Qua hồi lâu, có tồn tại cổ xưa chính thức biết được chuyện xảy ra, cho dù là tồn tại cổ xưa này cũng cảm khái, nói:
- Bách Thánh Đường nha, truyền thuyết là anh linh chi địa, không thể khinh nhờn, chỉ có ngu xuẩn mới tự đi tìm đường chết. Một ít ngu xuẩn cũng không có nghĩ tới, Động Đình hồ là một khối bảo địa, bao nhiêu người thèm thuồng, vì cái gì trăm ngàn năm qua không có người nào động tới nó! Cũng phải, có chút ngu xuẩn vật tự tìm đường chết. Ta cái lão già khọm này cũng không muốn chen vào vũng nước đục này!
Loại tồn tại cổ xưa này nói xong, nhắm mắt ngủ say, không hề để ý tới loại chuyện này, càng không muốn đi chạm vào vũng nước đục này.
Trên hòn đảo, tấm biển cổ xưa quay trở về, nó vẫn nằm trên cửa điện, vẫn rất xưa cũ, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Trương Bách Đồ bị loại lực lượng vô địch này áp chế hoảng sợ quỳ xuống đất, hắn thật lâu mới phục hồi tinh thần lại, trong khoảng thời gian ngắn nghẹn họng nhìn trân trối, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, một tấm biển xưa cũ của Bách Thánh Đường lại có được lực lượng cường đại như vậy..
Qua thật lâu sau, Trương Bách Đồ lúc này mới đứng lên, nhìn qua tấm biển cổ xưa, nói chuyện cũng lắp bắp, nói ra:
- Cái này, cái này, cái này, đây là...
Hắn lắp bắp nói nửa ngày, hoàn toàn không nói ra một câu nguyên vẹn.
- Ngươi bây giờ còn chưa hiểu sao? Thánh hiền che chở Bách Thánh Đường không phải ta.
Lý Thất Dạ nhìn qua Trương Bách Đồ nói chuyện cà lăm, nhàn nhạt nói:
- Là anh linh của Trương, Hứa, Hồng mấy dòng họ các ngươi hiển linh đấy!
- Anh linh?
Trương Bách Đồ thất thần trong thời gian ngắn.
- Tổ tiên các ngươi có lòng dạ to lớn, rộng rãi mà anh dũng, vào thời đại của bọn họ, bọn họ không phải cường đại nhấ, nhưng mà bọn họ vẫn được rất nhiều Thần Hoàng khâm phục. Đây không phải bởi vì công lao sự nghiệp của bọn họ, không bởi vì bọn họ cường đại, mà là vì lòng dạ của bọn họ, kính dâng chân thành, trung dũng mà vô tư. Phẩm chất của bọn họ được người khác kính nể, phẩm chất này giống như vàng ngọc.
Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn qua Trương Bách Đồ, chậm rãi nói ra:
- Mà làm con cháu của bọn họ, nhìn xem những con cháu bất hiếu các ngươi, chỉ tranh một chút lợi nhỏ, tranh một chút quyền thế đã trở mặt thành thù, cả đời không qua lại với nhau. Thời điểm tổ tiên các ngươi đứng ở đỉnh phong, dò xét bát phương, cho tới khi không còn cũng không có tranh quyền thế! Chính các ngươi suy nghĩ một chút, có xấu hổ với tổ tiên linh thiêng hay không?
Trương Bách Đồ nghe nói như vậy, hắn thật lâu không cách nào phục hồi tinh thần lại, hắn nhớ tới tổ tiên Trương, Hứa, Hồng chung hoạn nạn, hắn thấy những tổ tiên này cùng hội cùng thuyền, tưởng tượng tổ tiên thấy chết không sờn, không buông bỏ nhau... - Ngươi tạm thời đi theo ta!
Lý Thất Dạ cuối cùng nhìn Trương Bách Đồ, phân phó:
- Ngươi nên đi thu thập đồ vật của mình đi. Ta đi trước một bước, ở thành Thải Hồng chờ ta.
Lý Thất Dạ phân phó Trương Bách Đồ xong, tiện tay điểm một cái, mở đạo môn sau đó rời đi.
Mà Trương Bách Đồ vẫn thẫn thờ thật lâu, thời điểm hắn phục hồi tinh thần lại thì có cảm giác như đang nằm mơ, hắn chấn động một cái, lập tức đi thu dọn đồ đạt.
Bên ngoài Động Đình hồ có không ít hòn đảo, đương nhiên những hòn đảo này bất luận là diện tích hay tài nguyên đều không thể so sánh với Động Đình hồ.
Trong những hòn đảo ở đây. Tiểu Thiện Tông xem như truyền thừa có thực lực, có được năm hòn đảo. Tổ địa cả Tiểu Thiện Tông đều xây trên năm hòn đảo này.
Tiểu Thiện Tông cách Động Đình hồ xa xôi, hơn nữa Tiểu Thiện Tông chính là do Nhân tộc thành lập, môn hạ đệ tử đều là tu sĩ Nhân tộc, làm truyền thừa Nhân tộc, Tiểu Thiện Tông tại Long Yêu Hải xem như có chút danh khí.
Tiểu Thiện Tông hôm nay có một khách nhân tới, chỉ tên muốn gặp tông chủ Tiểu Thiện Tông. Nếu đổi lại là môn phái giáo phái khác, không phải nói muốn gặp tông chủ thì có thể gặp tông chủ, dù sao tông chủ một phái, không người bình thường có thể gặp được.
Nhưng mà Tiểu Thiện Tông với tư cách một tiểu truyền thừa, tông chủ của bọn họ không có làm dáng, nghe nói có người trẻ tuổi Nhân tộc chỉ mặt muốn gặp hắn, hắn vẫn tự mình tiếp kiến người trẻ tuổi này.
Ở trong phòng, tông chủ Tiểu Thiện Tông và khách nhân sau khi ngồi xuống, tông chủ Tiểu Thiện Tông dò xét người trẻ tuổi trước mặt này, dung mạo người trẻ tuổi trước mặt này rất bình thường, dường như không hề giống cường giả gì đó.
Nhưng Tiểu Thiện Tông chủ với tư cách tông chủ tiểu phái, hắn vẫn không có lòng khinh thị, với tư cách tiểu phái, bọn họ phải cẩn thận với bất cứ kẻ nào, không dám lơ là. - Không biết tôn giá là xưng hô như thế nào?
Cuối cùng tông chủ Tiểu Thiện Tông ôm quyền chào hỏi người trẻ tuổi trước mặt này.
- Lý Thất Dạ.
Thanh niên bình thường không có gì lạ này chính là Lý Thất Dạ, hắn rời khỏi Bách Thánh Đường thì đi thẳng tới Tiểu Thiện Tông.
Lý Thất Dạ đi vào Tiểu Thiện Tông, chủ yếu là vì nghe ngóng chuyện Tô Ung Hoàng.
Nghe được ba chữ "Lý Thất Dạ", tông chủ Tiểu Thiện Tông lập tức đứng lên, ôm quyền cung kính nói:
- Thì ra là Khổng Tước Địa Lý công tử, thất kính, thất kính, tiểu nhân có mắt không thấy thái sơn, kính xin Lý công tử thứ tội.
Tông chủ Tiểu Thiện Tông với tư cách đứng đầu một phái, vẫn có được con đường tin tức của mình, đặc biệt là tin tức có quan hệ tới Nhân tộc, Tiểu Thiện Tông càng thêm chú ý. Về chuyện Khổng Tước Thụ huyết luyện hàng tỉ Nghiễm Hải Ngư, về chuyện Lý Thất Dạ là khống đằng giả cũng truyền vào Long Yêu Hải.
Đối với thái độ của tông chủ Tiểu Thiện Tông, Lý Thất Dạ xem như hài lòng.
Tông chủ Tiểu Thiện Tông cũng không ngờ truyền nhân Khổng Tước Thụ lại đi tới Long Yêu Hải, hắn cũng chấn động, hắn cảm khái nói:
- Lý công tử chính là cao đồ của Khổng Tước Thụ, ở kiếp này xem như là chủ nhân của Khổng Tước Địa, có Khổng Tước Địa, Thiên Linh Giới Nhân tộc cũng có nơi sống yên, xem như được che chở.
Ở bên ngoài, nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ là khống đằng giả của Khổng Tước Thụ, thậm chí là cho rằng Lý Thất Dạ là đồ đệ của Khổng Tước Thụ.
Đối với hiểu lầm trong này, Lý Thất Dạ cũng chẳng muốn đi giải thích, hắn chỉ gật đầu nói:
- Hôm nay ta tới đây không phải vì chuyện Khổng Tước Địa, ta muốn hỏi một nữ hài từng tới đây mà thôi.
- Lý công tử nghe ngóng chính là Tô cô nương?
Tiểu Thiện Tông chủ nghe được Lý Thất Dạ nói thế thì nghĩ tới một người.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, nhìn qua tông chủ Tiểu Thiện Tông, qua trong chốc lát, chậm rãi nói ra:
- Ta muốn biết một chút, ngươi cho nàng cái gì?
Lý Thất Dạ nói thế làm nội tâm tông chủ Tiểu Thiện Tông rùng mình, hắn cũn do dự, khó xử nói:
- Cái này, đây cũng không phải là ta không tin Lý công tử, nhưng mà chuyện này liên quan tới tư ẩn của người khác.
- Yên tâm, ta càng hiểu nàng hơn. Ta và nàng là đồng môn.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Nhưng mà, ngươi không nói ta cũng đoán ra được một chút, ngươi cũng không hoàn toàn tính toán là Nhân tộc.