Đế Bá (Dịch Edit)

Chương 2797 - Báu Vật Khó Động Lòng

Thật ra mọi người chưa thấy báu vật nhưng nghe Lý Thất Dạ giới thiệu đã làm nhiều người nhễu nước miếng, hận không thể cầm báu vật lên xem.

Tần Bách Lý hít sâu ổn định đạo tâm, trịnh trọng gật đầu, từ tốn nói:

- Ta đi lấy báu vật đó cho Lý đạo huynh, Kim Qua huynh xem.

Tần Bách Lý nói xong đứng dậy.

Tần Bách Lý đi vào phòng, bưng đại đỉnh lên, quả nhiên thấy một thần quan bên dưới. Khi lấy thần quan ra thì tử khí hạo nhiên, tựa như hóa thành vô thượng đại đạo. Trong tử khí tràn ngập, tử khí bao phủ Tần Bách Lý, dường như tử khí rất thân thiết với gã, bao kín gã.

Biểu tình của Tần Bách Lý cực kỳ trịnh trọng, vô cùng nghiêm túc, nhưng cuối cùng gã chỉ đội thần quan lên đầu.

Khi Tần Bách Lý đội thần quan lên đầu thì tất cả tử khí rút về hóa thành từng lũ tử khí từ thần quan rũ xuống. Như Lý Thất Dạ nói, một lũ hóa vạn vực, một lũ là đại thế, khi Tần Bách Lý đội nó thì khí thế biến đổi, gã là vô thượng thần linh, có thể thông vạn pháp, có thể vượt qua năm tháng, đi trong vạn cổ.

Có một lão tổ đế thống tiên môn thấy cảnh đó, chảy nước miếng nói:

- Báu vật tốt, quan độ trên đầu hắn tuyệt đối có thể giúp hắn lên một đẳng cấp.

Mọi người nhìn Tần Bách Lý chằm chằm, đừng nói gã, những người xem đều cảm thấy báu vật này rất hấp dẫn. Nếu lúc này Tần Bách Lý không giữ dợc đạo tâm thì chỉ có đường chết.

Nói thật thì khó mà không động lòng trước thần quan, cần có đạo tâm kiên định biết bao mới giữ mình được.

Mọi người nín thở, Tần Bách Lý đi tới trước cái bàn, trịnh trọng tháo thần quan xuống đặt lên bàn cho Lý Thất Dạ, Kim Qua ngắm.

Nhìn thần quan đặt trên bàn, dù Kim Qua xuất thân từ Chiến Vương thế gia cũng phải khen:

- Quan tốt!

Công nhận đây là báu vật khiến người tim đập nhanh.

Tần Bách Lý ngồi xuống, cười khổ nói:

- Đâu chỉ là quan tốt, nó là thần vật ghê gớm. Nếu không phải ở trong Hoàng Kim Miếu thì ta quyết tâm lấy quan này. Quan này cực kỳ giúp ích cho ta, như đo ni đóng giày. Nếu ta có quan này chắc chắn tăng sức chiến đấu lên một đẳng cấp.

Kim Qua gật gù:

- Báu vật thích hợp khó tìm.

Đến đẳng cấp như bọn họ đã không cưỡng cầu binh khí mạnh nhất, thường nhiều lúc bọn họ tìm binh khí thích hợp với mình hơn.

- Ngươi cũng không đơn giản.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

- Vào phút then chốt khống chế đạo tâm, ổn định lại đạo tâm, làm được điều này cũng không dễ dàng.

- Sống chết treo trên đầu, đạo tâm phải cứng như sắt thôi.

Tần Bách Lý cười khổ nói:

- Đổi lại nơi khác chưa chắc ta kiềm chế được lòng tham.

Bên ngoài Hoàng Kim Miếu, biết bao người chảy nước miếng nhìn thần quan, dù thần quan này chưa chắc thích hợp với họ nhưng vẫn làm tim họ đập nhanh, thèm nhễu nước miếng.

Thần quan như vậy tựa như Tần Bách Lý nói, nó đo ni đóng giày cho gã. Báu vật như thế sao không khiến người động lòng? Dám nói thế là xạo. Báu vật quá thích hợp Tần Bách Lý, nhưng vào phút cuối gã khống chế được đạo tâm, kiềm nén lòng tham, chứng minh đạo tâm của gã kiên định.

Thấy Tần Bách Lý ổn định lại, mắt Kim Qua sáng rực hỏi:

- Không biết Lý đạo hữu chọn báu vật thế nào cho ta?

Lúc này Kim Qua rất hăm hở, đâu chí dâng trào.

Không phải Kim Qua muốn thắng ván này. Thắng Lý Thất Dạ, điều kích thích đấu chí của gã là bản thân gã, Kim Qua muốn khiêu chiến chính mình.

Người như Tần Bách Lý khi đối diện báu vật thích hợp cuối cùng vẫn sẽ ổn định đạo tâm, tức là gã đã chiến thắng chính mình.

Kim Qua cũng muốn khiêu chiến bản thân, nếu gã đối diện báu vật hấp dẫn thì có thể ổn định đạo tâm giống Tần Bách Lý không? Cho nên Kim Qua muốn biết kết quả, gã muốn thử xem. - Chiến Vương thế gia các ngươi tuy là một môn ngũ đế . . .

Lý Thất Dạ nhìn Kim Qua, bình tĩnh nói:

- Tuy các ngươi có vô số thuật Đại Đế nhưng căn cơ của ngươi không ở Chiến Vương thế gia mà là Thiên Đình, nên dấu ấn Thiên Quyền của ngươi mới khác với mọi người. Thiên Quyền màu vàng có một luồng sáng chứng minh ngươi tu luyện công pháp Thiên Đình.

Nghe Lý Thất Dạ nói, mọi người giật mình, tất cả tu sĩ ngoài Hoàng Kim Miếu cùng nhìn tiêu chí Thiên Quyền giữa trán Kim Qua.

Khi quan sát kỹ, nhiều người nhỏ giọng xì xầm:

- Đúng rồi, thật sự có chút ánh sáng, không nhắc thì đúng là không chú ý.

Mọi người thế mới thấy Thiên Quyền của Kim Qua giống như Lý Thất Dạ nói, trước kia từng có ai để ý.

- Lý đạo hữu thật bất phàm, hèn gì người người đều nói Lý đạo hữu yêu diễm vô song.

Kim Qua giật mình nói:

- Lý đạo hữu nhìn ra được gốc gác của ta, rất ghê gớm. Trong số người bên ngoài Lý đạo hữu là người đầu tiên nhìn ra ngay.

Dù đối địch với Lý Thất Dạ, hắn nói một câu vạch lai lịch làm Kim Qua tâm phục khẩu phục. Vì trừ lão tổ cao vị của Chiến Vương thế gia, tồn tại đẳng cấp chí tôn của Thiên Đình ra người khác không biết, huống chi là người ngoài.

Bây giờ Lý Thất Dạ dễ dàng nói toạc ra, ánh mắt sắc bén biết bao.

Kim Qua chính miệng thừa nhận làm mọi người kinh ngạc. Mọi người đều biết Kim Qua kế thừa truyền thừa Chiến Vương thế gia, biết gã tu luyện thuật Đại Đế của Chiến Vương thế gia, nhưng không ai biết gốc gác của Kim Qua khởi nguồn từ Thiên Đình.

Nghĩ đến đây nhiều người tim rớt cái bịch. Gốc gác của Kim Qua khởi nguồn từ Thiên Đình nghĩa là sau lưng Chiến Vương thế gia có Thiên tộc hết sức hỗ trợ.

Đám người nghĩ kỹ cảm thấy không có gì bất ngờ, dù sao cho đến nay Chiến Vương thế gia có quan hệ khá tốt với Thiên Đình, đặc biệt Chiến Vương Thiên Đế càng là dây mơ rễ má. - Chút bí thuật của Thiên Đình lừa được người khác chứ không thể gạt ta.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

- Đại đạo của ngươi hùng hậu có thể chứa thiên địa, có bá kình cường đại không gì sánh bằng. Đạo căn như vậy có thể nói là đầy đủ công phòng. Ta biết trong góc phòng kia có một đế thủ tuyệt đối thích hợp ngươi. Có thủ trong tay là có thể quét ngang thiên địa. - Tốt, ta đi xem ngay.

Kim Qua nghe vậy lập tức đứng lên, dứt khoát đi tới.

Một chuỗi tiếng đinh đang vang lên, Kim Qua đẩy ra đống tiên hiếm quý bảo chồng chất moi ra một bao tay.

Chất đống tại đây toàn là tiên hiếm quý bảo vô cùng hiếm hoi, vô số người xem đều sẽ nhễu nước miếng nhưng Kim Qua không dao động, gã chộp cái bao tay.

Khi lấy bao tay ra thì ánh sáng nhấp nháy, bao tay như đúc bằng hoàng kim, từng mảnh vảy lân. Mỗi cái vảy lấp lánh vầng sáng, mỗi vầng sáng như một vầng mặt trời.

Kim Qua lấy bao tay ra lập tức đeo vào, gã cố ý khiêu chiến bản thân, không cho mình cơ hội ổn định.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Bình Luận (0)
Comment