Đế Bá (Dịch)

Chương 4149 - Chương 4149 - Cái Chết Của Chân Đế (1)

Chương 4149 - Cái Chết Của Chân Đế (1)
Chương 4149 - Cái Chết Của Chân Đế (1)

Các học sinh đặt tay lên ngực tự hỏi đổi lại là bọn họ chỉ e không làm được như Bảo Nguyên Chân Thần đánh đổi mạng sống báo ơn.

Lý Thất Dạ gật đầu bình luận Bảo Nguyên Chân Thần đã chết:

- Can đảm đáng khen, là hán tử.

Cái chết của Bảo Nguyên Chân Thần làm nhiều người than thở. Bảo Nguyên Chân Thần không xuất sắc nhất trong đám thiên tài, không kinh tài tuyệt diễm nhất, nhưng cái chết của gã xứng là một hán tử, có đảm đương, có ơn liền trả.

Nhóm Khắc Thạch Chân Đế rung động, ba Chân Đế nhìn nhau, nghiêm nghị nói:

- Bảo Nguyên huynh đại nghĩa chúng ta mặc cảm không bằng!

Khắc Thạch Chân Đế cuồng cười nói:

- Hôm nay sóng vai chiến đấu là duyên phận của chúng ta, là phúc của ta. Ta đi trước tìm Bảo Nguyên huynh!

Khắc Thạch Chân Đế nhảy lên trời, vang tiếng nổ nhức óc, đế thương xẹt qua không trung chỉ hướng Lý Thất Dạ.

Kim Mãng Chân Đế rống to:

- Khắc Thạch huynh, ta đến đây!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng nổ Kim Mãng Chân Đế hóa thành cơn lũ thép vàng lao hướng Lý Thất Dạ.

Kim Bồ Chân Đế hào khí ngất trời, cuồng cười nói:

- Kề vai chiến đấu với ba vị đạo hữu là vinh hạnh của ta, hôm nay chúng ta cùng sống cùng chết!

Kim Bồ Chân Đế nhảy lên trời, vang tiếng nổ điếc tai, gã cầm bảo luân xẹt qua ba ngàn thế giới nghiền ép hướng Lý Thất Dạ.

Ba vị Chân Đế ra tay có trước sau nhưng cùng một lúc oanh sát vào người Lý Thất Dạ.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, thời không tan nát, ba vị Chân Đế dốc hết sức một kích đánh vào người Lý Thất Dạ, uy lực tuyệt luân.

Tuy Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế bị hao tổn huyết khí nhiều, bị thương nặng, công lực thua xa trước kia, không ở trạng thái cao nhất. Nhưng Chân Đế dù sao là Chân Đế, thực lực mạnh mẽ không ai dám khinh thường.

Ba vị Chân Đế cùng giết tới, thiên địa biến sắc, phong vân biến đổi, trời trăng tối tăm. Đám học sinh rùng mình.

Dù mọi người biết rõ ba vị Chân Đế không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng bọn họ dốc hết sức có thể nghiền áp bất cứ học sinh nào, đánh chết vị cường giả nào.

Đối mặt ba Chân Đế dốc hết sức đánh một kích, Lý Thất Dạ cười lớn vung tay:

- Vậy thì thỏa mãn các ngươi!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi Lý Thất Dạ vung tay lên, không gian run rẩy, dường như lúc này không gian chịu không nổi lực lượng cánh tay của hắn.

Bùm!

Trong tiếng nổ lớn đại đạo vòng quanh cánh tay Lý Thất Dạ, đó là đại đạo vô thượng của hắn. Khi đại đạo vô thượng vòng quanh thì cánh tay Lý Thất Dạ tựa như cột thiên địa, lực lượng của nó có thể chống dậy cả thiên địa.

Lý Thất Dạ thét dài:

- Phá!

Một đấm đánh ra như cầu vồng vụt qua mặt trời, cánh tay lao ra theo nắm đấm đánh trúng mọi thứ trên cõi đời.

Bùm!

Thiên địa tối sầm, khi nắm đấm của Lý Thất Dạ tung ra xuyên thủng thiên địa, đại đạo, đánh mọi thứ trở về điểm khởi đầu, tất cả hóa thành hỗn độn, trong thiên địa một mảnh mênh mang.

Khi cú đấm đánh ra mọi người không thấy cú đấm phá không mà là đại đạo vô thượng giắt ngang giữa thiên địa, nghiền nát cửu giới thập phương, đây không phải cú đấm, nó là đại đạo vô thượng trấn sát tuyệt đối.

Bị đại đạo vô thượng nghiền nát thì mọi thứ đều tan vỡ, thành tro.

Lực lượng đó khiến mọi người hoảng sợ, các học sinh cảm giác cú đấm như đánh trúng ngực mình, xuyên thủng lồng ngực, đau nhức ập đến.

Bùm!

Một đấm đánh nát tất cả, lực lượng cú đấm bẻ gãy nghiền nát, phòng ngự, sức mạnh gì đó đều không thể đỡ nổi.

Mọi người nghe tiếng vụn vỡ, binh khí báu vật hộ giáp của Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế bị phá hủy.

Phụp!

Ba người Kim Bồ Chân Đế bị lực lượng tuyệt đối nghiền giết không kịp hét thảm đã bị nghiền thành thịt nát.

Lực lượng của cú đấm siêu khủng bố, trong khoảnh khắc đánh thiên địa trở về điểm khởi đầu, tất cả quay về hỗn độn, cú đấm đáng sợ biết bao.

Một lúc lâu sau hỗn độn quay về thiên địa, Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế bị đánh thành máu loãng cũng tan biến, mọi thứ bay đi trong gió.

Khi gió nhẹ thổi qua mang theo chút mát lạnh. Có người lấy lại tinh thần kéo cổ áo, dường như mùa thu đến.

Thiên địa tĩnh lặng, ba vị Chân Đế thành máu bay trong gió, biến mất trong thiên địa. Khoảnh khắc này tất cả quay về tĩnh lặng, thiên địa vẫn không thay đổi, dường như không có chuyện gì xảy ra.

Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế thành máu tan biến, không chừa mẩu xương, bị xóa sổ khỏi thế giới này.

Nhìn cảnh tượng đó đám người rùng mình, toàn thân đổ mồ hôi lạnh. Nhiều người không đứng vững ngồi bệch xuống đất.

Tưởng tượng xem ba vị Chân Đế còn bị đánh nát bấy là điều khủng bố cỡ nào?

Một lúc lâu sau học sinh lấy lại bình tĩnh lẩm bẩm:

- Khí thôn sơn hà.

Học sinh ngã mũ chào hướng ba người Kim Bồ Chân Đế.

Nhiều học sinh lấy lại tinh thần nhìn Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế thành máu tan biến, trái tim nặng trĩu nghiêm nghị bày ra kính ý cao nhất với ba người.

Mọi người đều thấy rõ vừa rồi ba người Kim Bồ Chân Đế không đánh lại Lý Thất Dạ, tấn công hắn thì chết chắc. Dù biết phải chết Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế vẫn huyết chiến đến cùng, đến chết mới thôi. Bọn họ không van xin Lý Thất Dạ, không yếu thế với hắn. Phút cuối sắp chết ba người vẫn giữ chặt tôn nghiêm Chân Đế, bảo vệ đế uy Chân Đế.

Đây chính là Chân Đế, mặc kệ là người tốt hay xấu nhưng bọn họ dùng mạng sống bảo vệ tôn nghiêm, đế uy. Chân Đế là như vậy, bọn họ có phẩm chất nhiều người không có.

Lý Thất Dạ cười khẽ rút tay về:

- Chết dưới đại đạo của ta không khiến các ngươi chịu nhục.

Lý Thất Dạ đứng trên trời, mọi người nín thở. Đã oanh sát ba vị Chân Đế nhưng Lý Thất Dạ vẫn hờ hững, bình tĩnh ung dung, giống như hắn mới giết một kẻ nhỏ bé không đáng gì.

Nhìn Lý Thất Dạ bình thường không có gì lạ, có người thì thào:

- Quá mạnh! Chỉ có Thủy Tổ mới đánh một trận với hắn được.

Học sinh thẫn thờ nhìn Lý Thất Dạ, bị vô địch của hắn uy hiếp:

- Không lẽ Tiên Thống Giới đương thời thật sự ra một người có thể tranh phong với Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh?

Học sinh khác hút ngụm khí lạnh, kinh dị nhìn Lý Thất Dạ:

- Đây không phải chắc có lẽ mà là sự thật!

Lý Thất Dạ cười cười rơi xuống sơn cốc của Thủy Tinh Bàng Giải.

Những người khác rời đi, các học sinh nỗi lòng phức tạp. Vì trong thời gian ngắn xảy ra quá nhiều chuyện nghe rợn cả người. Đặc biệt ba vị Chân Đế chết trận càng làm người khiếp vía. Lúc này nhắc tên Lý Thất Dạ là bao người rợn tóc gáy.

Bình Luận (0)
Comment