Mọi người hiểu đánh đơn thì ai ra tay cũng không thể giết Lý Thất Dạ được. Cửu tinh thập cung là kỳ tích, thánh hoàng ra tay cũng khó giết Lý Thất Dạ. Tiểu tử này đã nghịch thiên đến mức vô địch, mọi người không kiềm nén được nữa, nhảy ra tấn công Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cuồng cười:
- Cùng nhau lên càng tuyệt!
Lý Thất Dạ một cước đá văng Thần Giáp Thiên Tôn dưới chân mình, gốc địa mạch như thần thụ sinh trưởng, hút thiên địa tinh khí vô tận cho Lý Thất Dạ. Lực lượng một nước, trời sao rực rỡ, lực lượng một igứi như thác nước trút xuống.
Lý Thất Dạ bùng nổ Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới đến cực hạn, thiên thủ vạn cánh tay nâng ba ngàn thế giới lên.
- Giết!!!
Lý Thất Dạ đối diện thiên quân vạn mã vẫn không sợ hãi, hắn hưng phấn như thấy máu. Một tay trường đao, một tay thiết kiếm, một tay diễn biến Côn Bằng lục biến, một tay thiên la địa võng. - Chiếp!
Côn Bằng bay lên trời, thanh âm chấn cửu thiên. Côn Bằng hỗn độn quét ra, mưa máu ngập trời. Đạo cơ của Lý Thất Dạ biến thành Côn Bằng hỗn độn đập cánh sà xuống đồ diệt mấy trăm vương hầu chân nhân cổ thánh!
Lý Thất Dạ bá đạo, một vị tiểu thánh tôn cuồng rống lớn:
- Mọi người cùng nhau lê, loạn đao phân thây hắn!
Tiểu thánh tôn xung phong, ba, năm ngàn cao thủ cường giả tham gia chiến trường.
Bách Hà Quỷ Vương, U Tỉnh Cốt Yêu, Hắc Sơn Thi Hoàng, Bát Đồ thánh tôn . . . Các đại nhân vật nổi tiếng như cồn trong U Thánh giới tham gia chiến tranh,
- Đến hay!
Lý Thất Dạ càng chiến càng anh dũng, hoành thiên bát kxử Quỷ Thiền Bát Phật, tam tài kiếm giết Dạ Hành Thiên Hoàng ôm đầu trốn. Một bàn tay che trời túm Thần Giáp Thiên Tôn, một bàn tay nhổ một nhánh cỏ khô. Cỏ khô bỗng chốc rực rỡ biến thành thiên kiếm, chư thiên vì sao quanh quẩn. Đây là thảo kiếm kích tiên thức thuật, một thảo kiếm quét ngàn địch. Thảo kiếm xẹt qua, đầu đám chân nhân, cổ thánh bay lên, trời đổ mưa máu.
Lúc này chiến trường giết đến trời sụp đất nứt, sông đứt đoạn, núi sụp đổ. Sơn mạch dài bị Lý Thất Dạ một bàn tay rút lên làm vũ khí quét qua vạn dặm.
Kẻ thù cũng giết đỏ mắt, nhất là sau khi thấy máu. Mặc kệ là máu của Lý Thất Dạ hay của người khác, tóm lại người muốn giết Lý Thất Dạ tựa bầy cá mập ngửi mùi máu thì điên cuồng lao lên.
Các báu vật bắn elên cao, binh khí kêu ầm ĩ không dứt. Chiến trường hỗn loạn, từng đợt sóng cường giả cao thủ luân phiên công kích muốn giết Lý Thất Dạ dưới đao của mình. Kẻ thù vứt hết mọi suy nghĩ, vì giải thưởng hay báo thù cũng thế, chúng nó đã không còn quan trọng. Mọi người giết đỏ mắt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó là: Giết Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười dài, xông pha trong thiên quân vạn mã. Trong tâng tầng vòng vây, Lý Thất Dạ mở đường máu, lại giết vào vòng vây, muốn đồ sát hết kẻ thù.
- Giết!!!
Những người không tham gia chiến tranh cũng lao vào, mọi người giết chóc điên cuồng, hận không thể lột da, uống máu Lý Thất Dạ.
Các xác chết rơi xuống, trong thời gian ngắn ngủi sông đất đai nhuộm đỏ. Máu tụ thành dòng sông, xác chất cao thành núi, cảnh tượng rất khủng bố.
Lúc này vương hầu, chân nhân, cổ thánh, thánh tôn, cường giả nào cũng tham gia chiến trường. Còn mỗi đám lão bất tử núp trong bóng tối là ngần ngừ. Vì Lý Thất Dạ quá hung mãnh, hắn huyết chiến trong thiên quân vạn mã, đa phần tay không. Trường đao, kiếm sắt chỉ do sắt bình thường đúc ra, không phải báu vật gì. Một vài lão bất tử nhận ra Lý Thất Dạ không phải giết địch mà đang rèn luyện chính mình, hắn hưởng thụ quá trình này.
Nhận ra điều đó, có lão bất tử rùng mình. Lý Thất Dạ không hề lấy bản lĩnh thật sự ra, hắn còn chiêu sát thủ. Bởi vậy đám lão bất tử núp trong bóng tối, thánh hoàng thế hệ trước không muốn ra tay.
Đến ngày nay toàn nhân vật thế hệ trước thành tựu cảnh giới thánh hoàng, đạo hạnh khó khăn tu hành, đặc biệt người tu đạo ở thời đại đạo khó, nên bọn họ băn khoăn rất nhiều.
Lý Thất Dạ cố ý muốn rèn luyện mình, hắn không dùng trấn ngục thần thể, phi tiên thể. Nếu hai tiên thể này xuất hiện thì chiến trường mất niềm vui, sẽ nhanh chóng kết thúc.
Lý Thất Dạ không lấy báu vật khác ra, hắn có quá nhiều sát chiêu, tùy tiện chọn một cái có thể khiến thiên quân vạn mã thành tro, kết thúc chiến tranh trong một giây.
Lý Thất Dạ cuồng cười:
- Chết đi cho ta!!!
Lý Thất Dạ quét ngang thiên quân vạn mã, toàn thân đẫm máu, có máu của hắn, của kẻ thù. Máu kẻ thù nhiều hơn.
Lý Thất Dạ giết đẫm máu, hắn chẳng những không mệt mà tinh thần rất phấn khởi, càng giết càng hăng.
Keng!
Đao ngân cửu thiên, lục đao đồ thần. Trường đao trong tay Lý Thất Dạ điên cuồng, đao thứ sáu trong hoành thiên bát đao bay ra, đao thế hoàn toàn phát điên. Tám đao quang chém xuống, Quỷ Thiền Bát Phật bị chặt thành hai khúc.
Phập!
Dạ Hành Thiên Hoàng như hồn ma đột phá phòng ngự của Lý Thất Dạ, chủy thủ nhanh như chớp đâm vào cơ thể hắn. Tiếc rằng lực lượng một giới như thác nước đổ xuống, tuy chủy thủ đâm thủng da Lý Thất Dạ nhưng không giết hắn được.
Vang tiếng hét thê lương:
- A!!!
Từ khi nào bên xương sườn thò ra đôi tay túm lấy Dạ Hành Thiên Hoàng, gã muốn trốn cũng không kịp, bị đôi tay xé thành hai khúc.
Hai tay Lý Thất Dạ ném xác Dạ Hành Thiên Hoàng, cười to bảo:
- Ta chờ ngươi đã lâu!
Không biết là Dạ Hành Thiên Hoàng phục kích Lý Thất Dạ hay hắn gài bẫy, điều này không còn quan trọng. Dạ Hành Thiên Hoàng chỉ còn lại xác bị xé làm hai mảnh. - Giết!!!
Kẻ thù bị điên xông lên.
Lý Thất Dạ cười dài:
- Ta muốn giết sạch các ngươi!
Lý Thất Dạ xông lên với tư thế bá đạo không gì sánh được đuổi theo Thần Giáp Thiên Tôn bỏ trốn.
Thần Giáp Thiên Tôn kinh hoàng hét to một tiếng:
- Không!!!
Nhưng Lý Thất Dạ với lực lượng một giới đạp Thần Giáp Thiên Tôn nát bấy, dù gã đại thành kim cương thể cũng không ngăn một cước bá đạo của Lý Thất Dạ được.
- Giết!!!
Trong âm dương huyết hải, huyết khí dâng lên cao ức trượng, huyết khí cuồng bá khiến tam tài kiếm của Lý Thất Dạ đồ sát ác ma, địa kiếm cắn trời nuốt đất nhuộm máu, thiên kiếm tuyệt sát đồ diệt, nhân kiếm sức sống vô cùng lại vạn kiếm diệt tuyệt.
Xoẹt!
Tuy Bình Hà Quỷ Vương chặt một trong thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ, nhưng cánh tay mới mọc bẻ đầu gã.
Giờ phút này, Lý Thất Dạ như đồ tể hình người, mặc dù hắn bị thương nhưng không nặng. Vô tận nhân tộc trong âm dương huyết hải, lực lượng cửu tinh thập cung, dù có là thánh tôn cầm vũ khí đại hiền cũng khó giết Lý Thất Dạ trong thời gian ngắn.
Lý Thất Dạ giết máu chảy thành sông, dù người hắn đầy vết thương nhưng đổi lại nhiều kẻ thù bị đồ sát hơn.
Nhìn Lý Thất Dạ lần lượt giết ra vòng vây rồi lại lao vào. Tiếng xương gãy, tiếng đạo vỡ, tiếng hét thảm, tiếng gầm rống. Thanh âm đan xen thành bản nhạc, khúc nhạc vọng lên từ địa ngục khiến người nghe nổi da gà.
Giờ phút này, tất cả cao thủ, cường giả đều vào chiến trường. Cả chiến trường như hố đen cắn nuốt vô số sinh mệnh. Khi bước vào chiến trường thì bất cứ ai đừng hòng rời đi, Lý Thất Dạ sẽ không để người nào vào chiến trường rồi đi ra, hắn quyết tiêu diệt sạch kẻ thù.