Vì vậy, ở Thần Hành môn, ngoại trừ xếp bằng tu hành ra thì thời gian còn lại đều là lật xem sách cổ mênh mông như biển. Những quyển sách cổ bị người ta coi không đáng một xu này lại giúp Lý Thất Dạ thu hoạch rất nhiều thứ có giá trị, nhất là về Cửu Bí đạo thống, hắn càng hiểu rõ hơn về nơi này.
Có thể nói, hiện nay không ai hiểu rõ Cửu Bí đạo thống hơn là hắn, cho dù Thái Thanh Hoàng có còn sống thì cũng không thể hiểu rõ Cửu Bí đạo thống được như hắn, nhất là cửu bí của Cửu Bí đạo thống, Lý Thất Dạ rõ ràng như nắm trong lòng bàn tay.
Trương Kiến Xuyên hầu hạ Lý Thất Dạ. Mới đầu ấn tượng của hắn về Lý Thất Dạ còn dừng lại như lời đồn bên ngoài, hoang dâm vô độ, không có học thức, du côn du đảng, đạo thiển vô năng,...
Thế nhưng mấy ngày hôm nay ở bên cạnh Lý Thất Dạ, hắn phát hiện dường như không phải là như vậy.
Mấy ngày hôm nay Lý Thất Dạ không xếp bằng dưỡng thần thì là vào bí khố lật xem sách cổ, ngay cả một ít sách cổ tới mức không thể cổ hơn thì hắn cũng đọc một cách say sưa. Thậm hí, có một vài sách cổ ghi chép bằng ngôn ngữ rất xa xưa, Thần Hành môn bọn họ không có ai đọc hiểu, thế nhưng Lý Thất Dạ lại đọc rất nhập tâm, hoàn toàn không bị cản trở.
Vì vậy Trương Kiến Xuyên hết sức ngạc nhiên. Lý Thất Dạ lúc này chẳng khác nào khổ tu, hoàn toàn không nhìn thấy dấu vết hoang dâm vô độ ở trên người hắn.
Chẳng lẽ, sau khi đánh mất giang sơn thì tân hoàng đổi tính, trở thành một con người khác? Trương Kiến Xuyên suy đoán.
Thế nhưng nghĩ lại thì thấy không đúng, nếu như mất giang sơn, tân hoàng bị đả kích thay đổi thành con người khác thì hắn nhất định phải nỗ lực tu luyện, để mình trở nên mạnh mẽ hơn, sau đó tìm lại giang sơn của mình.
Thế nhưng tân hoàng lúc này không hề có hứng thú với công pháp bí kíp, thậm chí hoàn toàn không có ý định muốn mình trở nên mạnh mẽ hơn. Mỗi ngày hắn đều lật xem sách cổ, những quyển sách cổ này ở trong mắt đệ tử Thần Hành môn chính là "sách giải trí", không có bao nhiêu đệ tử muốn lãng phí thời gian của mình với "sách giải trí" cả. - Vì sao bệ hạ lại thích sách giải trí?
Ngày ngày bồi tiếp Lý Thất Dạ vào bí khố, ngày ngày nhìn Lý Thất Dạ đọc những quyển sách giải trí có cũng được mà không có cũng chẳng sao, Trương Kiến Xuyên hỏi. - Trong sách có hoàng kim ốc, trong sách có nhan như ngọc.
Lý Thất Dạ cười nói.
- Ạch...
Trương Kiến Xuyên nghe vậy, không khỏi ngạc nhiên. Hắn không tin lời này, theo hắn thấy, lời này chỉ là lời nói mà phàm nhân tự an ủi mình mà thôi.
- Thông cổ thì mới có thể hiểu kim.
Lý Thất Dạ nhìn Trương Kiến Xuyên, cười nhạt.
- Thông cổ hiểu kim.
Trương Kiến Xuyên lẩm bẩm, cẩn thận đánh giá câu nói này.
- Thế gian, nếu như ngươi không thể nào đứng ở nơi cao nhất, không thể nào nhìn rõ thế giới này, thì nên làm gì? Như vậy thì hãy đọc nhiều sách, khi ngươi hiểu rõ cổ kim thì sẽ có thể nhìn rõ.
Lý Thất Dạ nói chậm:
- Sự thật đều giấu đằng sau sương mù lịch sử, sự thật luôn có người che giấu nó.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Trương Kiến Xuyên vẫn còn thắc mắc, chuyện này dường như không hề giúp ích gì với tu sĩ bọn họ.
- Ví như Thần Hành Chân Đế của Thần Hành môn các ngươi. Năm đó hắn lĩnh ngộ được bí Hành, chỉ vẻn vẹn là vì hắn có kinh phú hơn người hay sao?
Lúc này Lý Thất Dạ nhìn Trương Kiến Xuyên, nói lạnh nhạt.
- Chẳng lẽ không phải sao?
Trương Kiến Xuyên nói.
Thần Hành Chân đế cũng chính là thủy tổ của Thần Hành môn. Thần Hành Chân Đế xuất thân Cửu Bí đạo thống, hắn có thể sáng tạo Thần Hành môn không phải chỉ vì hắn là Chân Đế, quan trọng hơn là hắn tìm hiểu được bí Hành trong cửu bí, giúp Thần Hành môn đặt vững căn cơ, đây cũng là nội tình giúp Thần Hành môn vấn đỉnh ngũ cường.
Cửu bí, từ trước tới nay không có môn phái truyền thừa nào nắm giữ đầy đủ, hơn nữa bí Tiền trong cửu bí đã thất truyền lâu lắm rồi.
Đã từng có một thời gian bí Hành cũng thất truyền, mãi cho tới khi Thần Hành Chân Đế xuất hiện, hắn tìm hiểu được bí Hành, từ đó bí Hành lại thấy ánh sáng mặt trời, cũng xuất hiện thêm một thế lực lớn như Thần Hành môn.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Là Chân Đế, thiên phú của Thần Hành Chân Đế coi như cũng cao, thế nhưng giữa các Chân Đế thì thiên phú của hắn không hề bắt mắt. Ví dụ như Cửu Bí đạo thống, vạn cổ tới nay có biết bao Chân Đế, Chân Đế kinh diễm cũng không hề ít. Thế nhưng, tại sao Thần Hành Chân Đế lại tìm hiểu được ảo diệu mà không phải là những Chân Đế khác?
Lý Thất Dạ nói thế làm Trương Kiến Xuyên ngạc nhiên, hắn thật sự chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
Cửu Bí đạo thống có thể xem là đạo thống cổ lão nhất Đế Thống Giới, thủy tổ của Cửu Bí đạo thống chính là đệ tử của Bão Phác, mà Bão Phác là thủy tổ đầu tiên kể từ khi Tam Tiên Giới có ghi chép, qua đó có thể thấy Cửu Bí đạo thống cổ lão như thế nào.
Có thể nói, từ khi Cửu Bí đạo thống thành lập cho tới nay đã từng xuất hiện không ít Chân Đế, Cửu Bí đạo thống cũng từng trải qua đủ loại hưng suy, tới hôm nay, Cửu Bí đạo thống từng xuất hiện vô số thiên tài.
Những thiên tài này, có thành công trở thành Chân Đế, cũng có trở thành Chân Thần bất hủ vô địch, thành tựu cực kỳ kinh diễm.
Nói đến Chân Đế thì Trịnh Đế cùng Cửu Ngưng Chân Đế là kinh diễm nhất. Bọn họ tuyệt thế vô song, ít ai sánh bằng. Nhất là Trịnh Đế, hắn là lão tổ phục hưng Cửu Bí đạo thống, thậm chí có người còn đặt hắn ngang hàng với thủy tổ Cửu Bí.
Vạn cổ chí kim, Cửu Bí đạo thống xuất hiện không ít nhân vật kinh diễm, thế nhưng người thật sự có thể tìm hiểu cửu bí, nói chính xác hơn là một bí trong cửu bí, thì ít ỏi không nhiều.
Tìm hiểu, không phải ám chỉ tu luyện cửu bí, mà là tìm hiểu cửu bí đã thất truyền từ trong đạo thổ.
Người có thể làm được như vậy, ít ỏi không nhiều, Thần Hành Chân Đế là một trong số đó.
- Chuyện này...
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Trương Kiến Xuyên nhất thời không thể trả lời được.
Bởi vì từ trước tới nay hắn đều cho rằng Thần Hành Chân Đế có thể tìm hiểu được cửu bí là vì hắn có thiên phú tuyệt thế vô song.
Bây giờ nghĩ lại, hình như, theo ghi chép về Chân Đế của Cửu Bí đạo thống thì Thần Hành Chân Đế của bọn họ thật sự không quá xuất chúng, thua xa Trịnh Đế cùng Cửu Ngưng Chân Đế, cũng kém hơn Phá Binh Chân Đế cùng Vạn Trận Chân Đế.
Bởi vì bất kể là Phá Binh Chân Đế hay là Vạn Trận Chân Đế, bọn họ đều có thành tựu vô song.