Đế Bá (Dịch)

Chương 908 - Chương 908 - Huyết Nhu Thần

Chương 908 - Huyết Nhu Thần
Chương 908 - Huyết Nhu Thần

Thái độ của Cổ Tùng yêu vương càng cung kính, khom lưng uốn gói hơn.

Lý Thất Dạ nhìn Cổ Tùng yêu vương, cười tủm tỉm:

- Tin tức của yêu vương nhanh thật.

Cổ Tùng yêu vương cười gượng nói:

- Tại hạ vừa mới nghe tin. Công tử ra ay khoát xước, kinh diễm bốn phương, muốn không nghe thấy cũng khó.

Lý Thất Dạ chỉ cười không đáp.

Cổ Tùng yêu vương xoa tay nói:

- Sáng sớm hôm nay tại hạ gặp các vương, không thể đi cùng công tử, thật có lỗi.

Cổ Tùng yêu vương nghiêm túc nói:

- Bệ hạ muốn gặp công tử, không biết công tử đồng ý không?

- Chờ chút đi.

Lý Thất Dạ vào trong.

Cổ Tùng yêu vương sững sờ tại chỗ, không biết nên nói sao. Nếu là người khác, được bệ hạ Cự Trúc quốc triệu kiến là vinh hạnh, giờ lại khác, không phải Lý Thất Dạ cầu Cự Trúc quốc mà là bọn họ cần hắn.

Bạch Ông thì thầm bên tai Cổ Tùng yêu vương, nghe xong lão biến sắc mặt.

Lý Thất Dạ mới về phòng, Bạch Ông vội vàng chạy theo, rối rít xin lỗi.

- Công tử, toàn lỗi tại ta lơ là, không thể hộ giá hộ tống cho công tử. Công tử yên tâm, ta cam đoan sau này người Liệt gia tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trước mặt công tử nữa!

Cổ Tùng yêu vương nghe Bạch Ông báo cáo xong tưởng đâu Lý Thất Dạ đang giận chó đánh mèo.

- Chuyện này bé nhỏ không đáng kể, tiểu nhân vật như thế không lọt vào mắt ta được, yêu vương không cần để ở trong lòng.

Lý Thất Dạ hờ hững nói:

- Hơn nữa sau này người Liệt gia không dám xuất hiện trước mắt ta.

Cổ Tùng yêu vương sững sốt, lão không hiểu Lý Thất Dạ có ý gì.

Trong khi Cổ Tùng yêu vương ngây người, Lý Thất Dạ nói:

- Yêu vương yên tâm, ngày mai ta sẽ đi gặp hoàng chủ của các người. Bây giờ ta không rảnh.

Cổ Tùng yêu vương lấy lại tinh thần, từ biệt Lý Thất Dạ, không dám nói gì thêm, không dám quấy rầy hắn.

Sau khi Cổ Tùng yêu vương đi, Lý Thất Dạ dùng Phong Thiên Ngũ Đạo Môn phong ấn lại gian phòng, lấy dược đạo kê có được từ thạch nhân phường ra.

Dược đạo kê tỏa ánh sáng, mùi thuốc thoang thoảng, đây đúng là trân cầm tuyệt thế. Phong ấn trên người dược đạo kê chưa mở, Lý Thất Dạ đặt nó lên bàn quan sát cẩn thận.

Lúc ở thạch nhân phường, Lý Thất Dạ xem dược đạo kê một lần liền biết ngọn nguồn, giờ xem kỹ chỉ để xác định.

Lý Thất Dạ nhìn đôi mắt dược đạo kê, lòng thầm quyết định.

Lý Thất Dạ lấy Vạn Lô Thần ra.

Ầm!

Vạn Lô Thần đáp xuống bên cạnh Lý Thất Dạ, hắn phất tay, một ngọn lửa rơi vào tay hắn.

Ngọn lửa chậm rãi ngưng tụ thành con dao nhỏ như huyền băng, tỏa mùi thuốc ngào ngạt.

Người khác nhìn thấy cảnh tượng này rất khó tin, ngự hỏa thành đao đã không dễ dàng, ngự hỏa thành băng đao càng khó khăn hơn.

Lý Thất Dạ đè dược đạo kê lại, định mổ bụng nó:

- Vật nhỏ, cho ta nhìn xem ngươi đã nuốt cái gì gì vào.

Dược đạo kê sợ hãi muốn vùng vẫy nhưng không thoát được.

Lý Thất Dạ an ủi nó:

- Yên tâm đi, hỏa diễm băng đao của ta có chứa tinh hao dược tàng, dù mổ bụng ra vết thương sẽ lành lại ngay, không tổn thương ngươi được. Nếu ngươi không muốn cho ta mổ bụng thì thứ bên trong cũng sẽ mổ bụng ngươi ra.

Dược đạo kê là trân cầm tuyệt thế, đầy linh tính, nghe Lý Thất Dạ nói xong nó bình tĩnh lại.

Lý Thất Dạ cầm băng đao từ từ mổ bụng dược đạo kê ra. Lý Thất Dạ làm rất quen tay, mây bay nước chảy, vững vàng không sai lầm một li.

Về mổ bụng cho người thì Lý Thất Dạ là đẳng cấp tông sư, không ai sánh abưng hắn.

Lý Thất Dạ mổ bụng dược đạo kê ra, phát hiện một thứ trông như ngọc to cỡ ngón tay, hơi giống hạt mầm.

Lý Thất Dạ lấy vật đó ra khỏi bụng gà:

- Vật nhỏ, ngươi quá tham lam, muốn một mình độc chiếm bảo bối như thế.

Phụt!

Thứ đó bị moi ra, một tia máu phun ra. Tốc độ tia máu siêu nhanh, mau còn hơn tốc độ ánh sáng bắn hướng Lý Thất Dạ, định bay vào tim hắn.

Lý Thất Dạ đã chuẩn bị từ trước, tay khác cầm thanh đăng. Tia máu lao nhanh tới, thanh đăng bùng lên ánh sáng đen cuốn lấy tia máu.

Lửa đen như quả cầu nhốt tia máu lại, nhìn kỹ sẽ thấy thứ bị lửa đen nhốt trông như một giọt máu.

Nhưng thứ như giọt máu này mấp máy, đôi khi vươn ra trăm ngàn vạn xúc tu mỏng như sợi tóc, đôi khi biến thành khuôn mặt dữ tợn kinh khủng, có khi biến ra thứ như thần linh.

Thứ giống giọt máu lại có biến đổi như thế làm người nhìn lạnh gáy, đúng là quái vật đáng sợ.

Giọt máu e ngại lửa đen, không dám tới gần. Giọt máu lơ lửng chính giữa, khi nó vươn ra một xúc tu mỏng như sợi tóc đến gần lửa đen thì vang tiếng xèo xèo, xúc tu bị đốt thành tro.

Lý Thất Dạ mặc kệ thứ bị nhốt trong lửa đen, hắn cầm thứ móc ra từ bụng dược đạo kê lên, quan sát cẩn thận.

Thứ này như ngọc đen, to cỡ ngón tay, hình dạng giống hạt mầm.

Lý Thất Dạ nhìn kỹ càng, lại ngó dược đạo kê, nói:

- Ngươi rất may mắn, gặp tiên vật như vậy. Nhưng ngươi quá tham lam, không thèm nhìn một hơi nuốt vào. Chẳng lẽ ngươi muốn một chốc thành tiên pưhượng sao? - Vậy không được, tiên vật như thế ngươi không thể độc chiếm. Tiên vật như vậy ngay cả Huyết Thần Nhu cũng thèm nhỏ dãi, nhưng nó thông minh hơn ngươi, bám vào tiên vật, chờ trân cầm tuyệt thế nhà ngươi nuốt vào.

Dược đạo kê thấy thứ như giọt máu bị Lý Thất Dạ lây ra thì bộ dáng nhẹ nhõm, nhìn thứ giống ngọc đen trong tay hắn lại tỏ vẻ luyến tiếc.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói:

- Mạng ngươi lớn gặp ta, nếu không sớm muộn gì ngươi sẽ bị Huyết Thần Nhu hút khô, cuối cùng xé bụng chui ra, khi đó một mình nó chiếm tiên vật này.

Dược đạo kê không cam lòng nhưng không còn cách nào. Lý Thất Dạ thấy ánh mắt không cam lòng của dược đạo kê, hắn cười cười.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

- Yên tâm, ngươi đi theo ta, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Ngươi sẽ biết chủ nhân như ta là duy nhất vạn cổ.

Lý Thất Dạ cất đi thứ giống ngọc đen, phât tay. Vạn Lô Thần bắn ra một kim thuốc kéo theo chỉ thuốc dài.

Đừng xem thường kim thuốc này, nó do tinh hao dược tàng trong Vạn Lô Thần biến ra, có thể nháy mắt khép lại vết thương. Lý Thất Dạ khâu vết thương cho dược đạo kê, vết thương khép lại như không có việc gì xảy ra.

Lý Thất Dạ mở phong ấn trên người dược đạo kê. Phong ấn giải, dược đạo kê lấy lại tự do, nó kêu lên. Dược đạo kê nhìn giọt máu bị nhốt trong lửa đen, nó muốn lao qua giết ngươi chết ta sống.

Lý Thất Dạ ngăn dược đạo kê lại.

Lý Thất Dạ nhìn giọt máu, nói:

- Ta còn cần dùng Huyết Thần Nhu.

Lý Thất Dạ lấy một cái hộp ra, trong hộp chứa một hạt giống màu đen nhánh đầy gai ngược.

Đây là hạt giống Bồ Ma thụ, nó bị Lý Thất Dạ luyện hóa đã lâu nên thay đổi rất nhiều.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm giọt máu bị lửa đen nhốt, đó không phải giọt máu mà là độc vật rất tà ác, khủng bố, cường đại. Tên của nó là Huyết Thần Nhu.

Huyết Thần Nhu cũng rất hiếm thấy như dược đạo kê, tương khắc với dược đạo kê. Cả hai mà liều mạng thì khó nói lộc về tay ai.

Lý Thất Dạ phất tay, một đốm lửa Vạn Lô Thần rơi vào tay hắn. Thoáng chốc đốm lửa biến thành vạn cổ hàn băng.

Bình Luận (0)
Comment