Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn qua Tư Mã Ngọc Kiếm, vừa cười vừa nói:
- Ngươi là đến ma luyện, cũng không phải vì giết ta mà đến, đây là vì giết kẻ nào sao? Là ai ra giá cao thỉnh ngươi giết người?
- Không thể trả lời!
Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh như băng, cự tuyệt trả lời Lý Thất Dạ.
Đối với thái độ của Tư Mã Ngọc Kiếm, Lý Thất Dạ cũng là không sao cả, với tư cách một sát thủ, nàng không nói cho hắn là đương nhiên.
- Nếu như ta có tâm tư, cho dù ngươi không nói, ta cũng có thể tìm ra đáp án, nhưng mà ta không nguyện ý đi truy cứu mà thôi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm ánh mắt Tư Mã Ngọc Kiếm nhảy lên một chút, nàng cũng không nghi ngờ năng lực của Lý Thất Dạ, trên thực tế, nàng đã biết rõ Lý Thất Dạ cường đại, không phải nàng có thể bằng. - Cổ Linh Uyên!
Cuối cùng Tư Mã Ngọc Kiếm trầm mặc một hồi lâu, lạnh như băng nói ra mục tiêu bản thân.
Tư Mã Ngọc Kiếm mang mục tiêu nói cho Lý Thất Dạ, nhưng hao lần nàng trả lời, so với tự Lý Thất Dạ đi truy cứu, không bằng chính mình chính miệng nói. Bởi vì nàng hiểu, Lý Thất Dạ thật muốn đi truy cứu, hắn sẽ biết được đáp án, nếu quả thật làm cho Lý Thất Dạ truy cứu, chỉ sợ nhiệm vụ của nàng sẽ thất bại. - Cũng không phải ta xem nhẹ ngươi.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
- Nếu như ngươi biết nặng nhẹ, ngươi có lẽ minh bạch, người đi Cổ Linh Uyên ám sát, đây không phải chuyện sáng suốt, ngươi sát thủ chi đạo còn không có đạt tới tình trạng lô hỏa thuần thanh. - ... Nếu như nói, ngươi đủ tư cách người nắm giữ Bàn Long Kiếm, ta đây tin tưởng, ngươi nhất định có thể thành công, cho dù là Cổ Linh Uyên, ngươi cũng sẽ thành công ám sát mục tiêu. Ngươi hiện tại thế nào? Không được, ngươi lần đi chỉ sợ là chịu chết, không có khả năng thành công. - Cổ Linh Uyên không chỉ cường đại, nó còn có thể không cho ngươi chỗ ẩn nấp.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nghiêm túc nói:
- Một bước đi nhầm, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Tư Mã Ngọc Kiếm cũng không có bao nhiêu phản ứng, nàng chỉ lạnh như băng nói:
- Sát thủ, cũng không sợ tử vong!
Tư Mã Ngọc Kiếm nói lời này có đạo lý, nếu e ngại tử vong, cũng không cần đi làm sát thủ.
- Sai.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Chuẩn tác của sát thủ là gì? Một, cần chính mình sống sót; hai, phải hoàn thành nhiệm vụ. Chỉ cần ngươi sống sót, mới có thể nói hoàn thành nhiệm vụ!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
- Bất luận sát thủ gì, trước khi ám sát mục tiêu cân chuẩn bị chu đáo. Nói thí dụ như xuất thân của mục tiêu, thực lực mục tiêu, tập tính mục tiêu, nhược điểm mục tiêu... Chỉ cần biết những thứ này mới có thể bách chiến bách thắng... Sát thủ, cũng không chỉ vì hoàn thành mục tiêu, nếu như chỉ hoàn thành mục tiêu, ngay cả mình cũng có thể hi sinh, như vậy, ngươi cảm thấy sát thủ còn có ý nghĩa sao? Ngươi chỉ là khôi lỗi, một công cụ sát nhân! Còn sát thủ, sát thủ đại đạo cũng không thăm dò được...
Nói đến đây Lý Thất Dạ thái độ nghiêm túc, hắn nghiêm túc nói ra:
- Đoàn thể sát thủ ta không đi đánh giá. Nhưng mà trong mắt của ta, sát thủ sát đạo là tu hành, là một loại thăm dò, thậm chí nó là chiến lược. Cũng không phải nói, vì giết mục tiêu, hoặc là nói, vì giết được mục tiêu mà không tiếc bất cứ giá nào.... Từ sát thủ chi đạo mà nói, càng chú ý là, giết chết một mục tiêu, có thể đạt thành mục tiêu chiến lược đặc ra hay không, hoặc là với bản thân mình mà nói, giết chết một mục tiêu, cần trả cái giá nào đi chấp hành...
Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn qua Tư Mã Ngọc Kiếm, nghiêm túc nói ra:
- Đây mới là chuẩn tắc của Sát Thần Dạ Đoàn! Đây cũng là nguyên nhân có chiến tích chói lọi của Sát Thần Dạ Đoàn.
Lý Thất Dạ nói câu này, lập tức làm cho Tư Mã Ngọc Kiếm biến sắc, không chỉ vì Lý Thất Dạ quen thuộc với sát thủ, đáng sợ hơn là, Lý Thất Dạ một câu nói ra truyền thừa của nàng. Tại Thiên Linh Giới, không ai có thể một câu nói ra truyền thừa của bọn họ, trừ chính bọn họ ra.
Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ luận điệu quen thuộc như vậy, hơn nữa còn nói ra truyền thừa của nàng, làm cho Tư Mã Ngọc Kiếm chấn động mạnh.
Lý Thất Dạ có quen thuộc sao? Sát Thần Dạ Đoàn này là do hắn sáng tạo ra, thế gian còn có người nào quen thuộc nó hơn hắn hay không?
- Ta đã chuẩn bị đầy đủ.
Tư Mã Ngọc Kiếm chỉ lạnh như băng, bất vi sở động. Trên thực tế với tư cách một sát thủ hợp cách, sẽ không dễ dàng bị lời nói của người khác làm dao động đạo tâm.s - Mặc kệ ngươi là ám sát nhân vật nào của Cổ Linh Uyên.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, lắc đầu, nói ra:
- Chỉ có thể nói, ngươi chưa hiểu Cổ Linh Uyên chưa đủ sâu. Ta không biết Sát Thần Dạ Đoàn của các ngươi do ai đương gia, ta chỉ có thể nói, các ngươi nắm giữ về Cổ Linh Uyên chưa đủ... - Sau khi ngươi bước vào Cổ Linh Uyên, ngươi dễ dàng bạo lộ hành tung của bản thân. Trong Cổ Linh Uyên ám sát đệ tử Cổ Linh Uyên, đó cũng không phải cử chỉ sáng suốt. Cổ Linh Uyên có thể cắm rễ ở Thần Chỉ Châu có nội tình người ngoài không hiểu nổi!
Lý Thất Dạ có thể nói là tận tình khuyên bảo.
Tư Mã Ngọc Kiếm chỉ lạnh như băng nhìn qua Lý Thất Dạ, nói cái gì đều không nói, xoay người rời đi. Tuy nàng hiểu Cổ Linh Uyên cường đại, nhưng mà nàng đã tiếp nhiệm vụ này, nàng sẽ hoàn thành nó, cho dù biết rõ không thể làm, nàng cũng không do dự đi làm.
Lại nói nàng và Lý Thất Dạ không quen nhau, hơn nữa trước đó Lý Thất Dạ còn là mục tiêu ám sát của nàng, nàng lại làm sao có thể bị Lý Thất Dạ dăm ba câu nói mà buông tha hành động chứ? - Mang giọt máu này theo người!
Lý Thất Dạ gọi lại Tư Mã Ngọc Kiếm, bắn giọt máu ra, nhàn nhạt nói:
- Nếu như ngươi có nguy hiểm gì có thể tới tìm ta, hoặc là thông qua nó nói cho ta biết.
Tư Mã Ngọc Kiếm chỉ lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, nàng không nói câu nào.
Thái độ của Tư Mã Ngọc Kiếm với hắn không sao cả, nàng nhét giọt máu vào cái lọ.
- Vì cái gì?
Tư Mã Ngọc Kiếm vẫn vô tình, nàng lạnh lùng nói. Tư Mã Ngọc Kiếm cũng nghi hoặc, nàng không rõ vì cái gì Lý Thất Dạ đột nhiên tốt với mình như vậy.
Đương nhiên Tư Mã Ngọc Kiếm sẽ không cho rằng Lý Thất Dạ thích mình, Lý Thất Dạ vừa nhìn đã biết không thiếu nữ nhân, huống chi nàng là một sát thủ, có ai thích sát thủ chứ?
Đương nhiên nàng cũng không cho rằng Lý Thất Dạ có mưu cầu, đối với sát thủ mà nói, chỉ cần có thể có tiền, có thể giúp người ta đi giết người.
- Bởi vì Sát Thần Dạ Đoàn.
Lý Thất Dạ rất bình thản nói:
- Đã đủ rồi!
Nếu người khác tới ám sát, Lý Thất Dạ đã sớm giết nàng, chớ nói chi là giúp trợ nàng. Nhưng mà, đối với Tư Mã Ngọc Kiếm, Lý Thất Dạ vẫn mở một mặt lưới.
Tư Mã Ngọc Kiếm có thể kế thừa y bát của Sát Thần Dạ Đoàn, nàng kém là kinh nghiệm và hỏa hầu, nếu như nàng có thể đạt cả hai, như vậy có thể phát huy quang đại Sát Thần Dạ Đoàn.