Bình Thành công tử đứng dậy, bóng người lóe lên, biến mất vào chân trời giống như tia chớp. Thế cuộc không có lợi cho hắn, đi khỏi nơi này là tốt nhất.
Sau khi Bình Thành công tử rời đi thì bốn phía trở lại vẻ yên lặng. Tuy Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn đều ở lại, thế nhưng bọn họ không muốn nói nhiều, mỗi người chiếm một ngọn núi.
Cho dù đạo thống của bọn họ không chỉ có mỗi mình bọn họ mà còn có những lão tổ khác nữa, thế nhưng, đây không phải là lúc mà bọn họ bại lộ thực lực. Huống chi, bọn họ tới nơi này là vì Tệ Thú Thành, bọn họ cũng cần bảo lưu thực lực.
Sau khi bốn phía yên lặng trở lại thì tất cả mọi người hoàn hồn, mọi người đều nhìn về phía bờ biển ở phía xa. Mọi người tới nơi này là vì Tệ Thú Thành, thế nhưng chuyện vừa rồi suýt nữa khiến bọn họ quên mất mục đích tới nơi này. - Mau mau, sắp tới rồi, tới lúc tệ thú lên bờ rồi.
Có lão tổ kinh nghiệm phong phú nhìn biển rộng ở đằng xa, nói rằng.
Lúc này có lão tổ kinh nghiệm phong phú lấy ra một đống chân tệ, hơn nữa còn đều là chân tệ Chân Thần. Hắn bỏ đống chân tệ đó ở dưới mặt đất trước mặt mình. - Lão tổ tông, chúng ta bày chân tệ ra ngoài đó làm gì?
Có vãn bối nhìn thấy lão tổ tông vứt nhiều chân tệ như vậy, hơn nữa còn đều là chân tệ Chân Thần thì cảm thấy khó hiểu.
- Đừng quên rằng, nơi này chính là Kim Tiễn Lạc Địa, không tiền nửa bước khó đi. Không có tiền thì ngươi đừng hòng đi vào Tệ Thú Thành.
Lão tổ tông cười nói.
- Lấy tiền ra đi, chúng ta tách nhau ra, như vậy cơ hội sẽ lớn hơn. Tam trưởng lão dẫn một đội, lục trưởng lão cũng dẫn một đội, đừng tụ tập lại với nhau. Đương nhiên, sau khi đi vào Tệ Thú Thành thì các đệ tử phải nghe trưởng lão căn dặn, không thể liều lĩnh.
Có lão tổ đạo thống dặn dò đệ tử.
Chỉ thấy mấy vị trưởng lão vội vàng lấy ra chân tệ của mình, xếp chồng trên măt đất trước mặt mình.
- Đừng chất quá gần đường lớn, chúng ta lui về sau trăm dặm.
Có nguyên lão đại giáo cân nhắc, cuối cùng chọn một ngọn núi ở phía sau, sau đó lấy ra chân tệ, xếp chồng ở trước mặt mình.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đã có không ít tu sĩ cường giả đã chuẩn bị xong xuôi, vội vàng xếp chồng chân tệ của mình. Đương nhiên cũng có người không vội xếp chồng chân tệ, chỉ đứng trên ngọn núi, không làm gì hết.
Rất nhiều người xếp chồng chân tệ, số chân tệ mỗi người lấy ra đều không giống nhau. Có người lấy ra rất nhiều chân tệ, có người thì lấy ra rất ít chân tệ.
- Sư phụ, chân tệ dùng để làm gì?
Có đệ tử nhìn thấy sư phụ của mình cũng học theo người khác xếp chồng chân tệ, không khỏi tò mò hỏi thăm.
- Nghe nói là để cho tệ thú. Muốn đi vào Tệ Thú Thành thì nhất định phải cưỡi tệ thú, bằng không thì dù ngươi mạnh mẽ cách mấy thì cũng không thể đi vào Tệ Thú Thành.
Trưởng bối nói rằng:
- Nghe một vị lão tổ nói rằng, chỉ cần ngươi bày ra chân tệ thì tệ thú sẽ đến theo số lượng chân tệ. Tệ thú càng cường đại thì chúng càng cần nhiều chân tệ.
- Chúng khác biệt chỗ nào?
Có vãn bối không rõ.
- Cụ thể thì ta không rõ, ta cũng chưa từng nghe.
Vị trưởng bối đó nói:
- Nghe lão tổ nói, nếu như cưỡi tệ thú càng cường đại thì ngươi càng đi sâu vào Tệ Thú Thành, càng có cơ hội lấy được thú đản tốt hơn, đạo cốt tốt hơn. Đương nhiên, an toàn cũng nhiều hơn một chút. Đây là một loại phí bảo kê.
Chỉ qua một thời gian ngắn mà đã có rất nhiều người lấy ra chân tệ của mình, vội vàng xếp chồng ngay trước mặt, chờ tệ thú tới.
Có một ít lão tổ đạo thống ra tay xa xỉ, bày một đống lớn chân tệ Chân Thần ở trước mặt mình, ánh sáng lấp lóe, sáng mù con mắt của mọi người, khiến mọi người vừa ước ao vừa đố kỵ.
Đương nhiên, ở nơi này, người có thể lấy ra nhiều chân tệ Chân Thần như vậy cũng không nhiều. Bọn họ không phải là Chân Thần thì cũng xuất thân từ đạo thống mạnh mẽ, không ai dám có ý đồ gì với bọn họ, không ai dám tới cướp đoạt bọn họ.
Lúc này, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn đều đổ chân tệ. Bọn họ ra tay không hề tầm thường, bọn họ đổ ra chân tệ Chân Đế, chân tệ nhiều nhun nhút, không cần đếm thì cũng biết con số lên tới khổng lồ. - Quá xa xỉ.
Nhìn thấy Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn đổ chân tệ Chân Đế, không ít người hít lạnh, cực kỳ ước ao. Bọn họ ra tay quá hào phóng, hơn xa rất nhiều lão tổ. Tác phẩm cỡ này, biết bao người thèm chảy dãi.
Thế nhưng nghĩ cẩn thận thì cũng không có gì ngạc nhiên. Bàn Long công tử là truyền nhân của Bàn Long đạo thống, Kiếm Tôn thì là người cầm quyền của Kiếm Trủng, bọn họ có thực lực Chuẩn Đế, bọn họ đều là trụ cột của đạo thống, ra tay xa xỉ như vậy cũng là bình thường. - Quá giàu, Bàn Long đạo thống đúng là quá giàu rồi.
Không ít người thán phục, cực kỳ ước ao.
Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn dù làm mặt lạnh, dù nét mặt hết sức lạnh lùng, thế nhưng cũng vô cùng hưởng thụ những tiếng suýt xoa này, cảm giác hư vinh này quá thoải mái. Dù sao cũng rất ít người có thể dùng tới chân tệ Chân Đế như bọn họ. Tác phẩm xa xỉ này cũng nói lên thân phận của bọn họ cao quý như thế nào.
Tác phẩm này, ngoại trừ khiến vô số người ngạc nhiên thì còn chứng minh tài lực của bọn họ rất mạnh, địa vị của bọn họ rất cao quý.
Nhất là Bàn Long công tử tuổi trẻ khí thịnh, sau khi đổ ra một đống lớn chân tệ Chân Đế thì khinh thường nhìn Lý Thất Dạ, nét mặt đó không cần nói gì cũng biết là có ý gì.
Dù sao vừa rồi bọn họ bị Lý Thất Dạ uy hiếp, phải buông tha Bình Thành công tử, để bọn họ mất hết mặt mũi, bọn họ không nuốt nổi cơn giận này.
Bây giờ, sau khi đổ ra nhiều chân tệ Chân Đế như vậy, Bàn Long công tử cảm thấy ưu việt, vô cùng tự tin, khinh thường nhìn Lý Thất Dạ.
Cũng có không ít người chú ý tới thái độ của Bàn Long công tử, nhất thời có không ít người vội vàng nhìn Lý Thất Dạ.
Vừa rồi Bàn Long công tử bị Lý Thất Dạ làm mất sạch mặt mũi, bây giờ Bàn Long công tử lấy ra nhiều chân tệ Chân Đế như vậy là muốn đấu với Lý Thất Dạ, muốn khiêu khích Lý Thất Dạ, để Lý Thất Dạ biết hắn là người có tiền có thế.
Nhất thời, không ít người cảm thấy hứng thú, mọi người đều nhìn Lý Thất Dạ, nhìn xem Lý Thất Dạ có thể lấy ra được bao nhiêu chân tệ Chân Đế để cho mọi người mở mang tầm mắt. - Nếu như có tranh đấu thì sẽ liều mạng lấy ra chân tệ, như vậy có kịch hay rồi, chờ xem ai lấy ra nhiều chân tệ nhất.
Có cường giả cảm thấy thú vị, thì thào rằng.