Bảo Quy đạo nhân ngây người. Mang hoàng kim thần liễu đi, Thiên Lý Hà hiểu biết rất ít về hoàng kim thần liễu, Lý Thất Dạ có thể mang hoàng kim thần liễu đi? Nghĩ đến đây Bảo Quy đạo nhân bắt đầu do dự, trông Lý Thất Dạ không giống nói đùa. - Chưởng môn, ta nói đến đây đã quá rõ ràng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Chuyện âm dương đàm các người hãy quên đi, như thế nào nào thì hãy như thế ấy. Nếu không Thiên Lý Hà các người tự tìm diệt vong.
Bảo Quy đạo nhân lặng im. Thiên Lý Hà là đế thống tiên môn, theo lý sẽ không dễ dàng sợ vãn bối uy hiếp.
Nhưng Bảo Quy đạo nhân làm chưởng môn, trực giác nói cho gã nếu cứ dây dưa chuyện này sẽ bất lợi cho Thiên Lý Hà. Bảo Quy đạo nhân không biết nội tình của Lý Thất Dạ là gì, trực giác cho gã biết nếu trở mặt với hắn Thiên Lý Hà sẽ xuống dốc.
Bảo Quy đạo nhân không có căn cứ gì, gã không biết Lý Thất Dạ có thủ đoạn gì. Chỉ có nói trực giá cho Bảo Quy đạo nhân biết trở mặt với Lý Thất Dạ là hành động không sáng suốt.
Một lúc lâu sau Bảo Quy đạo nhân đứng dậy, trầm giọng nói:
- Lý công tử, chuyện này ta làm chưởng môn cũng không thể tự giải quyết, một mình ta không quyết định được.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ nói:
- Ngươi là chưởng môn, cách hành động sáng suốt nhất là thuyết phục bọn họ, xem như không có chuyện gì xảy ra. Các người vẫn có cõi yên vui Thiên Lý Hồ, đế thống tiên môn phát triển không ngừng. Nơi không nên đi thì các người dừng đi.
Bảo Quy đạo nhân thở dài thườn thượt, dù gã tin lời Lý Thất Dạ, đồng ý từ bỏ thăm dò bí mật âm dương đàm nhưng trưởng lão, nguyên lão khác chưa chắc chịu.
Bảo Quy đạo nhân trở về, ngay trong đêm mở cuộc họp. Cá trưởng lão, nguyên lão đều có mặt. Không khí cuộc họp đặc biệt nghiêm túc, nặng nề.
Trong cuộc họp, Bảo Quy đạo nhân nói rõ tình huống cụ thể và lo lắng cá nhân.
- Hừ! Nếu họ Lý không muốn thì càng tuyệt.
Lâm trưởng lão sớm gia mắt Lý Thất Dạ cười khẩy nói:
- Hắn không nguyện ý hợp tác vậy đừng trách Thiên Lý Hà chúng ta không cho cơ hội. Bắt hắn lại, tra khảo thì sợ gì hắn không khai?
Trưởng lão gật đầu, nói:
- Chưởng môn, một tiểu bối mà dám huênh hoang trong Thiên Lý Hà, không để Thiên Lý Hà vào mắt. Nếu không cho hắn nếm mùi lợi hại hắn còn cho rằng Thiên Lý Hà chúng ta phô trương thanh thế.
Trước đó có một số trưởng lão không chủ trương vừa mở màn đã dùng vũ lực, hy vọng giải quyết trong hòa bình. Bây giờ thái độ của Lý Thất Dạ làm các trưởng lão chủ hòa rất tức giận. Bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Nguyên lão phái cứng rắn, tức Vương nguyên lão sư phụ Lâm trưởng lão trầm giọng nói:
- Chưởng môn, một tiểu bối đạp trên đầu Thiên Lý Hà chúng ta thì còn chờ gì nữa? Bắt hắn ngay bây giờ đi.
Dương lão khuyên nhủ chư lão:
- Để Lý Thất Dạ suy nghĩ kỹ đi, cho hắn một cơ hội cuối cùng, thời hạn là ngày mai được không?
Tuy Dương lão muốn giúp Lý Thất Dạ một tay nhưng trong thế cục này, lão muốn giúp hắn cũng đành bất lực. Thái độ của Lý Thất Dạ đã đắc tội nguyên Thiên Lý Hà.
Dương lão không hiểu Lý Thất Dạ muốn gì, hắn định một mình chống lại nguyên Thiên Lý Hà sao? Chuyện như vậy dù là đại hiền cũng không làm được, càng đừng nói thế hệ trẻ.
Dương lão hiểu rằng Mộng Nguyện thụ chọn Lý Thất Dạ là có lý do, nhưng thái độ kiêu ngạo của hắn làm lão không biết nên làm sao, không che chở hắn được.
Bảo Quy đạo nhân trầm giọng nói:
- Nh Dương lão nói, cho Lý Thất Dạ cơ hội cuối cùng, ngày mai ta lại đi nói chuyện với hắn.
Bảo Quy đạo nhân dàn xếp lần cuối, gã chỉ có thể làm được đến mức này, còn lại bất lực.
Khác với những trưởng lão tức giận, Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn, trong lòng có điều kiêng dè. Các trưởng lão chưa nói chuyện với Lý Thất Dạ nên không có cảm quan đó. Bảo Quy đạo nhân có cảm quan kia, trực giác cho gã biết đừng trở mặt mâu thuẫn với Lý Thất Dạ, nếu không sẽ bất lợi với Thiên Lý Hà.
Nhưng bây giờ các trưởng lão, nguyên lão Thiên Lý Hà rất tức giận. Bảo Quy đạo nhân là chưởng môn muốn hòa đàm cũng không thay đổi được đại cục. Nếu không có nhóm Dương lão ủng hộ, lúc này các trưởng lão đã hành động.
Cuối cùng Bảo Quy đạo nhân dàn xếp, chư lão Thiên Lý Hà nhường bước đồng ý cho Lý Thất Dạ thời hạn cuối cùng:
- Chỉ có một ngày.
Bọn họ đồng ý trong vòng một ngày cho Bảo Quy đạo nhân thuyết phục Lý Thất Dạ, nếu không Thiên Lý Hà sẽ bắt hắn.
Đám người Lâm trưởng lão hận không thể trừ khử Lý Thất Dạ ngay, bọn họ rất sốt ruột, bực bội vì Bảo Quy đạo nhân bao che hắn.
Bảo Quy đạo nhân thở dài, gã tranh thủ một ngày cho Lý Thất Dạ, nhưng sâu trong lòng gã biết hắn tuyệt đối không nhường bước. Cục diện này làm chưởng môn Bảo Quy đạo nhân tiến lùi khó khăn, gã không thể thuyết phục chư lão, nếu Lý Thất Dạ không nhường bước thì đành bắt hắn.
Hai phe trong thế giằng co cá chết lưới rách. Đổi lại là người khác Bảo Quy đạo nhân có tự tin trăm phần trăm bắt giữ, Thiên Lý Hà là đế thống tiên môn không chỉ có cái tiếng.
Đối diện tiểu bối vô danh như Lý Thất Dạ làm Bảo Quy đạo nhân không còn tự tin nữa. Bảo Quy đạo nhân cảm thấy thật bí ẩn, tại sao căn cơ Thiên Lý Hà, đệ tử hay truyền nhân Thiên Lý Hà lại không thể đi vào? Lý Thất Dạ là người ngoài có thể dễ dàng bước chân vào?
Lý Thất Dạ và Thiên Lý Hà có quan hệ gì? Lý Thất Dạ còn nói hoàng kim thần liễu thuộc về hắn, hoàng kim thần liễu vui vẻ đi cùng hắn, tại sao? Bí mật ẩn giấu đằng sau làm Bảo Quy đạo nhân chìm trong suy tư.
Nếu đúng như Lý Thất Dạ nói, khi đó trở mặt mâu thuẫn, hoàng kim thần liễu đi theo hắn thì Thiên Lý Hà sẽ ra sao?
Nghĩ đến đây Bảo Quy đạo nhân rét run. Nếu không còn hoàng kim thần liễu thì từ nay Thiên Lý Hồ chẳng là cõi yên vui nữa. Về sau Thiên Lý Hồ sẽ là hồ nước bình thường, vô số thần dược chết đi, vô số yêu linh không thể thành đạo!
Bảo Quy đạo nhân cảm giác gánh nặng trên vai quá nặng nề, gã không có cách nào thuyết phục chư lão, hiện tại muốn chư lão đổi ý thì chỉ có nước mời lão tổ xuất thế.
Bảo Quy đạo nhân biết chỉ dựa vào ý tưởng của gã không thể thuyết phục được lão tổ, càng đừng nói mời lão tổ sư đệ che chở Lý Thất Dạ.
Đêm naylà một đêm trắng đối với Bảo Quy đạo nhân, buổi tối dài vô tận.
Đêm nay Lam Vân Trúc vội vàng chạy tới chỗ Lý Thất Dạ. Nàng là thiên chi kiêu nữ gặp chuyện không hoảng nhưng bây giờ Lam Vân Trúc hoảng loạn.
Vừa thấy Lý Thất Dạ, Lam Vân Trúc thúc giục:
- Ngươi trốn mau đi, trốn ngay tối nay.
So sánh với Lam Vân Trúc hốt hoảng thì Lý Thất Dạ bình tĩnh, nhàn nhã rất nhiều.
Lý Thất Dạ nhìn Lam Vân Trúc bối rối, bình tĩnh nói:
- Trốn? Trốn gì?
Lam Vân Trúc nóng nảy nói:
- Chư lão đã quyết định bắt ngươi. Tuy chưởng môn tranh thủ một ngày cho ngươi nhưng nếu ngươi không khai thì sẽ bị bắt. Bây giờ chư lão chủ trương bắt ngươi, đặc biệt là mạch Vương nguyên lão hận không thể hành động ngay. Nếu không có nhóm chưởng môn ngăn lại thì đám Vương nguyên lão đã đến bắt ngươi.