụng, vì thu hoạch lần này rất lớn, với hắn là thu hoạch phong phú. Phá chân thân bất tử bất diệt của khủng bố vô thượng là hắn có thể hoàn toàn tiêu diệt nó, sẽ rất nhanh. Chính thức tiêu diệt khủng bố vô thượng rồi Lý Thất Dạ sẽ ép cạn mọi thứ của nó, đào móc mọi thứ hắn muốn từ người nó.

Lý Thất Dạ sờ vết thương giữa trán, nhìn phương xa trống trải, sau đó cười bay ra ngoài:

- Đi.

Khủng bố vô thượng ở trong đạo tâm ồn ào, Lý Thất Dạ mặc kệ nó lải nhải, hắn chậm rãi đi ra ngoài. Lý Thất Dạ đi từng bước, không sử dụng thần thông gì, đi như người bình thường.

Lý Thất Dạ từng bước tiến lên trừ vì bị thương rất nặng, thực lực bị giới hạn rất lớn, quan trọng nhất là hắn không vội rời đi, hắn cần thời gian. Hơn nữa ở vùng hoang dã này Lý Thất Dạ đi bộ là một kiểu rèn luyện rất tốt.

Lý Thất Dạ không rèn luyện bản thân mà rèn luyện khủng bố vô thượng trong đạo tâm, hắn mài mòn nó cho đến khi hoàn toàn tan biến.

Trong lúc quá trình Lý Thất Dạ vừa trấn áp hao mòn vừa nghiên cứu, hắn hiểu biết sâu hơn bất tử bất diệt của khủng bố vô thượng.

Khủng bố vô thượng bị phá chân thân, lại bị Thái Sơ Nguyên Mệnh xuyên thủng người, tồn tại như nó biết mình hết đường cứu vãn. Nhưng đi đến bước này khủng bố vô thượng không sợ chết.

Trong lúc đi bộ khủng bố vô thượng tán dóc đủ thứ với Lý Thất Dạ, tán gẫu cùng tồn tại như vậy cũng là một loại thu hoạch, được lợi lớn.

Với khủng bố vô thượng là tán gẫu, nhưng đề tài hai người nói chuyện kinh thiên động địa, làm vạn cổ kinh hoàng. Vài câu này lọt ra ngoài sẽ khiến tất cả Chí Tôn trên đời điên cuồng. Chân Đế hay Thủy Tổ sẽ phát điên vị nội dung vài lời.

Bọn họ trò chuyện là thứ mà vạn cổ tới nay vô số tu sĩ khổ sở truy tìm nghiền ngẫm, cả đời họ không thể được đáp án nhưng nay xuất hiện trong cuộc nói chuyện giữa Lý Thất Dạ và khủng bố vô thượng.

Chỉ có tồn tại như Lý Thất Dạ mới xứng tán gẫu cùng khủng bố vô thượng, chỉ có hắn mới nghe hiểu ảo diệu trong đó.

Trong quá trình tán gẫu liên quan rất nhiều thứ, từ thời gian tuyên cổ bất diệt đến trường sinh bất tử, rồi đến ông trời, trên chư thiên.

Vài thứ họ trò chuyện là cả đời Thủy Tổ cũng không thể chạm vào.

Khủng bố vô thượng biết chính mình khó tránh một kiếp, nó rõ ràng Lý Thất Dạ muốn ép khô mọi thứ của mình, nên chẳng kiêng dè gì, hoàn toàn tùy tính trò chuyện với hắn.

Nghe đối thoại rất khó tin hai người là kẻ thù sống chết, người không biết còn tưởng họ là bằng hữu thân thiết sống chết có nhau.

Lý Thất Dạ đi từng bước ra ngoài vùng hoang dã. Nơi này là đất hoang vu trong Quang Minh Thánh Viện, vắng dấu chân may mắn, Lý Thất Dạ như phàm nhân đi một mình, hắn như phàm phu tục tử, dù có người đi ngang qua cũng không chú ý đến hắn.

Trong lúc Lý Thất Dạ đi ra hoang dã thì thường xuyên có người bay qua bầu trời, là Thủy Tổ nháy mắt bước chân vào sâu trong hoang dã, nhưng họ bỏ qua hắn.

Bình Luận (0)
Comment