Đế Bá (Dịch Edit)

Chương 4252 - Nham Thạch Bí Ẩn (1)

Có một số lời Huệ Thanh Tuyền không tiện nói ra, để thị nữ Tĩnh Nhi nói thì dễ hơn nhiều.

Tĩnh Nhi bị hùng hổ chất vấn, đại nhân vật đuối lý lắp bắp:

- Cái đó... không nhiều vậy.

Những người có mặt đều là đại nhân vật uy chấn một phương, nói câu khó nghe hai tay họ dính đầy máu tươi. Có đại nhân vật nào từ khi tu đạo đến nay chưa từng giết người? Nếu không giết người thì bọn họ đã chẳng có địa vị ngày nay.

Miệng lưỡi Tĩnh Nhi bén nhọn đanh đá ép sát từng bước:

- Có gì khác nhau? Dù đại nhân giết mười vạn người thì vẫn là cướp mạng sống người. Xin hỏi đại nhân từ lúc Lý công tử xuất thân đến nay đã giết bao nhiêu người? So với đại nhân thì sao? Lý công tử còn trẻ như vậy e rằng giết người không nhiều bằng đại nhân. Nếu đại nhân cứ quyết nói Lý công tử hung hãn, thủ đoạn độc ác, tương lai là tai họa lớn của Tiên Thống Giới vậy xin hỏi đại nhân giết người nhiều hơn Lý công tử thì đại nhân là gì? Đại ma vương của Tiên Thống Giới sao?

Mặc dù Tĩnh Nhi hơi bực Lý Thất Dạ nhưng tiểu thư của nàng ưu ái Lý Thất Dạ, nàng làm thị nữ đương nhiên phải đứng về phe tiểu thư của mình, hết sức ủng hộ hắn.

Bị Tĩnh Nhi luân phiên chất vấn làm đại nhân vật cứng họng:

- Cái... cái... cái đó...

Người khác muốn lấy cớ, mượn cơ hội chèn ép Lý Thất Dạ nghe Tĩnh Nhi nói một tràng thì không dám đứng ra nữa.

Tĩnh Nhi nói rất có lý, mặc dù Lý Thất Dạ được gọi là Đệ Nhất Hung Nhân nhưng mọi người biết hắn mới xuất đạo. Hắn giết Chân Đế vô địch như nhóm Kim Bồ Chân Đế, nhưng bàn về giết người nhiều người thì hắn kém xa bất cứ ai có mặt tại đây.

Thử hỏi thiên tài trẻ, đại nhân vật nào tại đây có ai không hai tay đẫm máu? Người bị họ giết tính bằng con số hàng ngàn vạn.

Nếu nói Lý Thất Dạ là người đại hung thì bọn họ giết càng nhiều người thì là gì? Đại ma vương sao?

Nên Tĩnh Nhi hung hăng chất vấn làm mọi người á khẩu, đại nhân vật kia ú ớ thật lâu không thành lời.

Lý Thất Dạ vỗ tay cười nói:

- Giỏi, nha đầu rất giỏi, cay đấy, ta thích.

Tĩnh Nhi liếc xéo Lý Thất Dạ, hung tợn nói:

- Phi! Nằm mơ đi!

Lý Thất Dạ không phật lòng, hắn mỉm cười nói:

- Nha đầu, chờ ta thành cô gia thì nàng là nha đầu ấm giường của ta.

Lý Thất Dạ nói trực tiếp, bá đạo làm mặt Tĩnh Nhi đỏ hồng, dù gì nàng là hoàng hoa khuyên ữ.

Tĩnh Nhi hung tợn liếc xéo Lý Thất Dạ:

- Đồ vô sỉ!

Lý Thất Dạ cười cười.

Đám người trợn mắt há hốc mồm, cảm thấy Lý Thất Dạ quá càn rỡ, kiêu ngạo, hạ lưu, đùa giỡn thiếu nữ ngay trước mắt bao người.

Nhưng Ngũ Hành Thiên Nữ không hề trách cứ, mặc kệ Lý Thất Dạ làm gì, hoàn toàn chiều ý hắn lằm xằng làm bậy.

Nhiều người không hiểu, trong mắt họ thì Lý Thất Dạ là tên khốn, vì sao Ngũ Hành Thiên Nữ dung túng hắn, chiều ý hắn như vậy?

Đặc biệt người ghét Lý Thất Dạ, hoặc người mến mộ Ngũ Hành Thiên Nữ thì càng hận hắn hơn. Bọn họ mà không diệt hắn thì lòng khó bình tĩnh.

Trong khi không khí căng thẳng, Thái Doãn Hỉ hắng giọng nói:

- Mấy cái này lạc đề rồi, hôm nay Doãn Hỉ mời mọi người đến không phải vì tranh khí phách.

Thái Doãn Hỉ lên tiếng hấp dẫn ánh mắt mọi người tập trung vào lão, dù sao đại nhân vật như lão phát thiệp anh hùng mời anh hùng thiên hạ đến không phải để tụ tập nhậu nhẹt.

Thái Doãn Hỉ chậm rãi nói:

- Bất Độ Hải luôn là bí ẩn chưa giải, mãi không có đáp án, Thủy Tổ cũng không thể đưa ra câu trả lời. Cá nhân Doãn Hỉ cho rằng tương lai nếu có tai họa lớn thì chắc chắn đến từ Bất Độ Hải.

Đám người nhìn nhau, làm Chí Tôn Trường Tồn, lời Thái Doãn Hỉ nói rất nặng ký không thua gì Thủy Tổ. Giờ Thái Doãn Hỉ nói tai họa lớn trong tương lai có lẽ đến từ Bất Độ Hải khiến mọi người chú trọng, huống chi thiên thạch hôm đó đúng là bay từ Bất Độ Hải.

Thái Doãn Hỉ từ tốn nói:

- Thiên thạch bay qua có vô số mảnh nhỏ theo cùng, tuy các mảnh nhỏ và thiên thạch bay vào Thiên Khư mênh mông nhưng có một mảnh rơi vào Thiên Hùng quan.

Nghe vậy đám người tim rớt cái bịch, một số người đứng bật dậy:

- Có mảnh nhỏ rơi vào Thiên Hùng quan!?

Hôm đó thiên thạch bay tới rung động lòng người biết bao, làm người ta sợ teo tim. Mọi người thấy trừ thiên thạch khổng lồ ra có vô số mảnh nhỏ bay theo, cảnh tượng lúc đó đồ sộ, rung động biết bao.

Giờ Thái Doãn Hỉ nói có một mảnh rơi vào Thiên Hùng quan, hỏi sao không làm người rung động. Lúc ấy mọi người trốn còn không kịp, ai rảnh quan tâm mấy mảnh nhỏ bay cùng thiên thạch?

Thái Doãn Hỉ có một mảnh nhỏ làm đám người giật mình.

Có cường giả bật dậy hỏi:

- Mảnh nhỏ đó là Doãn đại nhân bắt được?

Mọi người đều biết khi thiên thạch bay tới Thiên Hùng quan đứng mũi chịu sào, nguyên Thiên Tiệm dâng lên phòng ngự như tường thành chặn trước Tiên Thống Giới sẵn sàng hứng chịu va chạm.

May mắn cuối cùng sợ bóng sợ gió, thiên thạch chỉ vụt qua Thiên Hùng quan rồi xông vào Thiên Khư mênh mông.

Thái Doãn Hỉ chậm rãi nói:

- Đây chính là điều kỳ diệu. Thiên thạch này không phải Doãn Hỉ chặn lại, nó bay theo thiên thạch đến Thiên Hùng quan thì rời khỏi dải mảnh nhỏ một mình bay vào.

Thái Doãn Hỉ tạm dừng rồi tiếp tục bảo:

- Mảnh nhỏ này dường như thân cận với phòng ngự của Thiên Hùng quan, không bị bài xích. Nó thuận lợi xông vào Thiên Hùng quan làm Doãn Hỉ rất khó hiểu.

Nghe Thái Doãn Hỉ nói thế đám người giật mình:

- Có chuyện như vậy?

Hôm đó Thiên Hùng quan mở phòng ngự, tất cả vật bên ngoài đều bị chặn lại. Một mảnh nhỏ có thể bay vào Thiên Hùng quan hỏi sao không khiến người giật mình?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng va chạm trầm đục vang lên, giữa hư không ngoài lầu các, một sân khấu lớn nâng nham thạch to từ từ dâng lên trước mắt mọi người.

Thái Doãn Hỉ chờ nham thạch lớn dâng lên, nói với mọi người:

- Mời các vị xem, đây là mảnh nhỏ hôm đó bay vào Thiên Hùng quan.

Mọi người giương mắt nhìn.

Nham thạch đen thui, không biết vốn có màu đó hay nó bị chân hỏa đốt. Nham thạch bất quy tắc có nhiều chỗ lồi lỗm, không biết là bị đao kiếm chém hay va chạm làm nó gồ ghề.

Nhìn kỹ nham thạch có nhiều hoa văn mỏng manh, nhìn kỹ thì hồn nhiên thiên thành, không giống có người khắc lên.

Một khối nham thạch không thu hút, không có gì đặc biệt, một số người thất vọng nói:

- Chỉ có khối nham thạch này sao?

Nhiều người cho rằng một khối nham thạch khiến Thái Doãn Hỉ mời anh hùng thiên hạ đến thì chắc chắn có chỗ kinh người, ai ngờ trông rất bình thường.

Bình Luận (0)
Comment