Lý Thất Dạ nhìn bọn người Bành Khanh một chút, cười nói:
- Huyết Ma tộc tìm là ta, các ngươi liền lui ra đi. Có câu nói rất hay, oan có đầu, nợ có chủ, ta cùng với Huyết Ma tộc ân oán ngay hôm nay làm một cái kết thúc đi. - Chờ công tử quét ngang.
Cái thứ nhất nhảy ra vòng chiến là Ngưu Phấn, hắn không chút do dự nhảy ra ngoài, cười ha ha nói.
Về phần Thiên Huyền lão nhân, không nói hai lời, trong nháy mắt biến mất, Bành Khanh không khỏi ực một hớp rượu ngon, nhìn người cầm lái một chút, lại nhìn mấy chục vạn đại quân, nhẹ nhàng lắc đầu, cảm thán nói ra: - Huyết Ma tộc a Huyết Ma tộc, qua hôm nay, chỉ sợ liền thành lịch sử.
Nói xong, xoay người bước đi.
Đối với bọn người Bành Khanh, Thiên Huyền lão nhân rời đi, mặc kệ là Vương Động Thiên hay là người cầm lái, bọn hắn đều không có ngăn cản chút nào, mục tiêu của bọn hắn là Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, phát sinh một màn dạng này, để rất nhiều người đều giật nảy cả mình, đổi lại là người khác, có trợ giúp cường đại như vậy, đó là sao lại không làm đây, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại lựa chọn một người độc chiến toàn bộ Huyết Ma tộc, độc chiến mấy chục vạn đại quân. - Coi như là kẻ thù sống còn, làm vãn bối, ngươi có dũng khí như thế, thật sự là không tầm thường.
Người cầm lái nhìn lấy Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Đáng tiếc, ngươi không nên đối địch với Huyết Ma tộc, ngươi là tự hủy tương lai!
Người cầm lái, hắn năm đó liền là một vị Thần Hoàng khó lường, đã từng tiếu ngạo Cửu Giới, về sau được Huyết Tổ thủy địa ủy thác, thay mặt Huyết Tổ thủy địa chấp chưởng Huyết tộc!
Sau khi hắn lánh đời phủ bụi, liền không có xuất thế qua, làm một vị đã từng vì mình thắng được vô thượng vinh quang, thế gian chỉ sợ đồ vật có thể đánh động tâm hắn đã không nhiều lắm, có thể làm cho hắn xuất thế lần nữa khả năng đã rất thấp.
Nhưng mà, lần này Huyết Ma tộc lại có thể mời hắn xuất thế, hắn có thể đứng ở trong trận doanh Huyết Ma tộc, đây là Huyết Ma tộc mở cho hắn điều kiện làm cho không người nào có thể cự tuyệt, đối với hắn mà nói, làm cho hắn động tâm nhất là huyết hải quốc độ! Đây là đồ vật hắn muốn nhất!
Nếu không, Thần Hoàng uy danh hiển hách giống như hắn, sao có khả năng vì Huyết Ma tộc xuất thế đây!
Đối với người cầm lái, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Hứa Tư Đồ a Hứa Tư Đồ, ngươi đã từng là một đời Thần Hoàng không tầm thường, đã từng thay Huyết Tổ thủy địa phát ngôn, tưởng tượng năm đó, ngươi là sáng mắt bực nào, đáng tiếc, đi đến hôm nay, ngươi lại là tham lam mờ mắt, tống táng cả đời anh minh của mình, ngươi thật đúng là già nên hồ đồ rồi.
Người cầm lái hai mắt sáng rực, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hắn cũng lấy làm kinh hãi, bên trong đương thời, đã là rất ít người có thể biết tên của hắn.
Lý Thất Dạ không để ý tới người cầm lái, nhìn lấy Vương Động Thiên, cười nói ra:
- Còn có ngươi, nhớ năm đó, ngươi là một người rất không tầm thường, đem Huyết Ma tộc quản lý đến đoàn kết như thế, Huyết Ma tộc từ trong tay ngươi cường đại hưng thịnh. Đáng tiếc, ngươi già rồi, đầu óc bị cháy hỏng, tự đại đến thật sự cho rằng bằng Huyết Ma tộc các ngươi, bằng huyết hải quốc độ của các ngươi, liền có thể khiêu chiến địa vị của Huyết Tổ thủy địa! - Ngươi căn bản là không biết Huyết Tổ thủy địa!
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:
- Hứa Tư Đồ hắn biết Huyết Tổ thủy địa cường đại cỡ nào, nhưng mà, hắn lại không nói cho ngươi, hắn đơn giản là muốn huyết hải quốc độ này mà thôi.
Lý Thất Dạ đem lời nói minh bạch như thế, cái này khiến đông đảo cường giả quan sát trong nội tâm không khỏi vì đó chấn động, mặc kệ là Huyết tộc hay là cường giả các tộc khác, trong nội tâm đều giật mình, Huyết Ma tộc dã tâm thật là quá lớn đi, khiêu chiến quyền uy của Huyết Tổ thủy địa tại Huyết tộc! - Mặc cho ngươi ở đây kiếm chuyện ly gián cũng vô dụng.
Đối với Lý Thất Dạ nói, người cầm lái nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Không phải tộc ta, tất có dị tâm. Mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì mê hoặc Huyết Tổ thủy địa, nhưng mà, làm một đệ tử Huyết tộc, có quyền lực có nghĩa vụ duy trì Huyết tộc thuần khiết!
Lý Thất Dạ cười, từ trong long ỷ đứng lên, nói ra:
- Tùy ngươi nói thế nào, vì Huyết Ma tộc cũng tốt, vì huyết hải quốc độ cũng được, sự tình đến nước này, vậy liền để chúng ta tới một cái chấm dứt đi.
Nói xong, Lý Thất Dạ nhìn lấy huyết hải quốc độ trên thiên khung, hắn không khỏi lộ ra tiếu dung nồng nặc.
Thời điểm Lý Thất Dạ lộ ra nụ cười như thế, không biết vì cái gì, trong nội tâm Vương Động Thiên hơi nhúc nhích một chút, có một loại cảm giác chẳng lành.
- Lý Thất Dạ, ngươi bây giờ thần phục còn kịp.
Vương Động Thiên trầm giọng nói, đôi mắt thâm thúy của hắn nhìn chằm chặp Lý Thất Dạ, chỉ cần Lý Thất Dạ lộ ra chút sơ hở nào, hắn liền đem Lý Thất Dạ cầm xuống. - Thần phục?
Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:
- Vương Động Thiên, ngươi quá mức tự đại, ngươi hoàn toàn là đánh giá thấp tình thế. Hiện tại coi như Huyết Ma tộc các ngươi muốn dàn xếp ổn thỏa, ta cũng không nguyện ý buông tha các ngươi. Đã nháo đến loại trình độ này, không diệt Huyết Ma tộc các ngươi, sao có thể dựng vô thượng thần uy của ta! - Chính như ý ta!
Người cầm lái đã tập trung vào Lý Thất Dạ, Đế binh nơi tay, hắn trầm giọng nói ra:
- Đã không có chuyện gì để nói, vậy liền gặp cái chân chương đi, không chết không thôi!
- Tốt, không chết không thôi!
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung vô cùng nồng nặc, ngân tiễn nơi tay, nói ra:
- Liền để ta đem nơi này biến thành Tu La Luyện Ngục!
Vừa dứt lời, ngân tiễn trong nháy mắt đinh vào trong lòng đất.
Oanh oanh oanh… trời đất quay cuồng, sau khi ngân tiễn đinh vào đại địa, một phiến thiên địa bị dìm ngập, trong nháy mắt, tựa như phiến thiên địa này bị mở một lần nữa, trong chớp mắt này, tất cả sơn hà của phiến thiên địa kia biến mất, toàn bộ Vương gia biến mất, không có cổ điện lâu vũ, không có thần nhạc cao phong, giờ khắc này phiến thiên địa kia bị hỗn độn cuồn cuộn không hết bao phủ.
Phóng tầm mắt nhìn tới, hỗn độn vô cùng vô tận, ở nơi đó, tựa như thiên địa sơ khai, đại đạo chưa thành, pháp tắc chưa hiện, hết thảy đều ở vào trạng thái Hỗn Nguyên, ở chỗ này, tựa hồ hết thảy tất cả thuộc về hỗn độn chúa tể. - Đây là hỗn độn thiên địa trong truyền thuyết sao?
Nhìn thấy toàn bộ Vương gia bị hỗn độn bao phủ, nhìn thấy phiến thiên địa này như thiên địa sơ khai, vạn vật chưa sinh, coi như là nhân vật cấp bậc lão tổ cũng không khỏi giật nảy cả mình.
Ông… ngay ở giữa thạch hỏa điện quang này, trong hỗn độn vô tận ẩn ẩn hiện lên ba chiếc thuyền lá, Sinh mệnh chi chu, Sáng thế chi chu, Vĩnh sinh chi chu!
Khi ba cái thuyền lá này hiển hiện, sinh mệnh chi lực bàng bạc vô tận, sáng thế chi lực, vĩnh sinh chi lực trong nháy mắt rót vào thiên địa bao phủ trong hỗn độn.