Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trung thành bỗng rung lắc làm Thu Dung Vãn Tuyết giật mình kêu lên:
- Có chuyện gì?
Lý Thất Dạ cảm nhận thiên địa lắc lư, hắn biến sắc mặt kéo Thu Dung Vãn Tuyết bay lên trời, hắn nhìn một hướng.
- Ở Dạ Hải!
Lý Thất Dạ nhìn hướng Dạ Hải xa xôi.
Rào rào!
Dạ Hải cách Lý Thất Dạ không xa, tất cả đều thấy cảnh tượng kinh người. Tiếng nước ầm ầm vang lên, mọi người trong Phong Đô thành trông thấy cảnh tượng kinh khủng. Một cột sóng bắn thẳng lên trời, sắp xuyên thủng cửu thiên. Sóng bay lên cao như muốn quét rụng các ngôi sao treo trên cửu thiên.
Khi cơn sóng này dâng lên cao thật cao mới từ cửu thiên rơi xuống, tiếng nước rào rào vang rõ to, mọi người trong Phong Đô thành đều nghe thấy.
Đám người trong Phong Đô thành hoảng sợ, dù là tu sĩ trẻ tuổi từ ngoài đến hay dân bản xứ đều bị cảnh tượng trước mắt rung động.
Khi sóng to rơi xuống thật lâu, có nhiều người không lấy lại tinh thần. Biến dị đột nhiên xảy ra, không ai hiểu có chuyện gì.
Lý Thất Dạ nhỏ giọng nói:
- Chắc là Dạ Hải.
Lý Thất Dạ nhớ đến một chuyện, hắn biến sắc mặt.
Thu Dung Vãn Tuyết ngây ngốc trước biến dị, nàng chưa từng nghe nói có chuyện như vậy xảy ra. Sóng đột ngột bắn lên trời, quá kinh khủng, chuyện gì xảy ra?
Thu Dung Vãn Tuyết sợ hết hồn, nàng hỏi Lý Thất Dạ:
- Có chuyện gì? Chúng ta có đi Dạ Hải nhìn xem?
Lý Thất Dạ, Thu Dung Vãn Tuyết không cần đi Dạ Hải, trong thời gian ngắn tin tức đã truyền khắp Phong Đô thành. Người tung tin có tu sĩ trẻ tuổi từ ngoài đến, có quỷ sứ Phong Đô thành.
Một tin tức cực kỳ khủng khiếp khuếch tán:
- Dạ Hải biến trong!
Toàn Phong Đô thành giật mình, nhiều người hết hồn, bao gồm cư dân Phong Đô thành.
Mọi người nghe tin tức đó đều hết hồn, phản ứng đầu tiên là không tin:
- Dạ Hải biến trong? Không thể nào!
Dân Phong Đô thành cũng không tin, bọn họ là quỷ cũng không tin nổi chuyện vượt sức tưởng tượng như vậy.
Từ trăm ngàn vạn năm nay Dạ Hải đen như mực, chưa từng biến trong. Chấp niệm sống lâu anhat Phong Đô thành cũng không nghe nói Dạ Hải biến trong bao giờ.
Tu sĩ trẻ tuổi trước tiên đưa tin về thề thốt:
- Thật trăm phần trăm. Không chỉ Dạ Hải biến trong cũng không còn là đất dữ, ai đi vào đều không gặp nguy hiểm, lái đò biến mất. Ta có một huynh đệ đang bắt cá trong Dạ Hải, hắn bị sóng to tung lên trời. Khi hắn rơi xuống Dạ Hải, hắn cứ nghĩ mình chết chắc, ai dè Dạ Hải biến trong và không dìm chết người!
Nhiều người, nhiều quỷ không tin nổi:
- Sao . . . Sao có thể như vậy?
Rất nhanh có người kiểm chứng. Khi Dạ Hải biến dị có nhiều tu sĩ trẻ tuổi đang bắt cá, bọn họ bị sóng hất tung lên trời, cứ nghĩ mình chết chắc. Khi đám tu sĩ trẻ tuổi rơi xuống Dạ Hải thì phát hiện Dạ Hải không còn là đất dữ, không dìm chết người, nước biển trong veo, lái đò biến mất.
Đột nhiên xảy ra chuyện như vậy làm đám tu sĩ trẻ tuổi sợ hãi vội trốn ra Dạ Hải.
Sau khi kiểm chứng, nhiều người tuôn hướng Dạ Hải, bao gồm quỷ sứ Phong Đô thành.
- Chuyện gì xảy ra?
Nhiều người đi tới ven Dạ Hải, nhìn mặt biển trong vắt, rất khó tin, biết bao nhiêu người không thể tin vào mắt mình. Bọn họ cứ nghĩ mình hoa mắt, liên tục dụi mắt.
Nhưng bọn họ không hề hoa mắt, chuyện có thật. Nước biển từng đen như mực bỗng chốc trong eo.
Có một số tu sĩ trẻ tuổi không kiềm được nhảy vào biển?
- Đi, chúng ta thăm dò thử!
Ban đầu các tu sĩ trẻ tuổi hết sức cẩn thận, một chân thò vào nước biển. Khi phát hiện không có chuyện gì thì bọn họ bước hẳn vào Dạ Hải.
- Thật sự không sao, Dạ Hải không còn dìm chết người!
Phát hiện không có nguy hiểm. Nhiều tu sĩ trẻ tuổihưng phấn xông vào biển, bơi lội như igao long.
Trước đó Dạ Hải nổi tiếng là đất dữ, rơi vào biển thì chỉ có một con đường chết. Bất cứ người nào Dạ Hải đều hết sức cẩn thận.
Hiện nay Dạ Hải không hề nguy hiểm, không dìm chết người, hỏi sao không làm người ta hưng phấn?
So với tu sĩ trẻ tuổi phấn khởi, quỷ sứ Phong Đô thành chạy đến xem thì hết sức cẩn thận. Dù Dạ Hải biến trong, quỷ Phong Đô thành vẫn rất e ngại nó. Đám quỷ rút lui, không muốn đến gần Dạ Hải. - Chuyện gì xảy ra?
Thoáng chốc Phong Đô thành nổi lên nhiều suy đoán, phỏng đoán, tóm lại có đủ cách giải thích tại sao Dạ Hải biến trong.
Thu Dung Vãn Tuyết cũng rất khó tin:
- Tại sao Dạ Hải bỗng nhiên biến trong?
Thu Dung Vãn Tuyết chưa từng nghe nói có chuyện này, cho đến nay Dạ Hải luôn đen như mực.
Hiện giờ Dạ Hải trong veo, khiến người khó tin, thật khó tin tưởng.
Sau khi nghe tin tức, Lý Thất Dạ im lặng. Dạ Hải biến trong, Lý Thất Dạ có mấy phỏng đoán nhưng trước khi được chứng thật hắn không dám khẳng định xảy ra chuyện gì.
Thu Dung Vãn Tuyết hỏi công tử nhà mình:
- Bây giờ chúng ta nên làm gì? Còn cần tìm người kia không?
Lý Thất Dạ trầm ngâm nói:
- Không, chúng ta đi một chỗ. Ta phải đi tổ lưu một chuyến, gặp một người.
- Tổ Lưu?
Thu Dung Vãn Tuyết hỏi:
- Không thể nào! Tổ Lưu chưa bao giờ cho phép người ngoài vào, nghe nói quỷ sứ cũng không vào được. Tổ Lưu không mở ra với người ngoài.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Đúng là Tổ Lưu không cho người ngoài đi vào, nhưng phải xem đó là ai. Nếu đúng người thì có thể đi vào.
Thu Dung Vãn Tuyết nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng nàng giữ im lặng, theo hắn đi Tổ Lưu.
Tổ Lưu là truyền thừa cường đại nhất Phong Đô thành. Có truyền thuyết cho rằng Tổ Lưu thống trị Phong Đô thành, đây chỉ là truyền thuyết, vì ít ai thấy quỷ sứ Tổ Lưu, còn chủ nhân của Tổ Lưu thì chưa từng lộ mặt với đời.
Có tin đồn đừng nói tu sĩ từ ngoài đến, quỷ sứ Phong Đô thành cũng không thấy chủ nhân Tổ Lưu. Chủ nhân Tổ Lưu rất bí ẩn, chưa từng ra mặt.
Trong Phong Đô thành dù là truyền nhân, môn phái như thế nào đều chiếm một vị trí, cũng mở rộng đón tu sĩ vào nơi của mình. Miễn ngươi trả đủ số cá Dạ Dương thì có thể đi vào các môn phái truyền thừa.
Nhưng Tổ Lưu thì khác, nó chưa từng mở rộng cho ai vào. Đừng nói tu sĩ từ ngoài đến, quỷ sứ Phong Đô thành cũng không được vao Tổ Lưu.
Có tin đồn Tổ Lưu chiếm vị trí tốt nhất Phong Đô thành, có tin đồn nơi đặt Tổ Lưu là mảnh đất chứa kho báu trong truyền thuyết có cho rằng vị trí Tổ Lưu chiếm cứ giáu báu vật quý nhát Phong Đô thành, núi báu.
Vì có truyền thuyết đó nên từng có nhiều tu sĩ từ ngoài đến định vào Tổ Lưu, tìm mọi cách lẻn vào trong, nhưng không ai thành công.
Từng có thiên tài trẻ tuổi hoặc tu sĩ cường đại sắp chết già muốn dựa vào thực lực vô địch cưỡng ép xâm nhập Tổ Lưu. Có thể tưởng tượng kết cuộc của bọn họ, chết rất thảm, bị treo xác ngoài Tổ Lưu nhắc nhở thế nhân.
Thu Dung Vãn Tuyết đi theo Lý Thất Dạ đứng ngoài sơn môn Tổ Lưu, nhìn các xác chết treo trên cây già. Những xác chết có xương trắng, có bị gió thổi khô, có còn nguyên vẹn . . .
Nhìn quần áo trên xác chết có thể phân biệt ra thân phận, Thu Dung Vãn Tuyết nhìn các xác chết, nhận biết vài bộ đồ.