Đế Đạo Vô Song

Chương 13 - Tiên Thiên Thánh Đạo Thể

" Ha Ha, đã mọi người nóng lòng vậy thì ta cũng không kéo dài thời gian nữa, bắt đầu a " Lão giả cười đạo xong sau đó ra dấu kêu áp giải nô lệ ra.

Xuất hiện là một cái thú tộc, cái gọi là thú tộc không phải hoàn toàn là động vật, mà là lai giữa người và huyết mạch của động vật. ví dụ như nhân xà, nhân sư, nhân điểu các loại.

Thú tộc được áp giải ra là một cái nhân sư, chỉ thấy nam tử này mao tóc vàng sắc, trông có vẻ rối bời, vẻ mặt hậm hực, tức giận, rống giận với mọi người xung quanh. Lúc này bị hai tên áp giải cầm roi vụt vào người thì mới chịu im mồm.

" Đây là thú tộc, loại nhân sư a, sức chiến đấu cực kỳ tốt, bản năng hoang dã, lực lượng với tốc độ đều kinh người, chỉ cần bồi dưỡng một tí là có thể có một cao thủ thiếp thân a " Lão giả kích thích mọi người đạo.

" Giá đầu tiên hai trăm hạ phẩm linh thạch a "

( 1 Cực phẩm linh thạch = 100 Thượng phẩm linh thạch , 1 Thượng phẩm linh thạch = 100 trung phẩm linh thạch , 1 trung phẩm linh thạch = 100 hạ phẩm linh thạch ... 1 Hạ phẩm linh thạch = 1000 kim tệ, 1 tử kim tệ = 1000 kim tệ... )

Một gia đình bình thường một năm sài hết vài trăm kim tệ.

Lão giả ra giá 200 hạ phẩm linh thạch quả thật cũng không thể nói là thấp đối với vũ giả a.

" 250 Hạ phẩm linh thạch "

" 270 Hạ phẩm linh thạch "

" 320 Hạ phẩm linh thạch "

Chỉ thấy mọi người đưa ra giá liên tục, cuối cùng lên đến bốn trăm hai mươi linh thạch, được một vị vũ giả hơn hai mươi lăm tuổi đập xuống.

" Tiếp theo là một vị mỹ nữ a, vị mỹ nữ này vẫn còn xử nữ, ta cũng không cần giới thiệu nhiều nữa, ai thấy vừa mắt thì đập a " Lão giả tiếp tục nói

Sau đó thấy một cái mỹ nữ xuất hiện, cũng có mấy đạo ánh mắt cực nóng bắn tới hiện lên từng tia dục vọng. Cổ Huyền Thiên ngồi trên phòng nhàn nhạt nhìn xuống khong để ý

Cái gọi là mỹ nữ tuy cũng có vài phần sắc, nhưng vẫn chưa sánh được đám mỹ nữ đỉnh cấp Lạc Anh, Tử Vân, Bích Dao a.

Cuối cùng được một trung niên vỗ xuống một trăm hai mươi hạ phẩm linh thạch.

Sau đó lần lượt các nô lệ được đẩy ra. Có mấy lần xuất hiện mấy cái thú tộc có tiềm năng hạt giống khá, hay mấy cái mỹ nữ nhan sắc mỹ lệ, tuy nhiên mỹ lệ chừng đó thì chưa vào được mắt hắn, chỉ là loại phấn dung tục hồng trần thôi.

Năm xưa hắn còn trẻ, vô số thánh nữ, tuyệt thế mỹ nhân cấp bậc tai hoạ, yêu tinh theo đuổi hắn, hắn còn không bận tâm để ý, nói gì đến nhan sắc tầm này.

Kể cả đấu giá vài vị mỹ nhân hay thú nhân áp trục cuối cùng.

Đấu giá kết thúc, không còn gì đáng xem, hắn tính đứng dậy xoay người đi thì lão giả giám định sư lại lên tiếng

" A, kỳ thật mọi người, kỳ này còn có một tên tiểu tử, thể chất cổ quái, cụ thể thì ta không xác định được, bọn ta tìm hắn được khi giải quyết một băng cướp, tìm được hắn trong nhà lao. Tên này khoảng mười ba mười bốn tuổi, khí chất bất phàm, khuôn mặt dung nhan khi lớn lên quả thật là cái nghiêng thành mỹ nam a. Vị nào có tầm nhìn rộng biết hay sở thích đặc biệt thì đập về nghiên cứu hay để làm nô lệ không sai a" Lão giả cười nói

Cổ Huyền Thiên có một chút hứng thú, thể chất gì mà một cái tổ chức đấu giá lớn nhìn không ra, hắn cũng muốn nhìn một cái xem.

Lúc này chỉ thấy hai vị lính canh giải một tên thanh niên tầm mười bốn tuổi, da như ngọc, khuôn mặt anh tuấn đến cực điểm, quả thật là một cái đại mỹ nam khi lớn lên. Khí chất không tầm thường, hắn lúc này bị áp giải nhưng không có một tí gì là hoảng sợ, chỉ thấy trong mắt hắn tràn đầy đau buồn, tang thương cùng nổi giận

Hắn nghe lão giả giải thích, bỗng dưng hắn nổi giận hét to

" Lão cẩu, bọn ngươi sát cả gia đình ta để bắt ta vì nghe ta có thể chất không bình thường, ngươi lại còn dám dõng dạc quang minh chính đại nói cứu ta từ bọn giặc cướp ra, ha ha ha, thật chưa thấy ai đê tiện vô sỉ như các ngươi, đừng để ta thoát khỏi đây, nếu có một ngày ta nhất phi trùng thiên, ta lấy đạo tâm ra thề sẽ huỷ diệt đi đấu giá của các ngươi , aaaaa " Hắn điên cuồng gầm lên, hét to, hai mắt ngấn lệ đỏ ngầu tràn đầy sát khí.

Lão giả lúng túng, trên mặt đầy bối rối cùng tức giận, sau đó vội mỉm cười giải thích

" Tên tiểu tử này bị bắt tra tấn bởi bọn thổ phỉ lâu ngày, cả gia hắn bị bọn cướp giết, thần trí mơ hồ không ổn định điều chế, hắn nói bậy bạ a, mọi người không nên nghe hắn " Hắn nói xong, hai mắt lạnh nhìn về tên thanh niên. Hai tên lính thấy thế ngầm hiểu, ra đòn roi vụt xuống .

Ba! Ba!

]

Hắn vẫn kiên nghị đứng đó không quỳ, nhiêu đó đau đớn thể xác chẳng là gì đối với hắn, lòng hắn đang đổ máu, rạn nứt, hồi nhỏ hắn tính vốn thông minh, học gì biết nấy, mới sinh ra ba tuổi đã biết đi chạy, biết hết các chữ tự văn kinh thư cơ bản. Đọc qua một lần là nhớ, thể chất hồi phục cực nhanh, lực lượng cũng khoẻ kinh người.

Từ đó trong làng đồn đại hắn là thần đồng, không biết tại sao về sau truyền ra ngoài, hắn bị bọn người này biết được, đến lấy lí do thu đồ đệ bắt đi, nhưng hắn không muốn rời gia đình, hắn nhất quyết không đi, sau đó bọn người kia nổi giận bắt hắn, phụ thân với nương của hắn lấy thân hi sinh cứu hắn, nhưng cuối cùng mất mạng mà không được gì, hắn vẫn bị bắt làm nô lệ...

Trong lòng hắn hận, hận lắm, lửa giận trùng thiên. Hắn thề, chỉ cần hắn có được thực lực, hắn sẽ để Tiêu Hồ nô lệ đấu giá này máu chảy thành sông.

Cổ Huyền Thiên khi xoay người lại nhìn thấy tên thanh niên này thì giật minh, trong lòng nổi lên từng đạo sóng lớn cuồng phong, hai mắt bắn tinh quang. Hắn lẩm bẩm " Tiên Thiên Thánh Đạo Thể "

Tiên Thiên Thánh Đạo Thể. Bài danh thứ mười trong ba nghìn thể chất, phải biết mười thể chất đứng đầu là cực kỳ nghịch thiên với tiềm năng bất khả hạn lượng a, đừng nói mười thể chất đứng đầu, ngay cả năm mươi bảo thể năm xưa Thái Cổ cũng thuộc tồn tại phượng mao lân giác. Dĩ nhiên mấy thằng ngu này cầm Tiên Thiên Thánh Đạo Thể bài danh đệ thập tam thiên đại thể chất ra đấu giá.

Cổ Huyền Thiên có xúc động muốn điên lên một cái Già Thiên Đại Thủ ấn đập chết hết lũ ngu này.

" Tuy không biết hắn thể chất gì, nhưng dù gì cũng có thể là bảo thể a, hơn nữa hắn còn là cái đại mỹ nam đây. Vậy bắt đầu bằng hai nghìn hạ phẩm linh thạch a " Lão giả cười nói

Sau đó các vũ giả cũng bắt đầu lần lượt ra giá, bọn hắn muốn đem về nghiên cứu thể chất, bọn hắn cũng nhìn không ra, biết đâu lại là một loại bảo thể thì hời to. Cho dù không thế thì cũng có một cái người hầu đại mỹ nam, nghĩ đến là sướng rung cả người a. Bọn hắn nhanh chóng ra giá.

Một số người có ánh mắt nhìn ra đó là bảo thể, nhưng cũng không biết là bảo thể gì, nhưng chắc chắn là hời rồi

Phải biết cho dù bảo thệ xếp cuối tồn tại cũng không phải dùng tiền để cân nhắc.

Trăm vạn người mới có được hơn mười người tu chân. Mười vạn tu chân giả chỉ có một phần mười tỉ lệ xuất hiện bảo thể, tất nhiên đó chỉ là bảo thể gần kế cuối tồn tại.

Còn như mấy thể chất trước hai trăm bài danh toàn là trăm năm khó gặp.

Giá tiền lên tới sáu nghìn hạ phẩm linh thạch thì không còn nhiều người báo giá nữa, bắt đầu các người có ánh mắt nhìn ra tham gia.

" Một vạn hạ phẩm linh thạch " Một giọng nói nhàn nhạt vang lên ở một phòng khách quý nào đó.

" Một vạn hai hạ phẩm linh thạch " Một vị khác cũng tham gia

Số tiền tăng cao gấp đôi làm người xem trợn tròn mắt. Chưa dừng lại đó, giá tiền còn tăng tiếp tục

" Hừ, một vạn hai mà đòi đập xuống một cái có thể là bảo thể sao, hai vạn hạ phẩm linh thạch " Một giọng nói vang lên, giá tiền vừa báo ra mọi người kinh ngạc

" Vị đạo hữu này, ta là Vân Hà Tông, được hay không cho tông môn ta một cái mặt mũi đây, ta dùng giá hai vạn hai đập xuống, coi như thiếu ngươi một cái ân tình a " Tiếng nói nhàn nhạt truyền tới, có vài phần kiêu ngạo

Người kia tính báo giá, nhưng nghe Vân Hà Tông thì cũng ngậm miệng lại. Vân Hà Tông cũng là một tông môn mạnh mẽ. Tuy không bằng Thái Hư , hay Vũ Cực tông nhưng cũng miễn cườn xếp hàng nhất lưu.

Tên đệ tử Vân Hà Tông không thấy ai báo giá nữa, kiêu ngạo đi ra một cái nụ cười. Lão giả cúng khó chịu với hắn, đấu giá kị nhất là lấy chỗ dựa sau lưng ra hù doạ.

Nếu làm vậy thì ngươi nói ngươi đại để tử của một vũ đế, ngươi ra một lượng bạc mua một cây linh dược, ai dám tăng giá a. Trừ bọn đệ tử của những vũ giả đại năng kia ra.

Lúc này tưởng chừng dùng hai vạn hai đập xuống thì...

" Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch " Thanh âm thản nhiên truyền tới, như không để Vân Hà Tông trong mắt.

Người đệ tử kia thấy thế nghiến răng nghiếng lợi " Ngươi...ngươi..."

" Ngươi cái gì mà ngươi? Không có tiền nhanh chóng cút lên cho lão tử, chọc lão tử nóng Vân Hà Tông là chịu không nổi đấy. Huống hồ cái loại như ngươi có tư cách gì đại biểu Vân Hà Tông " Cổ Huyền Thiên trào phúng giọng nói truyền tới, hắn ghét nhất loại lấy cột dựa ra đe doạ người khác.

" To gan, tiểu tử, ngươi là ai mà dám lớn giọng như thế " Đệ tử Vân Hà Tông giận quá quát lên

Cổ Huyền Thiên không trả lời, chỉ thấy một tia nhàn nhạt uy thế truyền ra, cả phòng đấu giá nhiệt độ giảm thấp mấy chục độ, tên đệ tử kia hai mắt tràn đầy hoảng sợ, hắn biết hắn đắc tội người không nên. Nếu không một cái nội môn đệ tử như hắn thì tông môn sẽ không bỏ xuống mà đắt tội với một vị cao thủ.

Hắn chỉ thả ra một tia uy áp, nếu như hắn thả ra đế uy thì không nghi ngờ gì tuyệt đại đa số người ở phòng đấu giá này sẽ bị ép quỳ hết, thậm chí còn tinh thần tan vỡ.m

Lão giả đấu giá sau lưng chảy mồ hôi lạnh. Hắn nhẹ giọng hỏi " Vị này ra hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch, còn ai ra giá cao hơn nữa không "

Đợi một tí thì cũng không ai ra giá, thứ nhất, hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch, đừng nói bọn hắn không có tiển, bọn hắn có cũng cảm thấy không đáng, thứ hai. vừa rồi cảm nhận được một tia uy áp, bọn hắn không muốn đắc tội với một vị cao thủ.

" Vậy tên nô lệ này thuộc về vị ra giá hai mươi vạn này a " Lão giả hưng phấn nói, hai mươi vạn, đối với hắn đã là kiếm lời a.

... Tên thanh niên kia được lính gác đưa tới phòng của Cổ Huyền Thiên.

Cổ Huyền Thiên nhìn qua đấu bồng thấy ánh mắt cừu hận của hắn, hắn mỉm cười " Tốt nha, bọn hắn là đắc tội ngươi cũng không phải ta đắc tội ngươi đây. Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó a " Huyền Thiên châm chọc.

Tên thanh niên thấy thế hừ lạnh một tiếng. Sau đó trầm thấp đạo " Ta bây giờ đã là nô lệ của ngươi, tuỳ ngươi xử trí, muốn chém muốn giết tuỳ " Hắn đạo xong hai mắt ướt át cừu hận nhắm lại

Cổ Huyền Thiên nụ cười tắt hẳn đi, nghiêm túc nhìn hắn

" Tiểu tử ngươi quả thật là cái thằng ngu a, ngươi không nghĩ tận tay mình báo thù sao? mới chỉ bị bắt áp giải vào làm nô lệ bán, ngươi đã tuyệt vọng, lúc nãy còn la hét cái gì báo thù ngưu bức ? Giờ thì muốn chém muốn giết thì tuỳ ? " Hắn nhàn nhạt xem tên thanh niên đạo.

"Nhưng ta.. ta không có lực lượng a... ta không... ta .. " Hắn lắp bắp rưng rưng đạo, hắn thật không chịu nổi, hắn cũng chỉ mới mười ba tuổi thôi, chỉ là một tên tiểu tiểu sống trong nông thôn, gia đình hạnh ohusc, bỗng dưng bị người đến tàn sát cả gia đình, bản thân bị bắt làm nô lệ, nếu không phải hắn kiên cường hắn đã tự sát.

" Ngươi ? muốn lực lượng sao ? " Cổ Huyền Thiên nở nụ người quái dị.

" Ngươi.. ngươi nói gì " Hắn to mắt nhìn xem Cổ Huyền Thiên

" Ta hỏi ngươi, muốn lực lượng sao, ngươi muốn báo thù sao ? " Hắn mỉm cười chăm chú nhìn vào mắt tên thanh niên

Thanh niên cảm giác như người mình bị lột sạch trước ánh mắt, không giấu diếm được gì. Sau đó hắn cắn răng thật chặt. Gật đầu " Ta muốn làm cường giả, ta muốn báo thù cho phụ mẫu của ta" Hắn đỏ mắt đạo.m

Cổ Huyền Thiên nhìn thanh niên, một luồng vô thượng khí chất toả ra.

" Ta có thể cho ngươi lực lượng, để ngươi báo thù phụ mẫu, ta có thể cho ngươi làm cường giả, cho ngươi thấy một bầu trời rộng lớn hơn, ta có thể cho ngươi... huynh đệ, cái mà người không có. Ngươi ? sẽ trung thành với ta, làm thuẫn cho ta, làm mâu cho ta sát hết mọi thứ cản đường ? " Cổ Huyền Thiên âm thanh truyền vào trong óc hắn, làm hắn rung động tâm linh

Lúc này hắn đột nhiên quỳ xuống " Đường Long bái kiến chủ thượng, chỉ cần ngài cho ta đạt được lực lượng, cũng đồng nghĩa với phụ mẫu tái sinh của ta, ta lấy sinh mệnh ra thề mãi đi theo dù tử cũng không nghịch lại với chủ thượng. " Hắn quỳ xuống dập đầu ba cái rồi hét lên.

Cổ Huyền Thiên nở nụ cười trong lòng, đệ nhất đế thuẫn đá tìm được a.

Sau đó đấu bồng trên người hắn biến mất, hiện ra một trương cổ kim vô song khuôn mặt, thân hình hoàn hảo, khí chất phiêu dật mà tự nhiên làm cho người ta thoải mái.

Đường Long thấy chân dung chủ thượng của mình ngây người một hồi lâu, hắn tưởng mình hoa mắt, hắn còn cho là thiên tiên giáng thế đây.

Hắn cũng biết mình là một cái đại mỹ nam a, tuy hắn không kiêu ngạo nhưng hắn vẫn luôn tự hào khi người khác khen hắn. Nhưng mà hôm nay hắn thấy Cổ Huyền Thiên, lòng tự tôn của hắn bị nát thành từng mãnh a.

" Theo ta, ta tặng cho ngươi một lễ vật gặp mặt " Cổ Huyền Thiên nở nụ cười thần bí, sau đó phất tay, thân ảnh của hai người biến mất trong phòng.

....

Bình Luận (0)
Comment