Nhất thời, mọi người cùng nhìn Thang Hạc Tường. Mọi người biết, cùng là thiên tài của Cửu Bí đạo thống, Thang Hạc Tường đã từng thua trong tay Bát Trận Chân Đế, có thể nói hai người bọn họ là kẻ thù của nhau. Hôm nay gặp mặt trên chiến trường, không biết có đánh với nhau một trận hay không.
Trên thực tế, rất nhiều người cảm thấy trái tim thắt chặt. Quân thủ vệ là một trong bảy quân đoàn lớn, vì vậy thực lực rất mạnh mẽ. Huống chi Quát Thương thành nội tình sâu dày, có Quát Thương thành làm chiến trường, sức mạnh của quân thủ vệ sẽ mạnh hơn, đòn sát thủ cũng sẽ mạnh hơn.
Nếu như quân thủ vệ thật sự muốn tử thủ Quát Thương thành, cho dù Bát Trận Chân Đế có thể đánh thắng Quát Thương thành thì cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Khi Bát Trận Chân Đế tổn thất nặng nề thì chẳng phải sẽ tạo thời cơ tốt cho đám người Lâm Hải các hay sao? Khi đó chính là lúc ba thế lực lớn còn lại làm ngư ông đắc lợi.
Vì vậy bây giờ thái độ của Thang Hạc Tường rất quan trọng. Mọi người muốn biết, Thang Hạc Tường sẽ tử thủ hoàng thành, hay là đổi cờ phản chiến? Trong thời gian ngắn, bầu không khí trở nên nặng nề. - Thang tướng quân, tân hoàng thoái vị thì Đấu Thánh vương triều vẫn còn, năm quân đoàn lớn vẫn sẽ là của Đấu Thánh vương triều.
Lúc này, quân đoàn trưởng của những quân đoàn khác cũng vội vàng khuyên nhủ Thang Hạc Tường.
- Chúng ta chỉ muốn tân hoàng thoái vị, minh chủ lên cầm quyền, chứ không phải là muốn phản bội vương triều.
Những tướng quân khác cũng vội nói.
Dù sao, mọi người đều biết rằng quân thủ vệ hoàng thành chính là một cục xương khó gặm. Muốn gặm được hoàng thành, nhất định phải trả một cái giá không thể nhỏ. - Bệ hạ, không hay rồi, Thang tướng quân đã phản chiến, bệ hạ mau chạy thôi!
Khi hoàng cung rối loạn rối tinh rối mù thì có một lão thần đang chạy trốn nhìn thấy Lý Thất Dạ còn thảnh thơi ở lại hoàng cung ngắm tranh, trước khi chạy trốn, hắn quát lớn.
Nhìn thấy lão thần này cõng cái túi đầy ních, Lý Thất Dạ không vạch trần, chỉ phủi tay cười nói:
- Đi đi, tự ta có chừng mực.
- Bệ hạ hãy bảo trọng.
Thấy Lý Thất Dạ không có ý muốn đi, lão thần vái một cái, sau đó chạy mất dép.
Mặc dù giang sơn đã ngã, hoàng cung chắc chắn sẽ bị phá, thế nhưng không có ai muốn bắt Lý Thất Dạ tìm phản quân lĩnh thưởng cả.
Mặc dù mọi người đều nói rằng tân hoàng hoang dâm vô độ, thế nhưng cung nữ, thái giám cùng các lão thần lại không thấy tân hoàng hoang dâm vô độ ở đâu hết.
Trái lại, tân hoàng rất rộng rãi. Khi giang sơn sụp đổ thì để mặc người trong hoàng cung chạy trốn, hơn nữa còn mặc cho mọi người cướp đoạt bảo vật trân phẩm bên trong hoàng cung, không hề nhúng tay can thiệp. Vì vậy mặc dù có rất nhiều thái giám, lão thần vội vàng thoát thân, thế nhưng không có ai vô lương tâm bắt tân hoàng tìm phản quân lĩnh thưởng hết.
Theo bọn họ thấy thì tân hoàng đối đãi với bọn họ rất tốt. Nếu như khi giang sơn sụp đổ mà bọn họ còn bắt tân hoàng tìm phản quân lĩnh thưởng thì cũng quá vô lương tâm, cũng quá vong ân phụ nghĩa.
Vì vậy bên trong hoàng cung xuất hiện một cảnh tượng rất thú vị. Chúng cung nữ, thái giám, lão thần hối hả chạy trốn. Hơn nữa khi bọn họ chạy trốn còn không quên vơ vét bảo vật trân phẩm bên trong hoàng cung.
Còn Lý Thất Dạ thì lại một thân một mình đi dạo trong hoàng cung, rất tự tại, rất tiêu dao. Chết người hơn là, có cung nữ, lão thần đang cướp đoạt bảo vật trân phẩm nhìn thấy Lý Thất Dạ đi lướt qua thì còn có thể khom lưng kêu "bệ hạ", rồi sau đó tiếp tục vơ vét bảo vật trân phẩm.
Cảnh tượng này rất tự nhiên, rất hài hòa, dường như không hề có một chút xung đột nào cả.
"Két két két..." Tiếng cửa thành nặng trịch vang lên. Thang Hạc Tường ra lệnh, quân thủ vệ cuối cùng cũng mở cửa thành Quát Thương thành, cho phép năm quân đoàn lớn cùng quân đoàn của Binh Trì thế gia, Vạn Trận quốc đi vào hoàng thành.
Từ đây, Thang Hạc Tường đạt thành thỏa thuận với Bát Trận Chân Đế cùng quân đoàn trường của các quân đoàn. Thang Hạc Tường lâm trận phản chiến, đứng chung chiến tuyến với Bát Trận Chân Đế.
Thấy vậy, không ít người thở dài, có giáo chủ nói nhỏ:
- Cuối cùng ngay cả Thang Hạc Tường cũng không thể kiên trì lập trường của mình.
Dù sao, so với năm quân đoàn lớn thì quân thủ vệ được xem là thân binh của Đấu Thánh vương triều. Hơn nữa quân thủ vệ có không ít tướng lãnh xuất thân từ Đấu Thánh vương triều, thậm chí còn xuất thân từ hoàng thất. Chứ không như năm quân đoàn lớn, quân đoàn trưởng của năm quân đoàn lớn đều xuất thân từ những đại giáo cương quốc hoặc các gia tộc ở Cửu Bí đạo thống!
Thang Hạc Tường thì càng xuất thân từ hoàng thất, so với quân đoàn trưởng của năm quân đoàn lớn, lẽ ra hắn phải nên ủng hộ Đấu Thánh vương triều, giữ gìn giang sơn.
Thế nhưng cuối cùng Thang Hạc Tường lại đạt thành thỏa thuận với Bát Trận Chân Đế, đứng chung trận tuyến với phản quân, cùng nhau thảo phạt tân hoàng.
- Cũng không thể trách Thang tướng quân được, chỉ có thể nói là tân hoàng hoang dâm vô độ, nhân thần cộng phẫn.
Cũng có người giải vây cho Thang Hạc Tường.
Nghe vậy, không ít lão tổ chỉ cười trừ, không ai cho rằng cách nói tân hoàng hoang dâm vô độ là thật hết.
Ngồi trên vị trí của tân hoàng, hoang dâm vô độ, cướp đoạt dân nữ chỉ là chuyện cười mà thôi. Làm hoàng đế tay cầm quyền lực chí cao, đừng nói năm, ba cô gái, cho dù hậu cung chứa mấy vạn mỹ nữ thì cũng không có gì là lạ, chỉ là chuyện vặt mà thôi.
Sai lầm duy nhất của tân hoàng đó chính là không thể giữ được quyền lực trong tay. Nếu như hắn có quyền lực quét ngang cửu thiên thập địa thì làm gì có hoang dâm vô độ, khi đó ngay cả thiên kim như Binh Trì Hàm Ngọc cũng phải cảm thấy gả vào hoàng cung là chuyện vinh hạnh.
Thời đại của Thái Thanh Hoàng, thánh nữ công chúa của những đại giáo cương quốc như Binh Trì thế gia, Lâm Hải các,... khát vọng được gả vào hoàng cung biết mấy, thế nhưng Thái Thanh Hoàng coi thường bọn họ!
Hôm nay tân hoàng chỉ muốn bắt lính Binh Trì Hàm Ngọc mà thôi. Huống chi khi Thái Thanh Hoàng còn tại thế thì Binh Trì thế gia đã đồng ý hôn sự này, cũng kí kết hôn khế. Thế nhưng tân hoàng vô năng, vì vậy Binh Trì thế gia đổi ý.
Hoang dâm vô độ chỉ là một cái cớ để mình hành động một cách đường đường chính chính mà thôi.
Kẻ mạnh ăn kẻ yếu, tất cả lão tổ đều biết đạo lý này. Tân hoàng yếu ớt vô năng, tội danh nào cũng có thể gán lên đầu hắn.
- Xin mời tân hoàng nhượng hiền, để minh chủ thượng vị.
Lúc này Thang Hạc Tượng quát lên. Hắn mang theo binh mã chạy tới hoàng cung.