- Đúng. Đúng!
Có người lập tức phụ họa nói rằng:
- Một nhân tộc, tính là cái thá gì, ở Thiên Linh Giới nhân tộc không có địa vị! Coi như hắn là Khống Thụ Giả thì như thế nào, đó cũng là khó thành đại sự. Ở Thiên Linh Giới, nhân tộc dám cùng Hải Yêu chúng ta là địch. Tất diệt nhân tộc bọn họ. Một đám kiến hôi, cũng dám ở trước mặt cự long kiêu ngạo làm càn... "Ba --" một tiếng, ngay khi tên hải yêu phụ họa này còn chưa nói hết lời. Chính là một cái bạt tai đánh đến đây, một cái bạt tai đem hắn đánh bay, đánh tới hắn điên cuồng phun ra tiên huyết, một hàm răng cũng phun ra. - Ta lại muốn nhìn xem ai dám diệt tộc chúng ta.
Lúc này, một thanh âm nhàn nhã vang lên, lúc này, Lý Thất Dạ đã bước vào thúy viện. Hai mắt đảo qua, nhìn mọi người chung quanh bễ nghễ ngạo thị.
- Lý Thất Dạ...
Thấy Lý Thất Dạ đi đến, ở đây không ít Hải Yêu, Mị Linh tu sĩ thoáng cái đứng lên. Rất nhiều người thoáng cái nhìn Lý Thất Dạ.
Vừa thấy Lý Thất Dạ, hai mắt Thượng Quan Phi Yến trong nháy mắt phóng xuất sát khí đáng sợ, Công Tôn Mỹ Ngọc cũng là tú mục phát lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ đi đến, chỉ là lãnh đạm nhìn Thượng Quan Phi Yến và Công Tôn Mỹ Ngọc một cái, bình thản nói rằng:
- Giao ra Trương Bách Đồ và Hồng Ngọc Kiều!
Hai mắt Thượng Quan Phi Yến lộ ra sát khí đáng sợ, trên người nàng Thần Vương Chi Hoàn trong nháy mắt nộ phóng, "Ầm" một tiếng, Thượng Quan Phi Yến không chút nào che giấu huyết khí của mình, thần vương chi uy ầm ầm dựng lên, huyết khí như chân long tận trời, từng vòng thần vương chi luân tinh thần quỹ đạo như thế, phong bế thiên địa. Khi tú mục của Thượng Quan Phi Yến sát khí vô tận nộ phóng, khắp thiên địa trong nháy mắt triệt hàn.
Lúc này Thượng Quan Phi Yến, bạo phát uy lực mạnh nhất của mình, khiến người ở xung quanh cũng không khỏi hai run rẩy một cái, rất nhiều người cũng không nhịn được lui về sau vài bước.
Tuy rằng mọi người đều biết Thượng Quan Phi Yến là một vị thần vương, thế nhưng, khi nàng hoàn toàn bạo phát huyết khí của mình, triển lộ thần vương chi uy, đây mới thực sự là đáng sợ! - Thượng Quan tiên tử, giết hắn, một nhân tộc kiến hôi mà thôi, đem hắn nghiền thành thịt vụn, dám cùng Hải yêu chúng ta là địch, giết không tha...
Tên Hải Yêu mới vừa rồi bị một cái tát của Lý Thất Dạ đánh bay, nhìn thấy Thượng Quan Phi Yến cường đại, lập tức kêu gào nói rằng.
Hắn cũng không khỏi khuôn mặt vặn vẹo, trước mặt của mọi người, bị một cái tát của Lý Thất Dạ đánh bay, hắn là nét mặt già nua không còn.
"Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ một cước nặng nề đem hắn đá ngã ở trên mặt đất, đem mặt đất đều đụng ra một cái hố sâu, tiên huyết nhiễm đỏ phiến đá.
- Thả bọn họ ra, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi!
Lý Thất Dạ bình thản nói rằng.
Hai mắt Thượng Quan Phi Yến phóng xuất sát khí đáng sợ khiến người khác triệt thể phát lạnh. Khi sát khí của nàng đảo qua, giống như là đem thịt trên người ta cắt ra từng miếng nhỏ, khiến người ta không khỏi toàn thân run rẩy. - Thả bọn họ cũng có thể.
Thượng Quan Phi Yến lạnh lùng nói rằng:
- Ngươi quỳ xuống dập đầu nhận tội, tự sát trước mặt của ta, ta lấy đầu của ngươi tế đệ đệ ta trên trời có linh thiêng, ta sẽ bỏ qua hai người bọn họ, bằng không, không chỉ là cho ngươi sống không bằng chết, hơn nữa cũng chắc chắn sẽ làm thịt đám người bên cạnh ngươi! - Xem ra ngươi còn chưa phải biết chết sống.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười, chậm rãi nói rằng.
- Đến đây nhận lấy cái chết!
Thượng Quan Phi Yến đạp lên một bước, toàn bộ thiên địa nghịch chuyển, thần vương chi uy trấn áp toàn bộ thúy viên, khiến người nửa bước khó đi, thậm chí không ít người đã có xung động muốn quỳ xuống bái lạy.
Thượng Quan Phi Yến còn chưa xuất thủ, thần vương chi uy cường đại đã ép tới người không thở nổi, điều này khiến không ít người tại đây đều nhìn nhau một cái. Tất cả mọi người trong lòng phát lạnh, Thượng Quan Phi Yến thành tựu thần vương, đây cũng không phải là lãng đắc hư danh. - Thần vương vừa ra, đại hiền nào đủ làm đạo.
Chính là phổ thông đại hiền thế hệ trước cảm nhận được thần vương trấn áp, cũng không khỏi lầm bầm nói rằng.
- Thượng Quan tỷ tỷ, không vội mà giết chết hắn, trước tiên dằn vặt dằn vặt hắn, để hắn cảm thụ một chút tư vị bị người bên cạnh phản bội, người bên cạnh chết đi.
Ở trong nháy mắt Thượng Quan Phi Yến muốn xuất thủ, Công Tôn Mỹ Ngọc cười quyến rũ, ngăn cản Thượng Quan Phi Yến vừa cười vừa nói.
"Ông" một tiếng vang lên, lúc này sau đầu Công Tôn Mỹ Ngọc hiện lên một mặt gương sáng, mặt gương sáng này chìm nổi ký hiệu vô cùng ảo diệu. Khi mặt gương sáng này chiếu qua, tất cả trở nên sáng như tuyết, tựa như là vật gì ở dưới mặt gương sáng này chiếu qua, cũng không thể che giấu được. - Thiên chiếu...
Thấy sau đầu Công Tôn Mỹ Ngọc hiện lên gương sáng, có mấy người nhìn nhau một cái, có người hiểu Công Tôn Mỹ Ngọc đã âm thầm lui về phía sau, cùng với Công Tôn Mỹ Ngọc kéo ra cự ly.
Thiên chiếu, đây là thứ mà Mị Linh mới có, Mị Linh thiên chiếu, cũng được người xưng là Thần chiếu, Mị Linh thần chiếu cực kỳ nghịch thiên, nó có thể giải đạo nghĩa, thấu hư vọng, thức thu sát, cảm thiên địa.
Mà Công Tôn Mỹ Ngọc không chỉ là đem thần chiếu tu luyện rất cường đại, nàng còn tu luyện thành một tuyệt chiêu khiến người nghe đã sợ mất mật, để người biết đều có chút kính sợ.
Lúc này, ở trong lầu các đi ra hai người, chính là Trương Bách Đồ và Hồng Ngọc Kiều bị bắt đi, lúc này, Trương Bách Đồ và Hồng Ngọc Kiều thần thái ngây dại ra, tựa như là con rối. Hai người bọn họ đi sau khi đi ra, ngây ngốc đứng ở phía sau Công Tôn Mỹ Ngọc. - Người ngươi muốn tìm, đáng tiếc, lúc này bọn họ đã là nô bộc của ta, làm cu li cho ta.
Công Tôn Mỹ Ngọc cười, mê hoặc nhân tâm, đặc biệt Thiên chiếu sáng như tuyết sau đầu nàng, càng khiến tâm thần người lắc lư, không thể khống chế.
Công Tôn Mỹ Ngọc nhàn nhạt cười khẽ nói:
- Ngươi giết tỳ nữ của, ta mượn người bên cạnh ngươi để làm nô bộc, nô dịch bọn họ, dằn vặt bọn họ, để cho bọn họ sống không bằng chết.
Ở trong nụ cười của nàng lộ ra âm trầm cùng hung ác.
Nghe được Công Tôn Mỹ Ngọc nói như vậy, nhìn Trương Bách Đồ và Hồng Ngọc Kiều tựa như con rối, chính là mấy tên Mị Linh cũng không khỏi rùng mình một cái, có đại nhân vật lầm bầm nói rằng: - Thần Chiếu Mị Nhãn.
Thần Chiếu Mị Nhãn, đây chính là kỳ thuật đáng sợ của Công Tôn Mỹ Ngọc, nàng trời sinh quyến rũ, đem thần chiếu của mình sửa luyện thành mị nhãn, mê hoặc nhân tâm, thao túng ý chí, bất kể là ai, một khi bị Thần Chiếu Mị Nhãn của nàng mê hoặc tâm chí, chắc chắn sẽ trở thành khôi lỗi của nàng, tùy ý nàng thao túng.
Nhìn thoáng qua Trương Bách Đồ và Hồng Ngọc Kiều thần thái đờ đẫn, hai mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, lạnh lùng nói rằng:
- Tự tìm diệt vong.
- Yêu, phải không?
Công Tôn Mỹ Ngọc nhẹ nhàng cười, nói rằng:
- Nếu là ngươi rơi vào trong tay của bản nương nương, bản nương nương sẽ làm ngươi sống không bằng chết.