Sau khi Tiêu hộ pháp rời đi, Lý Thất Dạ là cười một chút, lẩm bẩm nói:
- Đồ tử đồ tôn của Thiên Lý tiên đế ngược lại còn có một chút tiền đồ!
Mặc dù Tiêu hộ pháp vẫn là bày vao tư thái, nhưng cuối cùng vẫn là không có ỷ thế khinh người, mạnh mẽ giải trừ cái hôn ước này, nếu không Lý Thất Dạ là vui lòng thay Thiên Lý tiên đế giáo huấn đám lão đầu tử này một chút. - Ngươi, ngươi, ngươi là thế nào mà trở thành vị hôn phu của rúc tiên tử?
Sau khi Tiêu hộ pháp rời đi, Lục Bạch Thu cũng nhịn không được mà hỏi.
Đồn rằng từng có rất nhiều người hướng Lam Vận Trúc cầu hôn, đều bị cự tuyệt hết, nhưng bây giờ lại xuất hiện một vị hôn phu, điều này thật sự là quá đột nhiên. - Trên đường nhặt được!
Lý Thất Dạ cười nói.
Lục Bạch Thu nhất thời im lặng, Lam Vận Trúc chính là một trong những tiên tử xinh đẹp nhất, cường đại nhất của Diêu Vân, trở thành vị hôn phu của nàng làm sao sẽ dễ dàng như vậy. Nếu như chuyện như vậy ở trên đường cũng có thể nhặt được, sớm cũng đã có không biết bao nhiêu người đi đường rồi!
Nếu như Lục Bạch Thu biết một cái hôn sự này thật sự là nhặt được mà nói, vậy nhất định sẽ càng thêm trợn tròn mắt.
Thiên Lý Hà tới giải trừ hôn ước, đối với Lý Thất Dạ mà nói, đó chẳng qua là một tràng phong ba nhỏ mà thôi, hắn vẫn ở lại trên đảo nhỏ, chờ thời cơ tiến vào thần đảo bị lạc.
Mà ở bên trong khoảng thời gian này, Thiên Quần đảo là càng ngày càng hỏa nhiệt, càng ngày càng nhiều cường giả của đại giáo cương quốc đều chạy đến, ở mỗi một ngày, bầu trời của Thiên Quần đảo đều có thể nhìn thấy được từng kiện bảo vật phi hành, từng đầu thụy thú khổng lồ đạp không mà đến, hướng hải ngoại mà đi.
Hơn nữa mỗi một ngày bầu trời của Thiên Quần đảo đều là huyết khí ngập trời, Thánh Tôn chi uy, Thánh Hoàng chi uy chính là tràn ngập bầu trời, không biết có bao nhiêu đại nhân vật của đại giáo cương quốc đích thân tới.
Tràng diện lớn như thế, nhiều đại nhân vật đích thân tới như vậy để cho tu sĩ của Thiên Quần đảo đều không thở nổi, tất cả mọi người cảm thấy là mưa gió nổi lên.
Vì để tránh cho bị cuốn vào trong tràng phong ba này, sau khi Tĩnh Khê quốc chủ chiếm được chỉ thị của Lý Thất Dạ, bắt đầu hướng Thiên Quần đảo rút lui môn hạ đệ tử, thậm chí dời đi cư dân của Thiên Quần đảo.
Đặc biệt là khi từng cái đại giáo cương quốc xuất hiện ở Thiên Quần đảo, thời điểm đi hải ngoại, Tĩnh Khê quốc chủ càng thêm rõ ràng đây chắc chắn là một tràng đại phong bạo đã tới, Tĩnh Khê quốc bọn họ lại càng nhanh chóng từ Thiên Quần đảo rút lui rồi.
Dĩ nhiên đối với Tĩnh Khê quốc chủ mà nói, rút lui đây chẳng qua là tạm thời, đợi sau khi tràng phong ba này kết thúc, bọn họ sẽ trở về.
Ở trong đoạn thời gian này, hải ngoại mỗi một ngày đều là thanh âm nổ vang lên không ngừng, có khi thậm chí là trời rung đất chuyển, sóng biển ngập trời, ở chỗ thần đảo bị lạc nơi hải ngoại, mỗi một ngày đều là quang mang ngất trời, có hàn quang của bảo vật, cũng có tiên quang từ thần đảo bị lạc phát ra. - Hiện tại không chỉ là Diêu Vân, ngay cả đại nhân vật của đại giáo cương quốc nơi U Cương, Thủy Thương, Trạch Địa đều chạy đến.
Lục Bạch Thu một mực cùng với bên ngoài có liên lạc, nàng đem tin tức nói cho Lý Thất Dạ, không khỏi lo lắng nói:
- Ngày hôm qua có mấy Bảo Thánh Tôn tới, thiếu chút nữa đem biển rộng cũng lật ngược, chúng ta có muốn tước tiên rút lui khỏi nơi này hay không?
- Không!
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, híp mắt cười nói:
- Nếu là Bảo Thánh Tôn tới, như vậy chúng ta liền đi một chuyến xem sao.
Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu lại một lần nữa đi tới hải ngoại, so sánh với tình huống mà lần trước bọn họ chứng kiến, hiện tại địa phương của thần đảo bị lạc càng thêm náo loạn, ở trên mặt biển dừng lại đại lượng phi hành bảo vật, có bảo thuyền khổng lồ dừng ở trên bầu trời, cũng có bảo điện treo ở trên không, lại càng có thần sơn cao cao treo ở trên chín tầng trời...
Tu sĩ chạy tới rất nhiều, có đại nhân vật muốn trèo lên thần đảo bị lạc, cũng có tu sĩ chạy tới xem náo nhiệt, có người cưỡi dị thú mà đến, cũng có người ngồi phi hành bảo vật mà đến, có người dừng lại ở trên biển, cũng có người ngâm mình ở trong nước.
Mà thần đảo bị lạc bao phủ ở trong sương mù cũng xảy ra biến hóa rất lớn, ở trong sương mù, bầu trời của thần đảo bị lạc thế nhưng xuất hiện thất sắc quang mang, thất sắc quang mang biến ảo không chừng, thỉnh thoảng hóa thành sơn hà, thỉnh thoảng hóa thành thần thú, thỉnh thoảng biến mất không thấy, hơn nữa, vào lúc này ở bên trong thần đảo bị lạc mơ hồ truyền đến thanh âm long ngâm phượng minh, có đôi khi ở bên trong thần đảo bị lạc thế nhưng vang lên một tiếng rống to, thật giống như có hung vật nào đó bị nhốt ở bên trong thần đảo bị lạc!
Thậm chí, ngay cả sương mù bao phủ thần đảo bị lạc cũng phát sinh biến hóa, hiện tại sương mù bao phủ thần đảo bị lạc dĩ nhiên là hóa thành huyết vụ nhàn nhạt.
Huyết vụ này chính là huyết vụ mà sau khi những cường giả chết thảm lưu lại khi muốn xuyên qua sương mù đi lên thần đảo bị lạc, ở trong khoảng thời gian ngắn có không ít người muốn mạnh mẽ đi lên thần đảo bị lạc, nhưng mà đều ở trong nháy mắt bị sương mù cắn nuốt hóa thành một đoàn huyết vụ, hơn nữa một đoàn huyết vụ này sáp nhập vào trong sương mù thật lâu không tiêu tan.
Nhìn thần đảo bị lạc ở trước mắt xảy ra biến hóa rất lớn, Lý Thất Dạ không khỏi hóp hai mắt, thật lâu không nói gì.
Mà bây giờ ở bên ngoài sương mù đã có không ít đại giáo cương quốc phân hải thành cương, ở trên mặt biển xây dựng lên tiểu cương thổ, bắt đầu đóng quân.
Càng làm cho không ít người động dung chính là ở trên sương mù, mỗi một cái phương vị đều có đứng đại nhân vật quanh thân thần hoàn quanh quẩn, thần diễm toát ra, khí tức phát ra trên thân những người này để cho không biết bao nhiêu cự yêu hải thú trong đại hải đều lẩn trốn, những người này tuyệt đối là nhân vật khó lường, có Thánh Tôn, có Thánh Hoàng, đều là nhất quốc chi quân, nhất giáo chi chủ cao cao tại thượng, những người này đều là nhân vật cực ít khi lộ mặt, nhưng mà hôm nay đều xuất hiện ở chỗ này. - Dạ Hành giáo, Bàn Long quốc, Ma Thiên môn...
Nhìn từng cái đại giáo cương quốc đóng quân, Lục Bạch Thu có thể nhất nhất nhận ra tiêu huy của những đại giáo cương quốc này, không khỏi lẩm bẩm nói:
- Nhiều nhất lưu đại giáo tới như vậy!
- Cũng không chỉ là đại giáo cương quốc tới rồi, ngay cả một ít lão bất tử không nguyện ý xuất thế cũng tới rồi, có mấy cái lão tổ tới nữa.
Vào lúc này bên cạnh hai người Lý Thất Dạ xuất hiện một người, tiếp lời nói:
- Ngày hôm qua lão tổ của Thiết Thạch cốc tới, hắn muốn mạnh mẽ đi lên thần đảo bị lạc, đáng tiếc trong nháy mắt hóa thành huyết vụ.
Người đột nhiên xuất hiện là một thanh niên thoạt nhìn hai mươi tuổi, thanh niên này mặc một thân đạo bào, cầm trong tay một cái quạt, trên đó viết chữ "Toán".