Đế Bá (Dịch Edit)

Chương 1599 - Đạo Của Mai Tố Dao (2)

Hôm nay Mai Tố Dao, coi như là nhìn không thấu lai lịch chân chính của Lý Thất Dạ, nàng cũng biết, lấy thể chất, mệnh cung, đạo tâm hôm nay của Lý Thất Dạ. . . Đây hết thảy hết thảy, đã khiến cho không người nào có thể cùng hắn địch nổi.

Mai Tố Dao cũng đã từng mười phần tự tin, nhưng mà, khi tiên cốt của nàng có thể minh ngộ hết thảy, nàng minh bạch cho dù tự tin cường đại hơn nữa cũng vô lực. - Tiên cốt, một khối xương mi tâm, hoàn toàn chính xác không tầm thường, hôm nay, ngươi đã chân chính lĩnh ngộ tiên cốt ảo diệu.

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, người có thể thấy rõ những chuyện này lác đác không có mấy, đi đến hôm nay, Mai Tố Dao rốt cục thấy rõ.

Cái này cũng quy công cho những ngày này đạo tâm của Mai Tố Dao chuyển biến, phản phác quy chân, quy về tự nhiên, cái này khiến Mai Tố Dao tìm hiểu chân lý của A Lại Da Thiên Hương Đạo, lĩnh ngộ tiên cốt ảo diệu, xem xét thiên địa, thông Chân Thần, ở trong mắt Mai Tố Dao, hết thảy phồn đều có thể hóa giản. - Có đôi khi, luôn hồ đồ, một mực cao ngạo, đây cũng không phải là một chuyện xấu, có lẽ có thể để cho ta dũng cảm tiến tới.

Mai Tố Dao đắng chát cười một tiếng, nói ra.

Không thể thành Tiên Đế, đã mất đi mục tiêu, cái này khiến Mai Tố Dao có chút mờ mịt, không biết sở cầu, cũng biến thành không sở cầu.

- Đại đạo mênh mông, vĩnh hướng thẳng trước, chắc chắn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

Mai Tố Dao nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Đây là một trận chiến tranh đã biết kết quả, mặc kệ quá trình rực rỡ bực nào, cuối cùng, đều là giãy dụa vô vị, kết cục là như thế nào? Bại vào trong tay công tử? Hoặc là trở thành một đống xương khô trên đế lộ? Thẳng thắn mà nói, trăm ngàn vạn năm đến nay, trên con đường này, thêm một kẻ thất bại như ta, không nhiều, ít một đống xương khô của ta, cũng không thiếu. - Ta thực sự không phải là đánh mất đấu chí, coi như ta bình thản tu luyện xuống dưới như vậy, cũng có thể trở thành đế trữ, có thể trở thành Thần Hoàng, nhưng mà, hết thảy đều trở nên tẻ nhạt như vậy.

Mai Tố Dao chậm rãi nói ra.

- Nếu như ngươi thành Tiên Đế, ngươi sẽ làm gì? Đứng ở Tiên Đế đỉnh phong, ngươi còn nghĩ làm gì?

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi.

Đối với lời này, Mai Tố Dao trầm mặc một chút, sau đó nhìn Lý Thất Dạ, nhìn lấy hai con ngươi của Lý Thất Dạ, nói ra:

- Hiện tại công tử muốn ta trả lời, ta chỉ có thể nói, ta cũng không biết. Nếu là lúc trước, ta nhất định sẽ nói, đứng trên đỉnh phong, sáng chói một thời đại, đứng ngạo nghễ phía trên Cửu Giới, thế gian, vô cùng rực rỡ. Hiện tại, ta chỉ có thể nói, không biết. - Nói rõ ngươi thành thục, ngươi đã hiểu đại đạo chân lý, coi như là cuối cùng của đại đạo, ngươi cũng sẽ giống như bây giờ, một mảnh tẻ nhạt.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói ra:

- Bất quá, có một chút ngươi vẫn không rõ, hết thảy tự nhiên, hết thảy quy chân, thậm chí là hết thảy đỉnh phong, đây chẳng qua là bắt đầu mà thôi.

- Chỉ là bắt đầu mà thôi?

Mai Tố Dao ngơ ngác một chút, nói ra.

- Tới, ngồi đi.

Lý Thất Dạ đối với Mai Tố Dao nhẹ nhàng ngoắc, vỗ vỗ đùi, chậm rãi nói ra.

Mai Tố Dao không chút do dự, ngồi ở trên đùi của Lý Thất Dạ, khi nàng ngồi ở trên đùi Lý Thất Dạ, mặt cũng không khỏi đỏ lên, hiển hiện ánh hồng nhàn nhạt, Lý Thất Dạ là nam nhân duy nhất nàng thân mật.

Lý Thất Dạ cũng không có ý tứ khinh bạc nàng, nâng lấy gương mặt không một tì vết của nàng, trầm giọng nói ra:

- Chuẩn bị cho kỹ, giữ vững đạo tâm.

Mai Tố Dao hít thở một cái thật sâu, trịnh trọng nhẹ gật đầu, nói ra:

- Chuẩn bị xong.

Ở thời điểm này, đôi mắt Lý Thất Dạ mở ra, con mắt lập tức trở nên sáng chói, trong nháy mắt này, tựa như là một thế giới khác mở ra, thời điểm Mai Tố Dao xem xét, nàng cảm giác cả người đều bị hút vào, trong nháy mắt, nàng bị hút vào một thế giới ầm ầm sóng dậy, nàng bị hút vào trong từng cái từng cái thần thoại truyền kỳ. . .

Ở nơi đó, có thời gian đại đạo, ở nơi đó, có Thần Ma huyết tẩy, ở nơi đó, có che đậy thiên không, ở nơi đó có sử thi truyền thuyết, ở nơi đó, máu tươi che mất hết thảy, ở nơi đó, thi cốt chất thành thiên không, ở nơi đó, có hết thảy vui cười, ở nơi đó, có vô tận bi thương. . . ? Mai Tố Dao không khỏi hồn phi phách tán, đã trải qua vô tận thăng trầm, đã trải qua bi hoan, đã trải qua hắc ám cùng quang minh. . .

Không biết lúc nào, hai tay Mai Tố Dao ôm chặt cổ Lý Thất Dạ, ôm rất chặt rất căng, không biết lúc nào, nước mắt của Mai Tố Dao ướt vạt áo, không biết lúc nào, Mai Tố Dao khóc lại cười, cười vừa khóc.

Qua hồi lâu sau, Lý Thất Dạ mới chậm rãi nhắm hai mắt lại, một thế giới khép kín, Mai Tố Dao hồi hồn, về tới thế giới hiện thực.

Lúc này, Mai Tố Dao một câu cũng không nói, chỉ là tựa ở trên bờ vai Lý Thất Dạ, ôm cổ Lý Thất Dạ, nước mắt yên lặng chảy xuống, ướt gương mặt xinh đẹp của nàng, ướt y phục của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc trơn mềm của nàng, nói ra:

- Thế giới, không có cuối cùng, đại đạo, cũng không có cuối cùng, Tiên Đế, chỉ là bắt đầu mà thôi.

- Ngươi đã hiểu rõ tiên cốt ảo diệu, đã nắm giữ A Lại Da Thiên Hương Đạo, ngươi liền cho rằng đã thấy hết thảy thế giới, liền cho rằng đã nhìn thấy toàn bộ thế gian, toàn bộ đại đạo. Trên thực tế, ngươi chỉ là nhìn thấy một góc của thế giới mà thôi, ngươi chỉ là nhìn thấy một góc của đại đạo mà thôi.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

- Đa tạ công tử.

Mai Tố Dao nằm sấp ở trên người Lý Thất Dạ, gối lên bả vai Lý Thất Dạ, nước mắt y nguyên chưa khô, lời này nàng là từ đáy lòng nói ra.

Qua rất rất lâu, lúc này Mai Tố Dao mới chậm rãi đứng lên, nàng cúi đầu, nhẹ nhàng ở trên trán Lý Thất Dạ hôn một cái, là dạng tự nhiên kia, là dạng ôn nhu kia. - Đi thôi, chờ ngươi suy nghĩ minh bạch, lại tới tìm ta.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay.

Mai Tố Dao không nói gì thêm, hướng Lý Thất Dạ bái một cái, xoay người rời đi. Thời điểm nàng ra đến trước cửa, Lý Thất Dạ nói ra:

- Ngươi đem lời, nói cho lão đầu của Trường Hà tông các ngươi, con người của ta đối với địch nhân xưa nay không nương tay, đối với người vì ta hiệu trung, ta xưa nay cũng không keo kiệt, hắn có thể thức thời, biết tiến thối, đó là một chuyện tốt. - Tiểu muội nhất định chuyển lời.

Mai Tố Dao nhẹ nhàng gật đầu, lúc này mới phiêu nhiên mà đi.

Mai Tố Dao đi không bao lâu, Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều tiến đến, Trần Bảo Kiều xem xét Lý Thất Dạ một chút, nói ra:

- Công tử gia, ngươi cái này không phải là đem Mai tiên tử khi dễ chứ, ta nhìn nàng giống như khóc qua.

- Công tử gia nhà ngươi giống như là một người khi dễ nữ hài tử sao?

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra:

- Ta chỉ bất quá là vì nàng mở ra một thế giới tâm linh mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment