Nói về kiêu ngạo thì trên đời này ai hơn Lý Thất Dạ? Hôm nay tâm tình Lý Thất Dạ khá tệ, có người tự tìm đường chết thì hắn không ngại thành toàn đối phương.
Thiếu nữ kiêu ngạo tức giận run người, nàng luôn kiêu căng lại có thực lực mạnh, đi đến đâu dù là người trẻ tuổi hay thế hệ trước đều xúm lại nịnh nọt hoặc tránh thật xa.
Hôm nay một tiểu tử từ đâu chui ra dám buông lời ngông cuồng, hỏi sao thiếu nữ kiêu ngạo không tức run người?
Thiếu nữ tức giận bật cười nói:
- Tốt tốt tốt, nói rất hay.
Thiếu nữ lạnh băng trừng Lý Thất Dạ, kiêu ngạo nói:
- Nói như thể ta là kẻ ngang ngược không nói lý. Được rồi, nếu ngươi muốn pahna rõp hải trái thì bản tiểu thư theo đến cùng. Đừng tưởng bản tiểu thư sẽ ỷ mạnh hiếp yếu, dùng gia tộc của ta khi dễ tiểu bối vô danh nhà ngươi! - Ỷ mạnh hiếp yếu?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Được rồi, nàng muốn phân rõ phải trái vậy nói lý đi.
Lý Thất Dạ nhìn thiếu nữ kiêu ngạo, nói:
- Hoành hành bá đạo còn thấy mình có lý? Một nữ hài tử không tu tâm dưỡng tính, suốt ngày như phượng hoàng vểnh đuôi, không cảm thấy ghê tởm sao?
Thiếu nữ kiêu ngạo không yếu thế lạnh lùng cười:
- Hoành hành bá đạo?
Thiếu nữ kiêu ngạo nhìn Lý Thất Dạ, kiêu ngạo nói:
- Con mắt nào của ngươi thấy ta hoành hành bá đạo? Ta chạy nhanh từ bắc đến nam, ở đâu ra hoành hành? Bá đạo? Đây là một góc trời, đại đạo vô số ta chỉ đi một đường, bá đạo ở chỗ nào?
Lý Thất Dạ nghe Vệ Thần nói xong hơi khen ngợi, không ngờ nàng chẳng phải bao cỏ, phản ứng rất nhanh, mồm miệng nhanh nhẩu.
Thiếu nữ kiêu ngạo cười khẩy nói:
- Hơn nữa ta như phượng hoành vểnh đuôi liên quan gì ngươi? Ngươi chẳng qua là một kẻ qua đường, ta thích làm gì kệ ta. Đây là chuyện của ta, cần xin phép ngươi sao?
Thiếu nữ kiêu ngạo không chỉ xinh đẹp, có thực lực mạnh mà miệng lưỡi cũng bén nhọn, cãi lộn số một. Đối diện ai thiếu nữ cũng không yếu thế, hùng hổ khiếp người.
Thiếu nữ không chỉ mạnh mẽ, kiêu ngạo, mà còn một bước cũng không nhường hùng hổ dọa người.
- Ta khiến người ghê tởm sao?
Thiếu nữ kiêu ngạo bổ sung câu cuối:
- Ngươi không bằng cả con kiến trong mắt ta, ngươi có ghê hay không kệ chứ, ta cần để ý cách nhìn của ngươi sao?
Thiếu nữ kiêu ngạo thật độc, chém một nhát mạnh mẽ, ai không tự tin sẽ rụt vòi ngay.
Lý Thất Dạ thì thấy bao nhiêu sóng gió, hắn sợ ai?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta thì ngược lại, ta để ý hay không liên quan gì nàng? Nhưng nàng là phụ nữ đứng đây chửi bới, mở miệng phun lời thô tục, chúng ta còn nói lý gì?
Lý Thất Dạ không phải kẻ hẹp hòi, hắn luôn bao dung nữ hài tử. Đương nhiên Lý Thất Dạ chỉ tốt với nữ hài tử theo bên mình, biết tiến lùi, hiểu chuyện.
Nếu là kiểu nữ hài tử kiêu ngạo, ngang ngược, hùng hổ, tự cho mình đúng như thiếu nữ kiêu ngạo trước mắt thì Lý Thất Dạ không ngại làm kẻ ác, không chừa chút mặt mũi, không khách sáo phản bác. Đối với Lý Thất Dạ thì hắn không ngại độc miệng với thiếu nữ kiêu ngạo như thế. - Phân rõ phải trái?
Thiếu nữ kiêu ngạo lạnh lùng cười:
- Ô, tên nhà quê này há mồm đã công kích người bây giờ muốn ta phân rõ phải trái? Có phải đột nhiên hụt hơi không?
- Hụt hơi?
Đêm nay tâm tình Lý Thất Dạ khá tệ, có người tự chuốc khổ thì hắn chơi tới cùng.
Lý Thất Dạ lười biếng nhìn thiếu nữ kiêu ngạo:
- Chỉ bằng vào thôn nữ xấu xí như nàng có thể khiến ta hụt hơi? Ta không nhìn ra nàng có điểm gì làm ta hụt hơi. Ngực sao? Bộ ngực phẳng của nàng có thể làm ta hụt hơi? Hay cái mông như đậu hủ khô? Hay . . .
Bình thường có nhiều chuyện Lý Thất Dạ không đến nỗi mất phong độ thế này, nhưng ai kêu thiếu nữ kiêu ngạo đụng phải lúc tâm tình hắn thấp? Thiếu nữ kiêu ngạo, ngang ngược, hùng hổ dọa người, tự phụ làm Lý Thất Dạ lười khách sáo.
Thiếu nữ kiêu ngạo tức giận mặt đỏ rực, người run run. Thiếu nữ kiêu ngạo không chỉ tự phụ thực lực của mình, nàng cũng kiêu ngạo về sắc đẹp, vóc dáng của mình. Dù thiếu nữ kiêu ngạo không phải mỹ nhân số một Thạch Dược giới nhưng cũng xếp vào năm hàng đầu.
Đúng là trong Thạch Dược giới, thiếu nữ kiêu ngạo có nhiều người ái mộ, theo đuổi. Thiếu nữ kiêu ngạo đi tới đâu là có một đám tuấn kiệt trẻ tuổi vây quanh như sao quanh trăng sáng, nịnh hót, tâng bốc chỉ mong nàng nhìn một cái, nói một tiếng.
Giờ nam nhân đáng ghét kia mở miệng bảo ngực nàng phẳn như lòng chảo, mông như đậu hủ khô. Lời công kích có sức sát thương rất lớn với thiếu nữ.
Thiếu nữ kiêu ngạo chỉ vào Lý Thất Dạ, người run rẩy:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . .
Thiếu nữ kiêu ngạo oán hận nói:
- Tiểu tử, ngươi tên gì? Hôm nay bản tiểu thư muốn giết ngươi! Bản tiểu thư không giết kẻ vô danh!
Lý Thất Dạ lười biếng nhướng mi mắt nói:
- Như thế nào? Quê quá hóa giận? Mới rồi nàng còn nói phân rõ phải trái bây giờ lật lọng? Theo ta thấy trình độ như nàng quay về vòng tay mẫu thân đi, đừng ra ngoài khoác lác. - Trình độ có chút xíu, lật lọng, nói không giữ lời, chắc từ rừng sâu núi thẳm nào chạy ra đúng không? ít nhất không giống người xuất thân từ đại thế gia. Đệ tử đại thế gia không đến nỗi mất trình độ như vậy, nói chuyện giữ lời là quy tắc cơ ban của đệ tử đại thế gia. - Nếu nàng muốn đánh giết thì ta theo đến cùng, dù sao thôn nữ từ vùng núi ra như nàng không biết cái gì gọi là lật lọng, không giữ lời. Thôn nữ mất văn hóa như nàng chỉ biết dùng sức mạnh giải quyết vấn đề. Được rồi, ta thành toàn nàng, đánh nhau đi, dùng sức mạnh giải quyết mâu thuẫn.
Lý Thất Dạ độc miệng vô cùng, rất cay nghiệt. Lý Thất Dạ không thèm quan tâm gì nữa, thiếu nữ kiêu ngạo không khiến hắn khoác lớp vỏ phong độ quý ông lên người. Huống chi với kiểu thiếu nữ kiêu ngạo như thế Lý Thất Dạ không thèm nhìn thẳng, giả bộ phong độ làm gì? Lý Thất Dạ phong độ, tốt tính, khoan dung cũng tùy từng người.
Thiếu nữ kiêu ngạo tức giận hộc máu:
- Ngươi . . .!
Thiếu nữ kiêu ngạo luôn hùng hổ dọa người, thậm chí không ai dám cãi lại nàng. Hôm nay bị Lý Thất Dạ độc miệng mắng hỏi sao thiếu nữ kiêu ngạo không tức hộc máu?
Thiếu nữ kiêu ngạo hít sâu, nàng khó khăn kiềm nén xúc động giết người. Mắt thiếu nữ kiêu ngạo sáng như mũi tên lạnh lùng trừng Lý Thất Dạ.
Thiếu nữ kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng:
- Được rồi, đêm nay ta là người phân rõ phải trái, bản tiểu thư không so đo chuyện hôm nay với ngươi. Nhưng tốt nhất sau này ngươi đừng rơi vào tay ta, nếu không ta sẽ cho ngươi biết đối địch với bản tiểu thư có kết cuộc thảm cỡ nào!
Thiếu nữ kiêu ngạo xoay người bỏ đi.
Thiếu nữ kiêu ngạo đi rất nhanh, vang một chuỗi tiếng nổ, xe ngựa đạp gió biến mất trong bóng đêm.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn, hắn duỗi lưng, không để bụng chuyện này. Đối với Lý Thất Dạ thì chuyện hỏ hơn hạt bụi, búng nhẹ là nó mất. Hạt bụi thiếu nữ kiêu ngạo không để lại chút dấu vết trong lòng Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nhìn trời, lại nhìn núi sông, khẽ thở dài.
Lý Thất Dạ lẩm bẩm:
- Nhận nhi, có ta ở đây, Cự Trúc quốc sẽ sừng sững không ngã!
Lý Thất Dạ đạp trăng bay đi.