Đế Bá (Dịch)

Chương 4611 - Chương 4611 - Quy Bộ Hạc Vũ

Chương 4611 - Quy Bộ Hạc Vũ
Chương 4611 - Quy Bộ Hạc Vũ

- Ngươi là ai?

Tam Chân Giáo Trần Trần nói:

- Dõng dạc, nên vả miệng!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Đúng, đúng vậy, nên vả miệng, vả miệng cho ta!

- Ba, ba, ba...

Lý Thất Dạ vừa nói như thế, không cần hắn động thủ, Cung Thiên Nguyệt đã động thủ, nàng ra tay như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã tát Trần Trần hơn mười cái, hắn cũng bị Cung Thiên Nguyệt đánh choáng váng.

Chỉ trong nháy mắt, hơn mười cái tát giáng xuống, Trần Trần phun máu tươi, hàm răng vỡ nát, Trần Trần tức giận tới cực điểm, hắn giận dữ hét lớn:

- Giết, giết, giết sạch bọn chúng cho ta!

- Keng, keng, keng…

Thời điểm Trần Trần ra lệnh một tiếng, đệ tử Tam Chân Giáo rút binh khí ra.

- Trảm!

Lý Thất Dạ không nhìn hắn lần nào, lúc này tùy ý nói một câu.

Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng ra tay.

Keng!

Trường kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang tung hoành, hàn khí đâm thủng, khí tức sát phạt tràn ngập làm người ta nổi da gà.

- Không thể!

Nhìn thấy trường kiếm của Cung Thiên Nguyệt ra khỏi vỏ, Thư thị huynh đệ lập tức biến sắc, Thư Tiến Kiều ngăn cản trước mặt Cung Thiên Nguyệt và trầm giọng quát: - Cung cô nương, Thần Huyền tông các ngươi muốn tuyên chiến với Tam Chân Giáo hay sao? Ngươi cần phải nghĩ lại, đây là đại sự liên quan tới tồn vong của tông môn đấy. - Dám đối địch với Tam Chân Giáo chúng ta, chúng ta sớm muộn gì cũng diệt Thần Huyền tông các ngươi.

Trần Trần phẫn nộ tới cực điểm gầm lên.

Vào lúc đó, Trần Trần đã bị lửa giận làm choáng váng, hắn là đệ tử kiệt xuất của Tam Chân Giáo, là đại đệ tử của Thủ tịch hộ pháp, hắn vô cùng tôn quý trong Tam Chân Giáo, hôm nay lại bị Cung Thiên Nguyệt tát vào mặt trước mặt mọi người, hắn làm sao có thể nuốt cục tức này chứ? - Trảm!

Thời điểm Trần Trần nói ngoan thoại, Lý Thất Dạ không kiên nhẫn phất tay.

- Tự tìm đường chết!

Cung Thiên Nguyệt xuất kiếm trảm Trần Trần.

- Các ngươi dám…

Thư Tiến Kiều kinh ngạc, hắn ra tay ngăn cản, hắn muốn ngăn cản thế công của Cung Thiên Nguyệt.

Nhưng mà, Cung Thiên Nguyệt chạy bộ như quy, thân múa như hạc, huyền tuyệt không luân, một bước vượt qua sông núi, vượt qua vực thẳm, không có thứ gì có thể ngăn cản được nàng.

Cho dù thực lực Thư Tiến Kiều cường đại hơn Cung Thiên Nguyệt, nhưng hắn vẫn không thể ngăn cản Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt lao tới và xuất kiếm trảm Trần Trần. - Không!

Kiếm quang chói mắt, Trần Trần hoảng sợ, hắn quát to một tiếng, hắn muốn dùng bảo vật ngăn cản nhưng đã trễ, phốc, máu tươi bắn tung tóe, chỉ thấy đầu lâu của Trần Trần bay lên cao và rơi xuống đất.

Đầu lâu lăn xuống đất, đôi mắt Trần Trần vẫn mở to nhìn máu tươi trên cổ mình, sau đó thân thể ngã xuống đất.

Trần Trần chết không nhắm mắt, trước khi chết cũng không nghĩ tới chính mình sẽ chết nhanh như vậy, hắn chính là đệ tử kiệt xuất của Tam Chân Giáo, cũng là đại đệ tử của Thủ tịch hộ pháp, có thể nói tiền đồ vô lượng, chính hắn cũng cho rằng tiền đồ như gấm, tương lai nhất định sẽ trở nên nổi bật, nhất định có thể trở thành bá chủ một phương.

Thật không ngờ, hôm nay hắn bị Cung Thiên Nguyệt một chém đầu, đi đời nhà ma.

- Ngươi!

Một kiếm trảm Trần Trần, Thư thị huynh đệ giận dữ, sắc mặt hai người bọn họ biến hóa, sắc mặt hết sức khó coi.

Trần Trần là đệ tử đời thứ ba nhưng mà lại là đại đệ tử của Thủ tịch hộ pháp, hiện tại bị Cung Thiên Nguyệt chém giết, bọn họ trở về sẽ khó bàn giao.

Trần Trần bị Cung Thiên Nguyệt chém giết, đám đệ tử muốn động thủ sợ tới mức lui về phía sau, đều cách Cung Thiên Nguyệt xa xa.

Cung Thiên Nguyệt một kiếm trảm địch, thực lực và thủ đoạn như vậy quá hung hãn, từ đó đệ tử Tam Chân Giáo cũng nổi da gà.

- Cung cô nương, ngươi khinh người quá đáng.

Sắc mặt Thư Tiến Kiều rất khó coi, lạnh lùng nói:

- Ngươi muốn tuyên chiến với Tam Chân Giáo hay sao?

- Tuyên chiến thì như thế nào!

Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói:

- Lấn ta Thần Huyền tông, giết không tha!

Cung Thiên Nguyệt nói như vậy, các đệ tử Thần Huyền tông nghe xong cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có không ít đệ tử Thần Huyền tông hăng hái quát lớn, bọn họ đều lấy Cung Thiên Nguyệt làm kiêu ngạo.

Sắc mặt Thư thị huynh đệ khó nhìn tới cực điểm, bọn họ không ngờ Cung Thiên Nguyệt lại không kiêng nể chút nào, hoàn toàn vượt quá bọn họ dự kiến.

- Cung cô nương, đây là thái độ của ngươi hay đại biểu cho thái độ Thần Huyền tông?

Thư Hữu Hữu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cung Thiên Nguyệt, đôi mắt bắn ra hàn quang.

- Thái độ của ta.

Cung Thiên Nguyệt vẫn không nói gì, Lý Thất Dạ cười nói:

- Hôm nay, các ngươi cũng đừng nghĩ còn sống rời đi, lưu đầu chó lại đây.

Lý Thất Dạ nói ra lời này làm cho Thư thị huynh đệ nhìn sang, ánh mắt vô cùng ác liệt, từ đầu đến cuối, Lý Thất Dạ không ra tay, hơn nữa hắn chỉ là đệ tử thực lực Đồng Cân Nham Thân nhưng có hắn nói gì Cung Thiên Nguyệt cũng nghe, thật sự làm người ta khó hiểu.

Thư thị huynh đệ nhìn nhau, ánh mắt bọn họ biến thành lạnh lẽo, Thư Hữu Hữu nói:

- Tiểu bối không biết trời cao đất rộng, bổn tọa sẽ thay trưởng bối của ngươi giáo huấn ngươi một chút!

Hắn vừa dứt lời, bàn tay đã tấn công Lý Thất Dạ.

- Hừ!

Thư Hữu Hữu vừa ra tay, Cung Thiên Nguyệt hừ lạnh, nàng nói:

- Đối thủ của ngươi là ta!

Nàng vừa dứt lời, trường kiếm quét ngang.

- Cung cô nương, tại hạ muốn đọ sức với ngươi một chút.

Lúc Cung Thiên Nguyệt muốn xuất kiếm với Thư Hữu Hữu, Thư Tiến Kiều quát lớn và cầm đồng côn tấn công Cung Thiên Nguyệt.

Thư Tiến Kiều một côn ngang trời, liệt diễm cuồn cuộn, hắn như ngọn núi lửa tấn công Cung Thiên Nguyệt.

Thư Hữu Hữu và Thư Tiến Kiều đã tính đồng thời ra tay, một bắt lấy Lý Thất Dạ, một ngăn cản Cung Thiên Nguyệt, bọn họ đạt thành ăn ý, cũng không cho Cung Thiên Nguyệt đi cứu Lý Thất Dạ.

Đối mặt đồng côn Thư Tiến Kiều trấn áp, Cung Thiên Nguyệt trượt đi nơi khác, nàng lập tức tránh thoát một kích của Thư Tiến Kiều, cũng ngăn cản trước mặt Lý Thất Dạ.

Trường kiếm kêu vang, trường kiếm giống như khổng tước xòe đuôi, kiếm quang bắn ra kiếm khí sâm la, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp phong tuyệt môn lộ, lập tức ngăn cản một chưởng của Thư Hữu Hữu.

Trường kiếm bức Thư Hữu Hữu thu trưởng trở về, kiếm ý tung hoành, Thư Hữu Hữu cũng phải lui bước.

- Quy Bộ Hạc Vũ!

Thư Tiến Kiều hai lần không thể ngăn cản Cung Thiên Nguyệt, hắn rung động, vào lúc đó, hắn nhận ra bộ pháp của Cung Thiên Nguyệt.

Cùng là cảnh giới Tam Muội Chân Thân, Thư Tiến Kiều là Tam Muội Chân Thân đại cảnh giới, thực lực còn mạnh hơn Cung Thiên Nguyệt, theo đạo lý mà nói, hắn ra tay chặn đường, Cung Thiên Nguyệt không thể vượt qua, nhưng hết lần này tới lần khác bị Cung Thiên Nguyệt vượt qua. - Tốt cho ‘ Quy Bộ Hạc Vũ ’!

Nhận ra bộ pháp của Cung Thiên Nguyệt, Thư thị huynh đệ nhìn nhau, bọn họ cũng kinh ngạc.

Quy Bộ Hạc Vũ, chính là bộ pháp tuyệt môn của Thần Huyền tông, độc bộ thiên hạ, bộ pháp này do Thần Huyền tông tổ sư Huyền Vũ sáng chế, bộ pháp thuộc về Thiên giai Thượng phẩm, là bộ pháp thần diệu nhất, cũng là một trong các công pháp cường đại nhất của Thần Huyền tông.

Mặc dù nói, thực lực Thư thị huynh đệ còn mạnh hơn Cung Thiên Nguyệt một ít, nhưng bọn họ không có thiên phú như Cung Thiên Nguyệt, dùng thực lực Tam Muội Chân Hỏa, bọn họ mạnh nhất cũng chỉ tu hành công pháp Địa giai Thượng phẩm mà thôi.

Mà Cung Thiên Nguyệt có được Tiên Thiên Chân Mệnh, nàng lại có thể tu luyện công pháp Thiên giai, trên công pháp đã chiếm ưu thế thật lớn.

- Tốt, ta muốn kiến thức Tiên Thiên Chân Mệnh khó lường cỡ nào!

Thư Hữu Hữu không tin tà, hắn quát to.

Chỉ trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, đạo hạnh toàn thân Thư Hữu Hữu bộc phát, Tam Muội Chân Hỏa lập tức tăng vọt, Tam Muội Chân Hỏa đáng sợ phun ra ngoài và đốt cháy tám phương, đệ tử đạo hạnh nông cạn không thừa nhận nổi nhiệt độ cao như thế, bọn họ đều lui về phía sau một bước.

Dưới tiếng “keng”, Thư Hữu Hữu đã vận dụng bảo binh của bản thân, đó là một cái lưỡi liềm, đây là một kiện bảo binh Địa giai Thượng phẩm, cũng là binh khí cường đại nhất hắn có thể khống chế. - Bát Phong!

Thư Hữu Hữu thét dài một tiếng, lưỡi liềm trong tay tấn công như cuồng phong sậu vũ, gió thổi mây phun, Cung Thiên Nguyệt giết tới.

Tam Muội Chân Hỏa đáng sợ ập tới.

Oanh, oanh, oanh…

Âm thanh vang vọng, lưỡi liềm bộc phát, như ngàn vạn núi lửa bộc phát.

Uy lực cường đại như thế, rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông đều bị trấn áp.

Cung Thiên Nguyệt hừ lạnh một tiếng, sau tiếng quát là có dị tượng xuất hiện, chỉ thấy thần thú Huyền Vũ xuất hiện, mặt trời mặt trăng và ngôi sao làm bạn, khí tức thần thú đáng sợ lập tức trấn áp Bát Hoang, cũng tỏa ra uy áp chí cao vô thượng. - Huyền Vũ Đế Bí!

Nhìn thấy dị tượng như thế, đệ tử Thần Huyền tông cũng hưng phấn quát to một tiếng.

Thư Tiến Kiều và đệ tử Tam Chân Giáo nhìn thấy dị tượng như vậy, bọn họ cũng biến sắc.

Huyền Vũ Đế Bí, này là công pháp Thiên giai Thượng phẩm, cường đại tuyệt luân, có thể đủ trấn áp tám phương!

Trong tiếng kiếm minh, Cung Thiên Nguyệt một kiếm kình thiên, kiếm trấn tám phương, một kiếm vô song!

Một kiếm này chém bay Thư Hữu Hữu ra xa.

Sau khi rơi xuống đất còn nghe âm thanh “đông đông đông” vang lên, chỉ thấy Thư Hữu Hữu bị chấn động lui về phía sau vài bước mới đứng vững thân thể.

Sắc mặt Thư Hữu Hữu trắng bệch, hắn nhìn thấy trên lưỡi liềm của mình có vết kiếm rất sâu!

Công lực của Thư Hữu Hữu còn mạnh hơn Cung Thiên Nguyệt, nhưng Huyền Vũ Đế Bí là công pháp Thiên giai Thượng phẩm, cho nên hắn ăn thiệt thòi lớn, đơn đả độc đấu, Thư Hữu Hữu không chiếm tiện nghi trước Cung Thiên Nguyệt. - Tốt!

Nhìn thấy Cung Thiên Nguyệt chiếm thượng phong, đệ tử Thần Huyền tông cũng hét lớn và hưng phấn.

Bình Luận (0)
Comment