Đế Bá (Dịch)

Chương 662 - Chương 662 - Truyền Thuyết Lâu Đời (2)

Chương 662 - Truyền Thuyết Lâu Đời (2)
Chương 662 - Truyền Thuyết Lâu Đời (2)

Lý Thất Dạ cười nói:

- Xem ra tộc trưởng thân mến đồng ý ngủ chung chăn với ta?

Mặt Thu Dung Vãn Tuyết đỏ rực, toàn thân nóng bỏng. Lần đầu tiên Thu Dung Vãn Tuyết tiếp xúc thân mật với một người, nàng xấu hổ không thể bình tĩnh, vùng vẫy nhảy ra ngoài.

Mặt Thu Dung Vãn Tuyết đỏ tựa ráng chiều, không dám ngước lên nhìn Lý Thất Dạ:

- Nói bậy bạ, làm gì có chuyện đó?

Thu Dung Vãn Tuyết trang nhã trưởng thành lúc này xấu hổ càng quyến rũ tận xương, mắt ngập nước.

Thu Dung Vãn Tuyết xấu hổ bứt rứt, nàng cảm giác toàn thân nóng cháy, cảm giác lạ lùng tràn ngập trong tim nàng, làm toàn thân tê dại.

Thu Dung Vãn Tuyết không dám ở lâu, không khí quá mập mờ. Thu Dung Vãn Tuyết xoay người chạy nhanh ra khỏi phòng.

Thu Dung Vãn Tuyết mới bước ra cửa thì sau lưng vang tiếng Lý Thất Dạ:

- Hãy bồi dưỡng Thúy Thiên Thiền cho tốt.

- Thứ này rất lợi hại, tương lai giúp ích lớn cho Tuyết Ảnh quỷ tộc các người. Không chừng Tuyết Ảnh quỷ tộc từ nay sẽ nổi lên.

Lòng Thu Dung Vãn Tuyết ấm áp, tràn ngập cảm động. Cảm xúc lan tràn trong tim Thu Dung Vãn Tuyết cuối cùng thành ngọt ngào, ngọt đến nỗi hòa tan tim nàng.

Thu Dung Vãn Tuyết rời đi, Lý Thất Dạ cười tủm tỉm, lắc đầu. Lý Thất Dạ nhìn Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, lặng lẽ cất nó.

Lý Thất Dạ cầm mộc quan nhỏ, nhìn kỹ quan sát gần.

Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ nhỏ giọng nói:

- Thứ như vậy cũng xuất thế, còn thứ gì không thể chạy ra? Mộc quan thiên cổ thi địa cũng ra, giờ không còn gì khiến ta thấy lạ nữa.

Lý Thất Dạ cất mộc quan nhỏ, hắn ngồi xếp bằng trên giường, vận chuyển công pháp, bắt đầu tu luyện.

Hơi thở hỗn độn bao phủ khắp người Lý Thất Dạ, âm dương huyết hải hiện ra sau đầu luyện hóa huyết khí của hắn thành từng giọt thọ huyết. Âm dương huyết hải có lai lịch ngập trời, nếu có thể chuyện này huyết khí chung cực thì rất kinh khủng. Tiếc rằng với đạo hạnh hiện tại của Lý Thất Dạ không thể khai quạt huyền ảo thật sự trong âm dương huyết hải.

Mệnh cung mở ra, bảy mệnh cung lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ. Hắn đã thành công mở ra mệnh cung thứ bảy, bây giờ Lý Thất Dạ đang mở mệnh cung thứ tám, sắp hoàn thành.

Với cơ sở hiện tại của Lý Thất Dạ thì mở tám, chín mệnh cung cũng không khó, hay mệnh cung thứ mười đều không đến ngưỡng khiêu chiến, mệnh cung mười một cũng vậy. Khó nhất là mệnh cung thứ mười hai, còn mệnh cung mười ba là khiêu chiến khó khăn nhất trong đời Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đang khiêu chiến mệnh cung thứ mười hai, nếu có điều kiện hắn sẽ thử với mệnh cung mười ba. Với tu sĩ trên đời thì mười hai mệnh cung là chuyện không thể nào, truyền thuyết từ vạn cổ đến bây giờ người có được mười hai mệnh cung không hơn ba người, đó chỉ là truyền thuyết, không ai biết thật sự có người được mười hai mệnh cung không.

Về mười ba mệnh cung, trên đời không có. Mười hai mệnh cung là cực hạn của tu sĩ. Với tu sĩ trên đời thì mười hai mệnh cung đã là đỉnh không thể vượt qua, thế gian không có mệnh cung thứ mười ba.

Nhưng dã tâm của Lý Thất Dạ không chỉ trở thành nhất thân song thể, không có tính khiêu chiến. Lý Thất Dạ từng bồi dưỡng Hắc Long Vương vô địch nhất thân song thể, dã tâm của hắn không dừng lại tại đây.

Huyết khí Lý Thất Dạ chảy xuôi, chân mệnh chìm nổi, thời đại hóa thành Côn Bằng, đôi khi hóa thành đại đạo mênh mông, thời đại biến thành trời sao vô tận.

Không biết qua bao lâu, đêm khuya, Lý Thất Dạ bỗng mở mắt ra. Con ngươi Lý Thất Dạ co rút băn ra sát ý lạnh lùng.

Lý Thất Dạ ở cách vách, nàng là người rất cảnh giác, bày phòng ngự trong phòng tránh cho có ai ý đồ gây rối.

Nhưng lúc đêm khuya, sương mù ngưng tụ, một cái bóng lặng lẽ xuất hiện trong phòng Thu Dung Vãn Tuyết, cái bóng như quỷ quái u linh.

Dạ Sát, là Dạ Sát lặng lẽ xuất hiện trong phòng Thu Dung Vãn Tuyết. Thủy vực thèm thuồng báu vật của hai người Lý Thất Dạ từ lâu, không nói đến báu vật trong Quỷ Hà, chỉ tính ba quan từ tay Tiểu Quỷ cũng đủ làm Dạ Sát thèm nhỏ dãi.

Trong cổ trạch nhiều người chú ý, Dạ Sát không tiện hành động. Vì vậy Dạ Sát theo dõi Lý Thất Dạ và Thu Dung Vãn Tuyết, chuẩn bị sẽ hành động trong đêm.

Dạ Sát cho rằng tiểu bối nhân tộc như Lý Thất Dạ không đáng lo, chỉ cần xử lý Thu Dung Vãn Tuyết là được, Lý Thất Dạ sẽ mặc gã xoa nắn.

Khi Dạ Sát đến gần chiếc giường, Thu Dung Vãn Tuyết đang ngủ bỗng cảnh giác mở mắt ra. Thấy Dạ Sát đứng bên giường làm Thu Dung Vãn Tuyết sợ hết hồn.

Dạ Sát là một sát thủ, giây lát gã ra tay nhanh như chớp bóp cổ Thu Dung Vãn Tuyết, định khống chế nàng trong một chiêu.

Đạo hạnh của Dạ Sát cường đại hơn Thu Dung Vãn Tuyết rất nhiều, khi gã vươn tay nàng, nàng muốn chống cự cũng không kịp.

Nhưng ngay lúc đó, bàn tay Dạ Sát chưa kịp bóp cổ Thu Dung Vãn Tuyết thì ngừng lại. Một bàn tay lặng lẽ kiềm cổ tay Dạ Sát.

Lý Thất Dạ đứng ở đầu giường từ khi nào, dường như hắn luôn tại đây.

Đột nhiên bị người bắt chặt cổ tay, sát thủ như Dạ Sát giật nảy mình, trông thấy Lý Thất Dạ càng làm gã biến sắc mặt. Đến cảnh giới như Dạ Sát bị người một chiêu kiềm cổ tay là hiểu sự lợi hại trong đó.

Răng rắc!

Lý Thất Dạ dễ dàng bóp nát cổ tay Dạ Sát.

Xoẹt!

Lý Thất Dạ kéo cổ tay Dạ Sát xuống.

Một tay Dạ Sát bị Lý Thất Dạ xé ra chảy máu ròng ròng, gã hét thảm:

- A!!!

Dạ Sát là sát thủ nên tính cách dứt khoát, ngay khi cánh tay bị Lý Thất Dạ xé rách gã lièn biến thành sương mù xoay người bỏ chạy.

Lý Thất Dạ vứt cánh tay Dạ Sát đi, nhìn Thu Dung Vãn Tuyết hoảng hốt mặt tái xanh.

Lý Thất Dạ hỏi:

- Nàng có sao không?

Thu Dung Vãn Tuyết tỉnh táo lại, lắc đầu.

Lý Thất Dạ ôm eo Thu Dung Vãn Tuyết, nói:

- Chúng ta đuổi theo.

Chớp mắt Lý Thất Dạ biến mất.

Dạ Sát trốn ra khỏi phòng chạy ngay đi hướng đông. Dạ Sát là sát thủ, về tốc độ hay khả năng ẩn núp đều số một, người cùng cảnh giới cũng không sánh bằng gã.

Dạ Sát chỉ bước một chân vào cảnh giới tiểu thánh tôn, chưa có thực lực thánh tôn, nhưng gã giỏi về ám sát, từng giết tiểu thánh tôn.

Nhưng đêm nay Dạ Sát đạp phải đinh, gã biết mình gặp kẻ thù đáng sợ, vì vậy gã liều mạng chạy trốn với tốc độ nhanh nhất.

Khi Dạ Sát tự cho rằng đã trốn thoát thì giọng Lý Thất Dạ lười biếng vang sau lưng gã:

- Ngươi cảm thấy mình thoát được sao?

Một tay Lý Thất Dạ ôm Thu Dung Vãn Tuyết, ung dung đạp trăng lướt tới, dường như hư không chẳng là khoảng cách, một bước dễ dàng bắt kịp Dạ Sát.

Tuy tốc độ của Dạ Sát siêu nhanh nhưng so sánh với Lý Thất Dạ thì kém rất nhiều. Đừng nói Lý Thất Dạ tu luyện phi tiên thể có tốc độ số một trần đời, dù hắn không dùng nó vẫn dễ dàng đuổi kịp Dạ Sát.

Mệnh công của Lý Thất Dạ là Côn Bằng lục biến. Côn Bằng lục biến là đế thuật, có tốc độ kinh khủng. Tuy Côn Bằng lục biến không giống phi tiên thể hoàn toàn bù đắp sai sót tốc độ của trấn ngục thần thể nhưng Côn Bằng lục biến có sở trường tốc độ hơn xa Dạ Sát.

Bình Luận (0)
Comment