Tu sĩ quỷ tộc hận không thể giết Lý Thất Dạ lúc này không lên tiếng cười nhạo. Qua trận chiến này không ai có tư cách nhạo báng Lý Thất Dạ, dù lúc này hắn rơi vào cảnh khốn khó.
Vang tiếng rồng ngâm:
- Grao!
Chân long phá không, thương thức của Đế Tọa biến thành ngàn vạn chân long, Đế thương hóa thành một con kim long lấp lánh ánh sáng vàng.
Đế Tọa đâm ra thương này có thể nói là vô địch vạn cổ, đâm xuyên thời không, vượt qua vạn pháp. Một thương khí thế vô địch, pháp tắc khác khó thể chặn lại.
Thức long thương này là kích cuối cùng trong chín thương thức vô địch của Đế Tọa, cũng là chiêu mạnh nhất. Một thương đâm ra, không gian chẳng còn khoảng cách, thời gian không trôi.
Phập!
Pháp tắc tinh hỏa của Lý Thất Dạ không đỡ được, hai pháp tắc gãy ngang. Thương đâm thủng ngực Lý Thất Dạ, máu phun lên cao, hắn té xuống.
Ầm!
Lý Thất Dạ đập mạnh xuống đất, máu nhuộm đỏ mặt đất.
Thay đổi đột ngột làm Lam Vận Trúc sợ hết hồn, hét chói tai:
- A!!!
Lam Vận Trúc che miệng lại.
Nhìn Lý Thất Dạ từ trên cao rớt xuống đất, đám người nhìn nhau:
- Kết thúc?
Nhiều người muốn Lý Thất Dạ chết nhưng giờ đây không ai dám vui sướng khi người gặp họa. Lý Thất Dạ cường đại vượt khả năng bọn họ vui sướng khi người gặp họa.
Tu sĩ quỷ tộc lấy lại tinh thần hò reo:
- Hay, Đế Tọa đại nhân vô địch!
Các tu sĩ quỷ tộc mặt mày hớn hở, rất hãnh diện. Mấy ngày nay tu sĩ quỷ tộc, nhất là người trẻ tuổi bị Lý Thất Dạ đè ngộp thở. Bây giờ Đế Tọa giết Lý Thất Dạ hỏi sao tu sĩ quỷ tộc không hưng phấn?
Thiên Luân Hồi ở phương xa nhìn một kích long thương cuối cùng của Đế Tọa, gã biến sắc mặt. Thiên tài như Thiên Luân Hồi cũng thấy sợ hãi một kích long thương cuối cùng. Thương này dù là tốc độ, huyền diệu đều không gì sánh kịp, là đỉnh cao tác phẩm thương đạo.
Thiên Luân Hồi tưởng tượng nếu không dựa vào đế thuật, chỉ dùng tài học của mình thì gã có đỡ được một thương từ Đế Tọa không?
Các tu sĩ quỷ tộc cực kỳ hưng phấn hỏi:
- Đế Tọa đại nhân đúng là lợi hại, may mà là thiên tài số một của quỷ tộc chúng ta!
Không khí rất náo nhiệt, các tu sĩ quỷ tộc nhảy cẫng lên chúc mừng. Đám tu sĩ quỷ tộc đang vui vẻ đột nhiên ngừng lại.
Vì xác Lý Thất Dạ nằm dưới đất bỗng đứng bật dậy, nhấc chân bước lên hư không. Ngực Lý Thất Dạ vốn bị thương của Đế Tọa đâm thủng thế nhưng nhanh chóng khép lại.
Nhìn Lý Thất Dạ sống lại, quỷ tộc ngừng chúc mừng. Các tu sĩ quỷ tộc nhìn Lý Thất Dạ, hút ngụm khí lạnh. Bị đâm như thế mà không chết, Lý Thất Dạ mạnh biết mấy, cơ thể nghịch thiên biết bao.
Lý Thất Dạ đứng giữa hư không chờ đợi vết thương khép lại, dù bị đâm thủng ngực hắn vẫn ung dung như thể người bị đâm không phải là hắn.
Nhìn Lý Thất Dạ còn sống, Lam Vận Trúc thở phào nhẹ nhõm. Mới rồi Lam Vận Trúc sợ hết hồn, tuy nàng tin tưởng Lý Thất Dạ sẽ không dễ dàng bị giết nhưng chuyện xảy ra quá đột ngột. - May mắn không có việc gì, hù chết người.
Bảo Quy Đạo Nhân, chư lão Thiên Lý Hà thở phào nhẹ nhõm. Nhóm thế hệ trước bị hù chết khiếp.
Mọi người nín thở nhìn cảnh tượng trước mắt, mong chờ đại chiến kinh thiên tiếp theo.
- Lợi hại.
Khi miệng vết thương khép lại, Lý Thất Dạ khen Đế Tọa:
- Sáng tạo ra thương đạo như vậy đúng là lợi hại, dù chưa thành tiên đế thì tương lai thương đạo đủ tư cách xếp vào đế thuật!
Lý Thất Dạ khích lệ Đế Tọa chứng minh gã kinh tài tuyệt diễm, hiếm ai được hắn khen.
Đế Tọa chỉ trường thương vào Lý Thất Dạ, bá khí ngút trời:
- Ngươi còn bản lĩnh gì cứ thi triển ra đi, nếu không ngươi sẽ không có cơ hội nữa. Thương tiếp theo không phải đâm thủng ngực ngươi mà là đầu!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Nếu ngươi thật sự quyết đấu, không dùng đế thuật, không dựa vào người đi trước thì ta cũng nên lấy ra chút chân thành. Ta thưởng thức kẻ địch có thực lực, tài năng như thế. Dù ta sẽ giết ngươi, ta không dùng đòn sát thủ, tránh cho có người nói ta ỷ mạnh hiếp yếu.
Đế Tọa hừ mạnh, rất bất mãn lời Lý Thất Dạ nói. Con ngươi Đế Tọa co rút, cổ quốc đằng đằng. Cho đến nay không ai dám nói mình ỷ mạnh hiếp yếu trước mắt Đế Tọa, Lý Thất Dạ là người đầu tiên.
Lý Thất Dạ nói thật, cho đến nay hắn không dùng tiên thể, không có trấn ngục thần thể hay phi tiên thể.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Châm dứt nóng người, ta đã kiến thức thương đạo của ngươi, bây giờ cho ngươi thấy quyền đạo ta sáng tạo.
Sau lưng hiện ra thiên thủ vạn cánh tay.
Đây không phải Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới của Vạn Tướng tộc, thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ khác hẳn Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới. Nó không như Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới mỗi cánh tay có lực lượng một giới, một tay nâng một giới.
Hiện nay thiên thủ vạn cánh tay của Lý Thất Dạ trông rất chân thật, như trên vai hắn sinh ra trăm ngàn vạn cánh tay có máu thịt.
Đế Tọa quát to:
- Giết!
Trường thương đâm ra, Đế Tọa sử dụng long thương mạnh nhất, gã muốn một thương giêt Lý Thất Dạ.
Long thương đâm ra, thiên hạ vô thương. Một thương đặc sắc hấp dẫn vô địch. Đế thương hóa thành kim long, đâm xuyên thiên địa thời gian không còn tồn tại.
Khi Đế Tọa đâm thương ra, Lý Thất Dạ hú dài:
- Vạn đạo quyền chi trú thiên quyền!
Cú đấm biến thành ban ngày đánh ra, trong khoảnh khắc đó thiên địa thành mặt trời không lặn.
Long thương và Lý Thất Dạ cách nhau một vòm trời, xa xôi như bờ bên kia trời sao, muốn từ bờ bên này sang bờ bên kia cần năm tháng vô tận.
Một đấm biến thành ban ngày, trong khoảnh khắc đó kéo giãn khoảng cách. Long thương nhanh đến mấy cũng không thể xuyên qua ban ngày vô tận.
Khi long thương rơi vào ban ngày, có tiếng rít. Một cánh tay Lý Thất Dạ đánh một đấm, cú đấm phật quang vạn trượng, khí thế xung phong nghênh đón long thương trong ban ngày.
Đinh!
Vang tiếng nổ điếc tai, bầu trời ban ngày dao động. Khi ban ngày biến mất một nắm đấm khác lay động long thương, nắm chặt mũi thương. Cú dấm làm Đế Tọa khó đâm Đế thương bị thương Lý Thất Dạ, đao thương khó hại hắn.
Đế Tọa giật nảy mình, gã hiểu rõ Đế thương sắc bén cỡ nào. Nắm đấm va chạm mũi thương, nhất là trong trạng thái long thương vô địch, khỏi thưởng tượng cũng biết nắm đấm mạnh tới đây cũng sẽ bị đâm thủng.
Lúc này Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Vạn đạo quyền chi kim cương bất diệt quyền!
Vạn đạo quyền là Lý Thất Dạ dùng Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, mười hai tiên thể làm bản gốc sáng tạo ra quyền đạo. Vạn đạo quyền không chỉ có mười hai quyền, nhưng Lý Thất Dạ sáng tạo quyền đạo này không lâu, công pháp chưa hoàn thành. Quyền đạo lấy mười hai tiên thể làm bản gốc chưa xong trọn vẹn.
Đế Tọa giật nảy mình, cánh tay thứ ba đánh tới. Cú đấm như mặt trời ập đến, Đế Tọa dùng thương thức vô địch đỡ.
Ầm!
Cú đấm đập vào trường thương, không tạo ảnh hưởng gì lớn cho Đế Tọa.
Nhưng xẹt một tiếng, Đế thương của Đế Tọa đỏ rực. Đế thương độc nhất vô nhị trên đời nên tạm thời không bị hòa tan, lúc này Đế thương nóng cháy, hai tay Đế Tọa như cầm hai mặt trời bốc khói. Cứ tiếp tục thế này Đế thương sẽ bị hòa tan.