Đế Bá (Dịch)

Chương 774 - Chương 774 - Tiên Dược Cầu Được Mang Đi (1)

Chương 774 - Tiên Dược Cầu Được Mang Đi (1)
Chương 774 - Tiên Dược Cầu Được Mang Đi (1)

Nhìn thanh đăng trong tay Lý Thất Dạ, tất cả tiên thảo tiên dược hết hồn. Binh vệ thụ là trầm ổn nhất mà cũng bị hù sợ.

Thật lâu sau binh vệ thụ hoảng hốt nói:

- Sao . . . Sao . . . Sao có thể? Chuyện . . . Chuyện này tuyệt đối không thể linh hồn! Làm . . . Làm . . . Làm sao ngươi lấy được thứ đó? Nó . . . Nó . . . Nó là thứ trong truyền thuyết!

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

- Cũng không có gì.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

- Thứ ta muốn thì không có gì khó, vươn tay lấy là được.

Đám tiên dược long tàm trùng hồn thảo mười biến, tham tổ, luân hồi thiên hồn đằng ngẩn ngơ. Người khác không biết thứ này nhưng chúng nó lại biết, thứ trong Lý Thất Dạ là tồn tại trong truyền thuyết.

Một lúc lâu sau đám tiên dược tham tổ lấy lại tinh thần. Tham tổ rút rễ lên dược điền, nhảy tới trước mặt Lý Thất Dạ.

Tham tổ ngửa đầu nhìn Lý Thất Dạ:

- Mang ta rời khỏi đây được không? Ta đi theo ngươi.

Tham tổ đột nhiên đề nghị làm Lam Vận Trúc hết hồn. Tiên dược yêu cầu Lý Thất Dạ dẫn nó đi, quá khó tin. Lam Vận Trúc rất muốn xíu Lý Thất Dạ đông ý ngay, đây là một gốc tham tổ, tiên dược trong mắt các dược sư, dược đế là thứ khiến người điên cuồng.

Lúc trong mộc vực, thánh tôn Chiến tộc vì một gốc dược vương ba trăm vạn năm mà huơ đế khí rượt theo. Tham tổ trước mắt tốt hơn gốc dược vương ba trăm vạn năm vô số lần.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

- Dẫn ngươi ra ngoài rồi ta được ích lợi gì? Lấy ngươi nấu canh gà mái già sao? Hưm, nhân sâm nấu canh gà mái già, hơi bổ.

Tham tổ nhảy cẫng lên, bực bội quát:

- Này, ta là tham tổ!

Lý Thất Dạ nghiêm túc gật đầu, nói:

- Ta biết ngươi là tham tổ, nhưng ngươi có so với thứ này được không?

Lý Thất Dạ huơ năm nhánh rễ sâm già, nói:

- Nếu ta không thể nấu ngươi ăn thì có ích lợi gì với ta? Cả ngày dẫn một gốc tham tổ đi lung tung, bị người ta biết thì ta mất mạng nhỏ.

Tham tổ nhìn năm nhánh rễ sâm già trong tay Lý Thất Dạ, nó ủ rũ như trái bóng xì hơi, hết hùng hổ. Tuy tham tổ được gọi là tiên dược nhưng đó là trong mắt dược sư, năm nhánh rễ sâm già kia mới là tiên dược thật sự.

Tham tổ vội đề cử:

- Nếu ngươi mang ta đi, chỉ cần cho ta ở gần thanh đăng là được. Mỗi cách mây ngày ta cho ngươi một giọt dịch sâm, đây là bảo dược tinh hoa của ta, hiệu quả không thua gì vạn vật ngân hà thủy!

Mắt tham tổ long lanh cầu xin Lý Thất Dạ mủi lòng.

Lam Vận Trúc không thể tin vào mắt mình, đó là tham tổ vậy mà giờ van xin Lý Thất Dạ dẫn nó đi. Chuyện này nói ra không ai tin.

Lý Thất Dạ bật cười:

- Xem bộ dáng của ngươi.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Tuy ta không đọc nhiều sách nhưng biết dịch sâm của ngươi không sánh bằng ngân hà vạn vật thủy. Ngại quá, ta có chút ít ngân hà vạn vật thủy.

Tham tổ lúng túng nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Dịch sâm của ta đúng là kém hơn ngân hà vạn vật thủy chút xíu. Nếu ngươi đồng ý mang theo ta, khi . . . Khi ngươi cần ta sẽ cho một ít rễ sâm được không? Rễ sâm của ta tuyệt đối có thể cứu mạng ngươi! Chỉ cần ngươi ước hẹn, hai bên cùng thề, khi ngươi sắp chết ta đồng ý dùng tinh hoa bản mệnh cứu ngươi, được không?

Tham tổ trịnh trọng nói, vì đối với tiên dược như tham tổ thì tinh hoa bản mệnh là thứ vô cùng quan trọng. Tham tổ đồng ý cho Lý Thất Dạ tinh hoa bản mệnh, có thể nói là bỏ vốn gốc.

Lam Vận Trúc rung động. Tham tổ tự nguyện cho tinh hoa bản mệnh, quá kinh khủng, tốt hơn bắt sống tham tổ rồi nấu ăn rất nhiều.

Lý Thất Dạ nhìn tham tổ, mỉm cười nói:

- Tốt, vậy chúng ta sẽ giao ước, dùng chân mệnh thề được không?

Tham tổ và Lý Thất Dạ dùng chân mệnh giao ước, hai bên thề xong khế ước đã định. Từ nay tham tổ đi theo Lý Thất Dạ.

Long tàm trùng thảo chạy tới nói:

- Mang theo ta được không?

Nó là long tàm trùng hồn thảo mười biến, dược đế gặp cũng sẽ điên cuồng. Bây giờ bộ dáng long tàm trùng hồn thảo mười biến ngại ngùng, cầu xin Lý Thất Dạ.

Lam Vận Trúc ngây người. Tham tổ cầu Lý Thất Dạ dẫn nó đi đã làm Lam Vận Trúc ngu người, giờ long tàm trùng thảo cũng xin hắn mang theo nó.

- Cái này . . .

Lý Thất Dạ xòe tay, khó xử nói:

- Ngươi nên biết ta không mang theo người chỉ ăn cơm không làm việc. Nếu ta lây ngươi luyện đan e rằng ngươi không muốn, ta mang theo ngươi chạy khắp nơi có ích lợi gì? Vì ngươi sẽ được hưởng một phần thanh đăng.

Long tàm trùng thảo vội đề cử:

- Nếu ngươi mang theo ta sẽ giúp ích rất nhiều cho ngươi. Chỉ tính dược khí của ta sẽ giúp đạo hạnh tăng lên, tốc độ tu luyện mau chóng, là hồn thảo tốt nhất trên đời!

Lam Vận Trúc đồng ý lời long tàm trùng thảo nói. Long tàm trùng thảo là vị thuốc chính luyện mệnh đan, long tàm trùng thảo mười biến đã là cực hạn hồn thảo. Long tàm trùng hồn thảo mười biến, sợ là thế gian này chưa từng có ai thấy.

Nếu mang theo một gốc long tàm trùng hồn thảo mười biến tuyệt đối giúp ích lớn, có hồn thảo mười biến uẩn dưỡng thì tu luyện như chắp cánh, siêu tốc, kẻ ngốc tiến bộ như bay. - Ngươi sai rồi.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Không thể lấy ngươi nấu luyện đan, chỉ dựa vào dược khí dưỡng đạo hạnh thì ta chịu thiệt. Ta có thanh đăng, có thể khiến ngươi biến thành hồn thảo mười một biến hay thậm chí là mười hai, mười ba biến. Quan trọng hơn, cá nhân ta tu luyện chú ý là vững vàng, thích từng bước leo lên, không cần một bước tăng vọt. - Hơn nữa về tu luyện thì ta có tự tin tuyệt đối, dù không có ngươi trợ giúp, lên đỉnh cao thành tựu Tiên đế không thành vấn đề, ngươi thấy đúng không?

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn long tàm trùng thảo:

- Điều kiện của ngươi không đủ hấp dẫn ta.

Lam Vận Trúc không biết nên nói cái gì. Đó là long tàm trùng hồn thảo mười biến, nếu bị người đời biết chắc chắn sẽ thờ nó như tổ tông. Dù không thể luyện đan long tàm trùng hồn thảo mười biến, thờ nó cũng sẽ được lợi suốt đời.

Lý Thất Dạ thì ngược lại, long tàm trùng hồn thảo mười biến muốn đi theo hắn nhưng hắn không chịu.

Lam Vận Trúc than thở, người so với người tức chết người. Người ta cầu một gốc hồn thảo chín biến còn không được, Lý Thất Dạ thì dửng dưng với hồn thảo mười biết, đây là sự khác biệt giữa người với người.

Long tàm trùng thảo ngần ngừ một lúc sau nghiêm túc nói:

- Ta có long hồn!

Lý Thất Dạ nhìn long tàm trùng thảo:

- Long hồn?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:

- Ngươi đừng lừa ta. Tuy ít học nhưng ta biết ngươi chưa đến lúc có long hồn.

- Ta từ nhỏ lớn lên tại đây, ngươi nên biết điều này. Sau đó uẩn dưỡng nhiều năm tháng sinh ra long hồn, hiện tại chỉ kém một bước là đến mười một biến.

Long tàm trùng thảo nghiêm túc nói:

- Nếu ngươi mang ta đi, ta nguyện giao ước giống như ngươi và tham tổ, dùng chân mệnh hứa hẹn khế ước. Khi cần thiết ta sẽ cho ngươi dùng long hồn, tương lai có rất nhiều điểm cần dùng ta, ví dụ . . . Làm tay sai.

Bình Luận (0)
Comment