Đối diện mấy trăm con ma long ập đến, Lý Thất Dạ cười cười, miệng phun liên hóa, chân ngôn Phật gia quanh quẩn:
- Ta tức là Phật.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt trời giáng một cái chân Phật. Chân Phật cao ức vạn trượng đâm thẳng lên vũ trụ, chân Phật từ vũ trụ đạp xuống. Trời trăng vòng quanh, ngân hà quay cùng. Các ngân hà thô to treo trên chân Phật như thác đổ.
Chân Phật từ trên trời giáng xuống, có kinh van vô cùng vô tận vòng quanh. Kinh văn tựa đại dương mênh mông không có cuối, nhấn chìm nguyên Phật Dã.
Rầm!
Chân Phật to lớn đạp xuống, tiếng rít gào không dứt bên tai.
- Hú!!!
Mấy trăm con ma long bị đạp nát, so sánh với chân Phật khổng lồ thì mấy trăm con ma long như giun nhỏ chẳng đáng gì.
Tiếng hét thảm vang lên:
- A!
Rầm!
Tư Mã Vân bị chân Phật giẫm dưới chân, hộc áu, bị đạp bẹp dí dưới đất.
Răng rắc!
Tiếng xương gãy, Tư Mã Vân bị chân Phật đạp xương toàn thân gãy từng khúc. Chân Phật như thế giới vô cùng mênh mông đè trên người Tư Mã Vân, dù lão là Thượng Thần có hai đồ đằng nhưng bị một thế giới đè trên người thì lão trở nên yếu đuối, nhỏ bé không đáng gì.
Cảnh tượng rung động những người có mặt, ai nấy há hốc mồm, rung động còn hơn những gì họ đã thấy trước đó.
Một chân Phật to lớn từ trên trời giáng xuống, đừng nói những người có mặt, xem như người trong toàn Phật Dã đều bị kinh động. Đại Đế Tiên Vương trong Đế Hóa thành cũng bị kinh động, bọn họ nhìn chân Phật từ trên trời giáng xuống, tất cả lặng thinh.
Cho dù Đại Đế Tiên Vương không biết là ai đến nhưng hiểu rằng có cự phách ra tay, này là nhất một vô thượng thánh Phật đã ngự giá đại đạo Phật gia. Đối địch với vô thượng thánh Phật trong Phật Dã là hành động cực kỳ không sáng suốt.
Mọi người bị rung động thẫn thờ. Đó là Thượng Thần có hai đồ đằng, vậy mà dễ dàng bị giẫm dưới chân. Nếu bọn họ không thấy tận mắt thì khó tin vào mắt mình.
Ai dám tin tưởng một Thượng Thần hai đồ đằng không đỡ nổi một chiêu đã bị chân Phật giẫm dưới chân?
Có người ngước lên nhìn chân Phật. Chỉ thấy chân Phật to lớn vô biên thẳng hướng vũ trụ, không thấy tận cùng, dường như sâu trong vũ trụ có một vô thượng thánh Phật đứng. Thánh Phật cao hơn trời, lớn hơn đất, tất cả núi sông cực kỳ nhỏ bé trước thân hình vô cùng cao to.
Một Thượng Thần hai đồ đằng bị đạp dưới chân như con kiến, khiến người cảm thấy thật nhỏ bé, bé nhỏ không đáng kể.
Những người chứng kiến hút ngụm khí lạnh, lòng kinh hoàng. Thượng Thần hai đồ đằng nhỏ bé bị giẫm dưới chân thì lực lượng đó khủng bố biết bao.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Tư Mã Vân bị chân Phật giẫm lên, lạnh lùng nói:
- Thượng Thần hai đồ đằng không xứng lót chân cho ta. Trên Phật Dã này dù Cổ Thần đích thân đến cũng phải cụp đuôi, ngoan ngoãn trước ta!
Lúc này Lý Thất Dạ có được Phật chủng, hắn có thể chưởng ngự nguyên Phật Dã. Lực lượng nguyên kỷ nguyên nằm trong tay Lý Thất Dạ, tuy chỉ là kỷ nguyên còn sót lại nhưng hắn vô địch trong Phật Dã.
Trong phút chốc đừng nói hiện trường, nguyên Phật Dã đều yên tĩnh. Vì đây không phải lực lượng của ai đó, không phải người nào đó sử dụng công pháp vô địch mà là lực lượng từ chính Phật Dã.
Tư Mã Vân bị chân Phật đạp, vừa kinh vừa giận hét to:
- Tiểu tử, ngươi . . . !
Tiếng hét thảm vang lên:
- A!
Răng rắc!
Chân Phật nghiền một cái Tư Mã Vân thành thịt nát, máu nhuộm đỏ đất bùn. Tư Mã Vân không còn cơ hội tức điên chứ nói gì chống cự, lão bịnghiền thành miếng thịt dẹp lép.
Dưới chân Phật dù là Thượng Thần cũng bé nhỏ không đáng kể, Tư Mã Vân đang đối kháng với kỷ nguyên, trong kỷ nguyên dù chỉ là còn sót lại thì tồn tại như Thượng Thần có là gì? Không bằng con kiến.
Khi chân Phật biến mất, chỉ còn miếng thịt mỏng nằm đó. Máu thấm ướt đất bùn, mùi máu thoang thoảng trong mũi mỗi người.
- Cái này . . .
Có người ngửi được mùi máu rất buồn nôn, dạ dày co rút. Bọn họ không ghê tởm vì mùi máu mà là sợ teo tim.
Đấy là Thượng Thần, chết như vậy, chết như con kiến, quá khủng bố.
Tần Bách Lý trên Số Hiệu Vạn Cổ phía xa chứng iến cảnh đó thì lắc đầu nói:
- Vô tri, Lý Thất Dạ đã là một niệm thành Phật, có thể thoát Phật thoát nhập thế. Lý Thất Dạ không có địch thủ trong Phật Dã. Phật Dã là mảnh đất Phật gia sinh ra, bản thân Lý Thất Dạ có thể diễn biến thành đại đạo Phật gia, Đối địch với hắn trong Phật Dã là không biết tự lượng sức mình. Đừng nói một tiểu thần, dù là Đại Đế Tiên Vương cũng phải thận trọng đắn đo.
Tần Bách Lý dù sao là người cầm quyền của đế thống tiên môn, cường giả bình thường kiến thức không cách nào đuổi kịp gã. Lúc trong Hoàng Kim Miếu thấy Lý Thất Dạ xuống Phật thai là Tần Bách Lý hiểu hắn có thể diễn biến bất cứ Phật pháp, trong Phật đạo hắn đã là vạn pháp tâm sinh, hắn tức là Phật.
Trong Thập Tam Châu vẫn có truyền thừa Phật gia, khởi nguồn truyền thừa Phật gia đến từ Phật Dã, đã từng có rất nhiều cao tăng ngộ đạo trong Phật Dã cuối cùng sáng tạo ra môn phái Tự Miếu.
Phật Dã là đất khởi nguồn Phật gia, hiện tại Lý Thất Dạ một niệm hóa Phật, đối địch với vô thượng thánh Phật trong Phật Dã là không biết tự lượng sức mình. Vô thượng thánh Phật ở trong địa bàn nhà mình có ưu thế tuyệt đối.
Mọi người có mặt rùng mình, người nhát gan ngồi bệch xuống đất, cảnh tượng này quá khủng bố.
Lúc này Lý Thất Dạ mỉm cười tới gần Ngự Long Đồng Tử, mặt gã trắng bệch, sợ hãi nhũn chân.
Ngự Long Đồng Tử như gặp quỷ, gã hét to:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đừng tới đây . . . Ngươi đừng tới đây!
Ngự Long Đồng Tử ngoài mạnh trong yếu, sợ teo tim.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Ngươi còn chỗ dựa nào cứ lôi ra hết đi, vừa lúc thanh toán luôn, đỡ khỏi phải đuổi nhiều lần tốn thời gian.
Ngự Long Đồng Tử hét chói tai:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đừng khinh người quá đáng, ta . . . Ta . . . Sư phụ của ta là Ngự Long Thượng Thần!
Ngự Long Đồng Tử quơ quào tay chân lật đật lùi ra sau, gã đã sợ võ mật.
Lý Thất Dạ phất tay ngắt lời Ngự Long Đồng Tử:
- Ta biết sư phụ của ngươi là Ngự Long Thượng Thần, không cần nói nhiều.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Kêu sư phụ, sư thúc của ngươi đến đi, ta làm thịt hết miễn cho làm hại nhân gian.
Ngự Long Đồng Tử nghẹn họng:
- Ngươi . . . !
Ngự Long Đồng Tử đã hiểu uy danh của sư phụ không hù sợ Lý Thất Dạ được.
Nhìn Ngự Long Đồng Tử sợ tè ra quần, đám người thầm sung sướng, rất là thoải mái. Đặc biệt người từng chịu khổ trong tay Ngự Long Đồng Tử cảm thấy rất sảng khoái, cảm thấy Lý Thất Dạ trút bực tức thay cho họ.
Lý Thất Dạ nhìn Ngự Long Đồng Tử sợ vỡ mật, mỉm cười nói:
- Nếu sư phụ chó chết của ngươi không tới ta sẽ bẻ gãy xương ngươi, lột da của ngươi treo bên ngoài Đế Hóa thành cho sư phụ của ngươi nhặt xác.
Ngự Long Đồng Tử bị dồn vào đường cùng, gã rống to:
- Tiểu . . . Tiểu . . . Tiểu súc sinh . . . Ta . . . Ta liều mạng với ngươi!