Đế Đạo Vô Song

Chương 26 - Gây Chuyện.

Ba cái thân ảnh trên không, một cái tiểu thiếu niên mười tuổi, hai cái thiếu niên mười sáu mười bảy, một cái tổ hợp tuấn mỹ vô song ba người, đặc biệt là ở giữa đứa bé kia quả thực tuấn đến mức làm người giận sôi.

Hoàng Minh vốn cũng là một cái mỹ nam, chẳng qua liên quan đến thể chất của hắn làm cho hắn cũng nào cũng có vẻ âm trầm cùng không nổi bật.

Nhưng từ ngày hắn được khai phá cùng với dung hợp Huỷ Diệt Chi Tâm, tẩy tuỷ xương da huyết cốt lục phủ ngũ tạng, lúc này cũng chân chính trở thành cái mỹ nam. Trên người còn mang theo một khí chất tà yêu mị dị câu dẫn người tự nhiên.

Ba người này chính là Cổ Huyền Thiên bọn họ, đã ở Thái Hư Tông ba tháng từ túc trở về, cũng là lúc nên rời đi.

" Ài, nên đi cũng phải đi, không phải là không gặp lại " Cổ Huyền Thiên thở dài trong lòng, xoay sang nhìn Đường Long khuôn mặt buồn bã đạo.

" Ân đế thượng...bất quá, Thanh Vân Tiên Tử... " Đường Long sắc mặt khá hơn một chút, sau đó chợt nhớ đến Thanh Vân Tiên Tử, muốn hỏi có nên cho nàng đi theo.

Cổ Huyền Thiên trầm ngâm chốc lát rồi lắc đầu, nhìn về Thái Hư Tông.

" Chuyện cần bàn giao đã cũng đã làm xong, Thanh Vân nhưng là ngươi không cần lo lắng. Nàng có con đường của nàng, ta có con đường của ta...Với con đường của ta, mưu bất đồng, đạo bất trùng... " Nói đến đây hắn cũng không hiểu có một tia buồn bã, chung quy là đi qua bao nhiêu cái thời đại, không biết bao nhiêu người không theo kịp bước chân hắn.

Hắn đã đưa cho Thanh Vân Tiên Tử cơ duyên khiến con đường tu luyện của nàng dễ dàng với thông suốt hơn, còn lại, chỉ là dựa vào nàng. Tin tưởng một ngày nếu nàng đủ cường đại, có thể gặp lại hắn.

" Đi thôi, từ Nam Vực đến Trung Vực nhưng là phải vượt qua không gian bình chướng. Chúng ta dùng vượt giới đại trận dùng. " Cổ Huyền Thiên chậm rãi đạo, sau đó không kịp đợi hai người trả lời, hắn phất tay đồng thời cả ba người biến mất.

——

Trung Vực, Bắc Đế Thành.

Một tháng sau.

Cổ Huyền Thiên ngồi xếp bằng trên giường, Đường Long

cùng Hoàng Minh đã đến đây được một tháng, cũng quen biết hoàn cảnh xung quanh, chạy loạn đi chơi.

Cổ Huyền Thiên bộ dạng bộ dáng lúc này đã có mười ba tuổi, tuy vẫn còn là cái tiểu thiếu niên, nhưng ít gì cũng đỡ hơn bộ dáng mười tuổi niên kỷ tiểu thiếu niên.

Bắc Đế thành là một trong một trăm linh tám thành châu của Trung Vực. Là một trong những thành mạnh nhất của Trung Vực, gọi là thành nhưng cương vực bao la nghìn vạn dặm không hết, không thua một cái vương quốc địa thổ.

Ở đây có bát đại gia tộc, phân chia nhau cương thổ, bát đại gia tộc chính là chân cự đầu ở Bắc Đế Thành.

Ngoài ra, ở trên còn có một cái thần thần bí bí Bắc Đế Thành Chủ, nghe truyền thuyết nói Bắc Đế Thành Chủ tu vi thông thiên, đạt đến Vũ Thánh Đỉnh Phong Đại Viên Mãn, một chân đã bước vào Vũ Thần Lĩnh Vực, tuy nhiên chưa biết đây có phải sự thật không, không có mấy người gặp mặt bị thành chủ này.

Lúc này.

"— Cộc — Cộc... " Tiếng gõ cửa vang lên. Cổ Huyền Thiên xếp bằng ngồi trong phòng, hai mi mở ra.

" Vào đi " Cổ Huyền Thiên nhìn hai cái bóng đứng ở ngoài đạo.

" Đế thượng — " Đường Long cùng với Hoàng Minh cung kính hành lễ, sau đó ngẩng đầu lên.

" Thăm dò được gì rồi, hay hai ngươi lại chạy loạn gây sự ở ngoài " Cổ Huyền Thiên nhìn hai người cau mày hỏi.

Cười khan một tiếng, Đường Long cung kính trả lời.

" Đế thượng... " Đường Long một mạch báo hết thông tin tình hình của Bắc Đế Thành.

" Nói đến nha, Thánh Nữ của Linh Tộc, một trong bát đại gia tộc sắp kén phu, nghe nói chính là thế tử của Bạch Đế Tộc, hiện nay Bách Đế Thành trung khu địa thế nhưng là đã bắt đầu hoa đèn. Đây chính là hai cái đại gia tộc thông gia a " Đường Long mơ ước hai mắt lấp lánh nói.

" Thế nào, muốn cưới một cái vợ về ? " Cổ Huyền Thiên mỉm cười nhìn Đường Long, hai mắt thâm thuý tràn đầy ý tứ.

" Không, không... " Đường Long tuy không biết Cổ Huyền Thiên có ý gì, nhưng nhìn đôi mắt kia, hắn cảm giác phát lạnh, đế thượng tuyệt đối không có ý tốt gì.

]

Hoàng Minh đứng một bên yên tĩnh, bỗng như nhớ đến chuyện gì, tiến lên cung kính đạo với Cổ Huyền Thiên

" Đế thượng, nơi kia như mở ra, chúng ta có danh nghạch đi vào hay " Hoàng Minh lo lắng hỏi.

" Tam giới lục đạo này còn không có chỗ nào mà ta không đi được " Cổ Huyền Thiên nhẹ nhõm duỗi lưng trả lời.

" Vẫn là bá đạo như thế a " Đường Long sắc mặt đen như đáy nồi đạo.

" Đế thượng, muốn hay không ra ngoài phố chơi chơi ? Nghe nói Bạch Đế tộc thiếu chủ Bạch Kiếm Đế cũng chính là vị hôn phu của Thánh Nữ Linh tộc vừa đi săn trở về a, đường phố rất là náo nhiệt, hảo dạo chơi " Đường Long hai mắt toả sáng, lôi kéo Cổ Huyền Thiên.

" Hai người các ngươi đi đi, ta sắp hoàn hình dạng cũ... " Cổ Huyền Thiên khoát tay.

Đường Long cùng Hoàng Minh thấy thế cũng lui xuống.

——

" Bạch Đế Kiếm thiếu đế vừa đi săn trở về a, lập tức đi ngang qua đây, cơ hội hiếm có, lập tức nhanh chóng lại xem a "

" Không hổ là thiếu đế Bạch Đế Tộc a, chỉ là xuất hành đi săn mà có mười mấy cái cường giả hộ tống, thật mơ ước " Một người tu sĩ gần đó thán phục.

Đường Long cùng Hoàng Minh hai người đi song song trên đường dạo phố, vừa đi vừa nói.

" Tiểu Minh, ngươi nhưng là đột phá đến Vũ Hoàng Đỉnh Phong rồi a, thật là khủng khiếp thể chất đây, khi nào hai chúng ta phải luận bàn một cái. "

" Nói về biến thái thì vẫn không bằng ngươi, tưởng có một đống tiên thảo linh dược ăn vào nhất định sẽ không kém ngươi bao nhiêu, không ngờ ngươi cái tiểu quái vật một đường đột phá đến Vũ Tôn Trung Kỳ " Hoàng Minh sắc mặt đen như than trợn mắt đạo,

" Ha ha, ta thế nhưng là lão đại của ngươi nha " Đường Long đắc ý vênh váo cười ha hả.

Hai người vừa đi vừa cười nói không câu nệ, không ít hấp dẫn ánh mắt xung quanh, hấp dẫn tâm vô số thiếu nữ".

" Đế thiếu đến ! " Lúc này có người hét to.

Mọi người tự động lui ra hai bên, lúc này một cái chiến xa cự đại đi đến, chiến xa này cao quý đến cực điểm, ở trên đó chỉ thấy có một trương vương toạ, kim quang lấp loé, một cái thanh niên tuấn mỹ, hai mày như kiếm, song đồng như câu ngọc, khuôn mặt như khảm ngồi đó.

Xung quanh hắn đứng mười mấy cái cường giả khí tức đã thu liễm, nhưng cũng cực kỳ gây áp lực lên đối với khu vực người đứng xung quanh.

Lúc này, chiến xa kim toạ cùng đám cường giả Bạch Đế dần dần tiến đến gần, đến nơi mọi người ai nấy cũng tự nhường đường thoái lui.

Bỗng dưng lúc này có hai cái tuấn mỹ thiếu niên thản nhiên, một lam y một hắc y vừa cười vừa nói chậm rãi đi đến, như thể không thấy chiến xa.

Mọi người xung quanh xì xào xôi nổi

" Tốt hai cái tuấn mỹ thiếu niên "

" Đây là bạch si a, không thấy Bạch Đế gia thiếu chủ đang hành chinh hay sao "

" Ta xem là gây chú ý đi "

Người gần đó bàn luận sôi nổi.

" Hai cái không có mắt ở đâu, lập tức tránh đường cho thiếu gia nhà ta đi " Đi trước một cái lão cường giả hắc bào, thấy có hai người không tránh đường, cũng ngạc nhiên ngẩn người, sau đó quát to.

Lập tức, khí thế kinh khủng như thuỷ triều bùng nổ áp đến Đường Long cùng Hoàng Minh, mọi người xung quanh sắc mặt trắng bệch.

Đường Long đang cười nói cùng Hoàng Minh, bỗng dưng sắc mặt lạnh lại.

" Ở đâu ra cái lão già không biết điều, đường này có đánh dấu lên ngươi sao " Một bộ mặt lạnh lùng, áo bào bay phấp phới, hoàn toàn không bị khí thế ảnh hưởng đạo.

Hoàng Minh cũng khó chịu cau mày, lạnh lùng nhìn về phía lão già.

Không biết vì sao bị hai cái thiếu niên này nhìn chằm chằm lão già có cảm giác lạnh người.

Trước hết không nói hai bọn hắn đó chính là Minh Vương Tịch Diệt Thể cùng Tiên Thiên Thánh Đạo Thể, tu vi bọn hắn cũng xem là cao, đặc biệt là ở bên người Cổ Huyền Thiên bị dính cái cổ thượng giả khí tức, tuy chỉ là dính một chút, thậm chí gọi là thói quen bắt trước theo, nhưng không phải mấy cái người có thể đối mặt được.

" Ngươi..." Lão già phẫn nộ, đây còn là trường hợp đầu tiên hắn gặp phải, trước đây ai không phải nể mặt hắn, không nể mặt hắn cũng phải cho mặt mũi Bạch Đế gia, Bát đại gia tộc a. Xem kiểu nào hai cái người trước mắt cũng vô cùng lạ lẫm.

Bạch Kiếm Đế thấy tình cảnh này, cao cao tại thượng trên vương toạ, hừ lạnh một tiếng, mọi người xung quanh bị trấn đến sắc mặt trắng bệch, chỉ có Đường Long cùng Hoàng Minh vẫn nhẹ nhóm đứng đó.

Lão giả thấy thiếu chủ mình không kiên nhẫn, quyết định không nói thêm nhiều nữa. Một tay vung lên. Một cổ xung lực hội tụ linh bạo quét ra về phía hai người.

Đường Long khinh thường cười một tiếng, trên người kim quang đại bộc phát, chỉ thấy một chưởng vừa rồi bị bốc hơi hư thất đi đâu mất. Đây chính là một trong những khả năng của thể chất của hắn. Cũng giống như Cổ Huyền Thiên Nhất Niệm Phá Vạn Pháp, nhưng hắn chỉ diệt được mấy cái đòn đánh ngang bằng hoặc yếu.

Tuy vậy cũng làm mọi người kinh hãi, phải biết lão già nhưng là cường giả thủ hộ dòng chính Bạch Đế gia con cháu, nói đúng hơn là nô tài đi theo bao nhiêu năm. Thực lực không thể khinh thường, bây giờ ở đâu ra hai cái thiếu niên, đứng yên tại chỗ cũng phá được đòn đánh tiện tay của hắn.

Không tin tà, lão giả lập tức Vũ Tôn sơ kỳ tu vi bùng nổ, một chưởng ép về phía Đường Long, chưởng cương phong bạo làm người ta rác mặt.

Mấy cái hộ vệ Bạch Đế gia xung quanh cũng cười lạnh xem trò vui, chỉ có Bạch Đế Kiếm là ánh mắt ngưng trọng nhìn Đường Long, từ đầu đến cuối không nói lời nào.

Đường Long đứng tại chỗ yên lặng, bỗng dưng kim quang trong lòng bàn tay nở rộ, hoá thành vô số cánh hoa kim sắc trôi lơ lững trong không gian, từ từ như gió nhẹ đưa đẩy tiến về phía lão giả.

Chưởng kình của lão giả chạm chúng từng cánh hoa, bỗng dưng từ từ mờ nhạt đi rồi vi diệu biến mất, ánh mắt sợ hãi nhìn từng cái cánh hoa như tiểu lưỡi hái nhẹ nhàng bay về chính mình.

Lập tức hộ khí cương thể lên ngăn cản, nhưng mấy đạo cánh hoá khi chạm vào người lão lập tức không hiểu xuyên thấu.

"— Roạt ... — "

" Aaaa..." Lão giả hét thảm, trên người vô số đạo cắt, sâu thấy bạch cốt, sắc mặt tái nhợt, quỳ một chân xuống đất.

Tiên Thiên Thánh Đạo Thể chính là kinh khủng, vượt cấp chiến đấu như chơi, chiến lực kinh thiên, cùng đẳng cấp hi vọng đối đầu với hắn không nên hỏi thắng thua, chỉ nên hỏi sinh tử.

Mọi người xung quanh sắc mặt hoảng sợ, bao gồm cả Bạch Đế Kiếm khuôn mặt lãnh ngạo lúc này cũng động dung, vừa rồi một thức kia chỉ có hắn nhìn ra sự kinh khủng, nếu hắn đoán không sai cái lão giả này sẽ không cầm được chảy máu mà chết. Cho dù cầm được kinh mạch đan điền cũng bị phế. Thật độc ác người thiếu niên

Hắn nhìn về Đường Long, ánh mắt càng ngưng trọng hơn nữa.

" Ngươi...ngươi dám ra tay" Mấy cái hộ vệ xung quanh kinh hãi nhìn Đường Long hét lớn.

" Thì như thế nào ? " Đường Long lạnh nhạt hỏi ngược lại, khiến mọi người xung quanh sợ hãi rút một hơi lãnh khí.

Nghe hắn nói như thế, bọn hộ vệ phẫn nộ, lập tức đồng loạt xuất thủ tính bắt giam hai người này.

" Không cần, dừng tay " Bạch Đế Kiếm chậm rãi ra lệnh, trên thân một cổ vương giả chi uy tràn ra.

Mấy cái hộ vệ nghe vậy khó hiểu, cũng lập tức tuân lệnh lui về sau.

Giữa ánh mắt khó hiểu của mọi người xung quanh, chẳng lẽ Bạch Gia tính bỏ qua dễ dàng như vậy ?.

" Để cho bản thiếu tới lãnh giáo hai ngươi " Treo một nụ cười nhạt trên môi, Bạch Kiếm Đế đứng dậy, không có tu vi khí tức hay linh áp gì, từ từ đi xuống.

Đường Long thấy Bạch Kiếm Đế, sắc mặt cũng nghiêm túc lên, dựa vào hắn suy đoán, tu vi người này ở vào Vũ Đế Sơ Kỳ, hai mươi ba hai mươi bốn có tu vi này không cái nào không phải thiên tài vượt cấp khiêu chiến.

" Hoàng Minh, lui ra đi " Liếc một bên Hoàng Minh đạo.

Nghe thế Hoàng Minh cũng gật đầu lui ra, hắn biết bây giờ tu vi hắn chưa đủ, nếu thêm vào cũng chỉ gây vướn chân cho Đường Long, đành đi sang một bên đứng quan chiến.

Bình Luận (0)
Comment