Đế Bá (Dịch)

Chương 4261 - Chương 4261 - Vật Gì Trong Rương (Thượng)

Chương 4261 - Vật Gì Trong Rương (thượng)
Chương 4261 - Vật Gì Trong Rương (thượng)

Vì sự thật bày ngay trước mắt, Lý Thất Dạ không dùng mánh khóe gì, mà dù có dùng mánh thì đó cũng là bản lĩnh của hắn.

Tưởng tượng xem mọi người đều đã thử, Kim Quang Thượng Sư cũng thử rồi mà không thể mở tảng đá ra, nhưng bây giờ Lý Thất Dạ đã mở nó, dù hắn dùng thủ đoạn gì thì nó không phải mánh khóe gì, đây đúng là thủ đoạn.

Nếu dùng mánh là có thể mở tảng đá ra vậy tại sao mọi người không làm được? Tại sao Kim Quang Thượng Sư không thể?

Nhìn tảng đá bị mở ra, vẫn có nhiều đại nhân vật không nhìn ra manh mối, vì Lý Thất Dạ không thi triển thủ đoạn gì, không sử dụng cái gì, tảng đá tự nhiên mở ra. - Quá nghịch thiên, rốt cuộc là ảo diệu thế nào?

Người nhìn ra manh mối thì giữ im lặng.

Mở tảng đá ra rồi Lý Thất Dạ cười nói:

- Chỉ đơn giản thế thôi.

Mọi người không hé răng, lúc trước Lý Thất Dạ đã nói câu tương tự nhưng bị tập thể coi khinh, cho rằng hắn khoác lác. Bây giờ Lý Thất Dạ dễ dàng mở ra tảng đá này khiến những người từng khinh rẻ, trào phúng hắn cảm giác mặt nóng ran như bị người tát vào mặt.

Lý Thất Dạ liếc mắt qua, lạnh nhạt nói:

- Hình như vừa rồi có người nói muốn gặm sạch tảng đá này, không biết răng của ngươi có sắc bén vậy không?

Những thiên tài trẻ vừa rồi châm biếm Lý Thất Dạ thoáng chốc mặt đỏ gấc, câm như hến, cúi gằm mặt.

Lý Thất Dạ lấy rương gỗ ra khỏi tảng đá, mọi người thấy rõ cái rương nặng trịch.

Mọi người rướn dài cổ ra muốn nhìn xem trong rương gỗ chứa cái gì.

Nhìn Lý Thất Dạ mở tảng đá ra, thấy rương gỗ làm lòng Thái Doãn Hỉ hân hoan. Bọn họ tốn sức chín trâu hai hổ cũng không thể thành công hôm nay Lý Thất Dạ hoàn thành, hỏi sao lão không thầm hưng phấn.

Nhiều người suy đoán đủ điều:

- Bên trong chứa cái gì nhỉ?

Đám người rất muốn biết trong rương gỗ rốt cuộc đựng vật gì.

Có cường giả suy đoán:

- Có lẽ là bảo bối tuyệt thế của vị Thủy Tổ vô địch tuyệt thế để lại cho Tiên Thống Giới.

Bất Hủ Chân Thần thì cho rằng:

- Chắc không đơn giản như vậy, rương báu này bay theo thiên thạch ra khỏi Bất Độ Hải thì chắc là cố ý, có lẽ không chỉ một vị Thủy Tổ mà là vài vị, hay càng nhiều Thủy Tổ liên hợp. Bọn họ để lại thứ gì để đối kháng lại tai nạn hoặc che chở cho hậu nhân.

Nhiều người cảm thấy có lý, gật đầu nói:

- Có lẽ các vị Thủy Tổ đã đoán được ngày này đến nên mới để lại rương báu như vậy.

Mọi người đều biết trăm ngàn vạn năm nay các đời Thủy Tổ đi vào Bất Độ Hải, hiếm có Thủy Tổ nào chưa đi vào. Có lẽ Thủy Tổ thời đại khác nhau tụ họp trong Bất Độ Hải.

Hoặc là các vị Thủy Tổ dự đoán tương lai sắp xảy ra chuyện gì, nên họ mới để lại rương báu khiến nó theo thiên thạch bay ra Bất Độ Hải. Các vị Thủy Tổ làm như vậy vì để tai nạn lớn ập đến thì hậu nhân Tam Tiên giới có năng lực ứng đối.

Lý Thất Dạ không mở rương báu ra, hắn vỗ rương cái bộp, thản nhiên nói:

- Nếu nói tại đây có ai, đạo thống nào có thể nhận rương gỗ này thì chỉ có Ngũ Hành Sơn.

Lý Thất Dạ dứt lời mọi người phản ứng lại cùng nhìn hướng Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền.

Trong mắt đám người không cần biết Lý Thất Dạ có ẩn ý gì trong câu nói, nịnh Huệ Thanh Tuyền cũng được, muốn ôm chân Ngũ Hành Sơn cũng tốt, họ khẳng định hắn nói câu này chính xác.

Nếu thứ trong rương báu thật sự liên quan đến sự sống còn của Tiên Thống Giới, sẽ phát huy tác dụng thoáng chốc trong tai nạn lớn thì Ngũ Hành Sơn đúng là thích hợp nhất, là đạo thống có tư cách nắm giữ rương gỗ nhất. Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền cũng có tư cách sở hữu rương gỗ nhất.

Thái Doãn Hỉ khom người nói:

- Lý công tử nói đúng, để Ngũ Hành Sơn bảo quản rương gỗ là thích hợp nhất.

Lý Thất Dạ không mở rương báu, Thái Doãn Hỉ không thấy bên trong chứa cái gì nhưng lão chấp nhận nhường lại cho Ngũ Hành Sơn.

Thái Doãn Hỉ vốn là đệ tử ngoại sơn của Ngũ Hành Sơn, về chuyện này lão không có lòng ích kỷ gì, lão thật sự muốn làm tròn bổn phận của mình. Dù sao Thái Doãn Hỉ đóng ở biên giới Tiên Thống Giới, nếu nhất định có tai nạn lớn đến thì Thiên Hùng quan, quân đoàn Thiên Tiệm sẽ đứng mũi chịu sào. Nên Thái Doãn Hỉ rất hy vọng Tiên Thống Giới có thể chống cự được tai nạn này.

Nếu có ngày tai nạn lớn đến thật, Thái Doãn Hỉ cảm thấy không ai thích hợp lãnh đạo thiên hạ hơn Ngũ Hành Sơn. Bởi vậy Thái Doãn Hỉ rất vui lòng nhường lại rương gỗ cho Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền.

Mọi người không phản đối đề nghị của Thái Doãn Hỉ, đều cảm thấy Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền có tư cách nhất, cũng là người thích hợp quản lý rương báu này nhất.

Hơn nữa Thái Doãn Hỉ lấy được rương báu, từ khía cạnh nào đó thì cái rương thuộc về lão, lão có thể chiếm một mình, cũng có thể lấy ra chia sẻ với người trong thiên hạ. Giờ Thái Doãn Hỉ nhường rương báu cho Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền, không ai có ý kiến, không ai dám đứng ra chỉ trích lão.

Mọi người nhìn chằm chằm, Ngũ Hành Thiên Nữ Huệ Thanh Tuyền vẫn ung dung ưu nhã từ tốn nói:

- Đa tạ đại nhân nâng đỡ, cũng cảm tạ người trong thiên hạ xem trọng Ngũ Hành Sơn. Thanh Tuyền cho rằng rương báu này vô cùng quan trọng, có lẽ tương lai sẽ có công dụng. Doãn đại nhân đóng giữ Thiên Hùng quan, lo cho an nguy Tiên Thống Giới, ở tuyến đầu chiến trường. Nếu có báu vật gì có thể che chở Tiên Thống Giới, đối kháng tai nạn thì thứ đó để lại Thiên Hùng quan càng hợp hơn, nên do quân đoàn Thiên Tiệm quản lý. Nơi cần nó mới là chỗ cho nó phát huy tác dụng thật sự.

Huệ Thanh Tuyền nói rất khôn khéo, nàng ưu nhã, thong dong, làm nhiều người kinh thán.

Không cần biết trong rương báu có báu vật gì, nó từ Bất Độ Hải bay về tức là có giá trị vô cùng kinh người.

Đổi lại người khác nếu có cơ hội nắm giữ báu vật như vậy thì họ sẽ không bỏ qua, đương nhiên sẽ chiếm hữu ngay. Bao người sẽ giành giật cơ hội tốt như vậy, nhưng Huệ Thanh Tuyền từ chối.

Nhiều người kinh thán vì lòng dạ của Huệ Thanh Tuyền, không hề bị báu vật đánh động.

Lý Thất Dạ cười cười. Huệ Thanh Tuyền từ chối là có lý, cầm báu vật tức là phải gánh nặng thiên hạ, đây không phải chuyện dễ dàng đối với đạo thống nào.

Thái Doãn Hỉ trầm ngâm nói:

- Nếu Thiên Nữ đã nói vậy thì quân đoàn Thiên Tiệm đành quản lý thay.

Thái Doãn Hỉ không già mồm, lão gật đầu nhận lấy rương báu từ tay Lý Thất Dạ.

Bình Luận (0)
Comment