Cửu Ngưng Chân Đế một chỉ bắn ra mở đạo môn, tiễn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh đi:
- Đi đi, sau này yên ổn làm phàm nhân đi.
Khi Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh biến mất trong đạo môn mọi người mới thu lại tầm mắt.
Từ nay trên đời không có Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh nữa, người đời không còn nghe tin tức gì về hai người. Đây đối với Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh đã là chốn về tốt nhất, kết cục tốt.
Nếu không nhờ Cửu Ngưng Chân Đế thì kết cục cuối cùng của hai người quá rõ ràng.
Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh sống sót rời đi, sống lâu được đã là kỳ tích.
Lý Thất Dạ duỗi lưng, thản nhiên nói:
- Được rồi, đã kết thúc, trở về đi, nên làm gì thì làm cái đó.
Lý Thất Dạ vẫn hờ hững, lười biếng, khiến người khó tin mới rồi hắn là tồn tại đồ trời diệt đất.
Lý Thất Dạ mang Liễu Sơ Tình đi, Cửu Ngưng Chân Đế đi theo.
Sau khi nhóm Lý Thất Dạ rời đi, mọi người khẽ thở dài:
- Đại thế kết thúc.
Bọn họ lần lượt quy ẩn, thiên địa yên tĩnh.
Trận chiến kết thúc, kinh thiên động địa, Mộc gia bị diệt, Bách Nhật Đạo Nhân bị giết, nguyên Đế Thống giới bị chấn nhiếp. Tất cả đạo thống trong Đế Thống giới đều nín thở, không dám hó hé tiếng nào.
Có cường giả đạo thống nhận ra đại thế sắp mở trang mới, cảm khái:
- Thời đại hoàn toàn mới mở ra, đại thế thay đổi, tương lai sẽ là thiên hạ của hai thủ lĩnh.
Nhưng lão tổ đạo thống lắc đầu nói:
- Không, tương lai không có thiên hạ gì cho hai thủ lĩnh, chỉ có Cửu Bí đạo thống độc tôn, Đệ Nhất Hung Nhân độc tôn. Sau trận chiến này e rằng Lý gia cũng sẽ quy ẩn. Đệ Nhất Hung Nhân đã vô địch thiên hạ, vô song cõi đời. Hắn là Thủy Tổ vô thượng, dù hắn không thống nhất Đế Thống giới nhưng đã là vị vua không ngai, chỉ hắn độc tôn!
Qua trận chiến này mọi người đều hiểu đương thời không còn ai có thể tranh hùng với Đệ Nhất Hung Nhân:
- Đương thời Đệ Nhất Hung Nhân độc tôn!
Dưới ánh sáng vô địch của Đệ Nhất Hung Nhân dù là Lý gia cũng bị lu mờ, tất cả đạo thống trong Đế Thống giới chỉ như con kiến.
Đến ngày nay mặc kệ Đệ Nhất Hung Nhân có phải là Thủy Tổ hay không thì hắn ngang bằng Thủy Tổ, thậm chí vượt qua.
Đúng như mọi người suy đoán, sau khi trận chiến này chấm dứt Lý gia đóng cửa phong núi, tất cả lão tổ tuyên bố quy ẩn không ra ngoài đời nữa, đệ tử Lý gia không đến gần Đế Thống giới.
Tin tức truyền ra, nhiều cường giả tu sĩ thầm giật mình. Với lão tổ có kiến thức thì chuyện này nằm trong dự đoán.
Mặc dù người đời cho rằng Mộc gia thành tro bụi, Đế Thống giới từ nay vào thời đại hai thủ lĩnh, sẽ là Lý gia và Cửu Bí đạo thống chấp chưởng đại thế thiên hạ. Nhưng người có kiến thức thật sự thì biết đây là thời đại Đệ Nhất Hung Nhân độc tôn thiên hạ, ở thời đại này Cửu Bí đạo thống đã định trước trở thành trùm duy nhất của Đế Thống giới.
Lý gia hiểu đạo lý đó, bọn họ rất thông minh, sẽ không ngăn cản đường của Đệ Nhất Hung Nhân, không thành chướng ngại vật Cửu Bí đạo thống độc tôn thiên hạ. Nên Lý gia tuyên bố phong núi quy ẩn.
Lý gia làm như vậy vừa bày tỏ thái độ cho Đệ Nhất Hung Nhân biết vừa giữ gìn thực lực, tránh mạo hiểm.
Nghe nói Lý gia phong núi quy ẩn, nhiều lão tổ hiểu vất vả của họ, đồng ý hành động sáng suốt này.
- Lý gia rất thông minh, Đoạn Ngọc Chân Đế có thể trở thành Chân Đế kinh diễm nhất, thông minh nhất Đế Thống giới cũng có cái lý của nó.
Có Bất Hủ Chân Thần biết nên làm sao, hành động thế nào:
- Đến lúc quy ẩn rồi, không thì có ngày tai vạ đến nơi.
Sau khi Lý gia tuyên bố phong núi quy ẩn, trong một đêm nhiều đạo thống đại giáo cũng tuyên bố phong núi quy ẩn. Nhiều lão tổ, Bất Hủ Chân Thần tiếng tăm lừng lẫy tuyên bố không hỏi sự đời, thoái ẩn vào núi rừng.
Trong thời gian ngắn ngủi truyền thừa đại giáo thực lực mạnh mẽ trong Đế Thống giới phong núi quy ẩn, khiến Đế Thống giới vắng vẻ.
Đại giáo từng huênh hoang nhất, thiên tài từng ngông cuồng nhất hôm nay im lìm, không có động tĩnh gì. Nhiều đại giáo, thiên tài hoặc là bế quan khổ tu, hoặc quy ẩn núi rừng, không còn xuất hiện trên cõi đời.
Trong một đêm Đế Thống giới trở nên đặc biệt yên tĩnh, không có sự náo đô, phồn hoa của thế giới tu sĩ. Đế Thống giới tiến vào thời đại yên tĩnh.
Đương nhiên đại giáo truyền thừa chấp nhận phong núi quy ẩn là hành động thông minh, cách tốt nhất né tránh mạo hiểm.
Với nhiều thiên tài đây là cơ hội tốt. Đệ Nhất Hung Nhân vô địch gõ tỉnh bọn họ, khiến người đạo tâm kiên định càng thêm vùi đầu khổ luyện để mình mạnh hơn nữa. Dù cả đời không thể vượt qua Đệ Nhất Hung Nhân nhưng ít nhất vượt giới hạn bản thân. Đệ Nhất Hung Nhân uy hiếp khiến nhiều thiên tài tĩnh tâm lại, vững chắc tu luyện.
Thiên hạ yên tĩnh, Lý Thất Dạ cũng tĩnh, ngồi xem gió thổi mây phun, tự tại do tâm.
Cửu Bí đạo thống hay chuyện thiên hạ Lý Thất Dạ đều không quan tâm, hơn nữa đương thời thiên hạ thái bình, mọi thứ yên ổn chẳng cần hắn lo.
Lý Thất Dạ ngồi trong ngự ho viên nhưng trời xanh biếc, hương hoa say lòng người, gió ấm áp, thoải mái tự do khó tả. Giờ phút này cho người cảm giác thế gian yên tĩnh tốt đẹp.
Lý Thất Dạ nằm trong vườn hoa như đang ngủ lại như hợp nhất với thiên địa.
Không biết qua bao lâu, làn gió thơm thổi đến,tiên nữ đập vào mắt, là Cửu Ngưng Chân Đế.
Cửu Ngưng Chân Đế vẫn không đi, từ lúc trở về nàng ở lại Cửu Bí đạo thống. Dù hiện giờ là Lý Thất Dạ nắm quyền lớn thiên hạ, hắn quản lý nguyên Cửu Bí đạo thống nhưng Cửu Ngưng Chân Đế ở đây ung dung như trong nhà mình. Thật ra chỗ này đúng là nhà của Cửu Ngưng Chân Đế, nàng lớn lên trong Cửu Bí đạo thống.
Lý Thất Dạ và Thái Thanh Hoàng có ân oán nhưng trong lòng Cửu Ngưng Chân Đế không chút ngăn cách, nàng và hắn thái độ bình thản như bằng hữu cũ gặp nhau.
Cửu Ngưng Chân Đế ngồi xuống cạnh Lý Thất Dạ, nhìn hắn nằm thẳng, nàng nhoẻn miệng cười. Cửu Ngưng Chân Đế đẹp tựa tiên, khi nàng cười khuynh quốc khuynh thành, khiến trời trăng lu mờ.
Cửu Ngưng Chân Đế nhẹ đặt tay lên đầu Lý Thất Dạ:
- Đạo huynh có tâm sự.
Bàn tay ngọc ngà hơi lạnh đặt nhẹ lên trán, cảm giác mát khiến người thoải mái.
Lý Thất Dạ mở mắt ra nhìn khuôn mặt xinh đẹp vô song của Cửu Ngưng Chân Đế, cười nói:
- Vạn cổ phong vân chỉ là qua đường, không tính tâm sự gì.
Cửu Ngưng Chân Đế xuất trần siêu phàm, xinh đẹp khiến người nghẹt thở:
- Vạn cổ phong vân có lẽ chỉ là làn gió với ngươi, nhưng người sống trên đời thứ khiến người không nỡ nhất là chữ tình. Có tình bằng hữu, tình thân, tình yêu, tình đồng bào. Thế gian có nhiều vô số bất đắc dĩ một chữ tình.