Đế Đạo Vô Song

Chương 60 - Phật Mẫu

Chư Phật Tịnh Thổ —

Phạn Âm trùng tiêu, từng cái quang minh khí vụ lượng lờ khắp Phật Thổ, lộ ra một mảnh trang nghiêm lại thần thánh.

Vô số tín ngưỡng lực từ khắp Tam Thiên Đại Thế Giới tụ tập về đây gia trì lên mảnh Phật Thổ này. Tín ngưỡng lực nói lấy là vô hình, nhưng cực lượng chính là biến chất.

Nó tụ tập thành từng đạo dày đặc như giang hà một dạng chảy khắp Chư Phật Tịnh Thổ.

Tín ngưỡng lực cũng chia ra làm mạnh hoặc yếu. Tỷ như nói phàm nhân bình thường tín ngưỡng lực không biết bao nhiêu năm mới ngưng tụ ra một tia một sợi. Nhưng cường giả thì lại như một dòng suối, hoàn toàn khác biệt.

Thậm chí đại năng tín ngưỡng có thể ngưng tụ ra một con đại giang, thậm chí là một mảnh đại hải tín ngưỡng lực.

Giờ khắc này Chư Phật Tịnh Thổ từng tia từng dòng trông như tích thuỷ bị một cổ lực lượng dẫn dắt lấy cuộn về phía trung tâm.

Chư Phật Tịnh Thổ rộng lớn không sao đo lường được, Thiên Nguyên Đại Lục so với nó không kịp nghìn vạn chi nhất.

Giữa Phật Thổ là một mảnh vô biên rộng lớn kim sắc hải, lộ ra vô cùng vô tận thần thánh, làm cho người ta cảm giác cúng bái, tựa hồ chỉ cần một giọt thuỷ là có thể độ hoá một thế giới.

Cái kim sắc đại hải này còn có một cái tên khác khá nổi danh mà ai cũng biết, đó chính là Phật Hải.

Phật Hải mênh mông mà rộng lớn vô cùng vô tận, tựa hồ một mảnh tinh vũ có đoạ lạc xuống nó cũng không nhấc lên nổi kinh thiên cự lãng.

Phật Hải chính là Chư Thiên Vạn Giới tín ngưỡng tụ tập địa phương.

Chỉ cần ngươi một lòng hướng phật thì tín ngưỡng lực cứ thế mà sinh ra sau đó bị Phật Thổ dẫn dắt về Phật Hải.

Phật Hải ngoài tín ngưỡng lực có gì cũng không ai biết, Bồ Tát cũng thế, Cổ Phật cũng vậy, Phật Chủ cũng là mơ màng...

Nó mênh mông, cường đại mà lại bí ẩn, Cổ Kim đến nay còn chưa nghe ai nói dám đi vào Phật Hải thăm dò.

Đừng nói đến yêu ma quỷ quái, bất kể ngươi là nhân tộc vẫn là thánh tộc, thậm chí La Hán hay Bồ Tát, Cổ Phật cũng không dám bước vào.

Một khi bước vào quản chi ngươi thông thiên đại năng cũng một dạng trong nháy mắt bị tịnh hoá, dẫn độ về địa phương không ai biết.

Xa xôi chi vô tận Phật Hải lúc này, trung tâm toạ lạc lấy một ngọn tiểu phật sơn. Giờ khắc này nó đang nhàn nhạt phát ra hồng hoàng chi quang, ai cũng không phát hiện ra dị tượng này. Thậm chí không ai biết có một cái tiểu phật sơn như vậy ở đây.

Ngọn tiểu sơn này tuy nói không to tớn, nhưng tạo thế lại bàng bạc kình thiên. Nó tự nhiên toạ trấn nơi đó, lộ ra hết sức nhỏ bé so với Phật Hải, thậm chí không đáng kể.

Nhưng tiểu phật sơn này làm cho người ta một cái đại khí đập vào mặt, nó làm cho người ta cảm giác không thở nổi. Nó ở đó chính chống đỡ cả Phật Hải, chống đỡ cả Phật Thổ sừng sững không ngã.

Tiểu phật sơn lúc này ở trên đó lộ ra từng mảnh tiên vụ phật quang. Mờ mịt bí ẩn, một cổ hương thơm thanh mát dễ chịu theo gió nhẹ thổi phiêu khắp nơi.

Trên tiểu phật sơn lúc này có một cái bích thuỷ hồ. Nước xanh như phỉ thuý lại trong vắt mỹ lệ, lấp lánh như từng mảnh Tinh Hà bị vô thượng đại năng dùng kinh thiên thủ đoạn khảm nạm vào trong đó.

Bích Thuỷ Hồ lúc này ở giữa một cách thân ảnh bạch y nữ tử đứng đó, lộ ra vô tận xuất trần khí chất, không ăn khói lửa hồng trần.

Nữ tử này chỉ đơn giản một thân bạch y, không có thêu thùa long phượng, cũng không có Chư Thiên Vạn Giới Đồ trên đó, nhưng lại cao quý không tả nổi.

Nói đến nàng sở hữu dung nhan không phải loại kia mỹ lệ kinh diễm cổ kim, trái lại lộ ra một cổ thanh tú, hài hoà, thanh tịnh, xuất trần, linh thấu...

Không biết dùng ngôn ngữ nào để diễn tả nàng, nhưng gương mặt kia làm cho người ta một cảm giác nhìn hoài không chán, có vô tận mị lực tự nhiên, làm cho người ta mặc cảm, không dám khinh nhờn.

Một thân rộng bạch y áo vải cũng không che được cái kia linh lung thân thể cùng những đường cong ẩn hiện quyến rủ của nữ tử.

Nói chung trước mắt nữ tử này cho người ta một vẻ đẹp cực kỳ yên bình, thanh tịnh.

Nữ tử này đi chân trần, trên người cũng không có trang sức, chỉ có một cái chuông bạc lộ ra hết sức bình thường buộc bên thắt lưng hông, nàng từng bộ bước đi nhẹ nhàng trên mặt nước, để lại gợn sóng nhè nhẹ phát ra từng đợt âm thanh bọt nước dễ chịu.

Chỉ thấy thỉnh thoảng nàng lại một hạt lại một hạt giống quăng nhẹ xuống hồ. Thời điểm hạt giống chạm mắt nước từng trận tiên hưởng khó phát hiện vang lên.

" Tịnh Thế Thanh Liên hạt giống cũng không còn bao nhiêu, không lâu phải một lần đi ra Phật Hải... " Nữ tử mỉm cười thì thào, ánh mắt linh thấu cùng thanh khiết đến cực điểm.

Thời điểm nàng nở nụ cười không biết có phải bị hoa mắt, vậy mà cả Bích Thuỷ Hồ phát sáng, từng đợt Tiên Hưởng vang lên lớn hơn.

Nụ cười của nàng lộ ra hết sức đẹp đẽ, má lúm đồng tiền càng lộ ra duyên dáng.

Từng đợt — Linh...linh...đang — tiếng chuông bạc vang lên.

Nữ tử bạch y này nếu như rơi xuống hồng trần mà nói, Chư Thiên Vạn Giới, thậm chí vô số cự đầu cũng vì nàng mà đổ sạp, dùng mọi thủ đoạn lấy lòng, thậm chí chiếm lấy.

Nhưng nếu có ai biết thân phận của nàng mà nói e sợ tránh cũng không kịp tránh, hận mình sinh ít một cái chân.

Cũng không phải nàng tà ác, thị huyết bao nhiêu. Trái lại nàng chính là thuần hậu, thanh khiết lại thông tuệ đến cực điểm.

Nhưng thân phận nàng lại khủng bố, khủng bố đến cực điểm, lại cường đại, cường đại khiến người khác không thở nổi.

Nàng chính là...

]

Phật Mẫu !

Chư Thiên Vạn Giới, Chư Phật Tịnh Thổ thân phật tối cao một trong những người.

Cũng là một trong ba người cường đại nhất Chư Phật Tịnh Thổ.

Ngoại trừ cái kia biến mất đã lâu Đại Nhật Như Lai thì nàng chính là vô thượng bá chủ ở Phật Giới.

Này nói đúng là một cái lão yêu bà, nhưng cũng không hẳn vậy. Nàng chính là giữ một viên Xích Tử Chi Tâm, Đạo Tâm ban sơ, vĩnh không thay đổi.

Tuế Nguyệt mà nói đối với nàng không có ý nghĩ, tính cách cùa nàng chính là tự nhiên như một cái hơn hai mươi tiểu cô nương. Thậm chí có chút tinh quái, hoàn toàn không phù hợp với hình tượng Phật Mẫu.

Nàng cũng chính là một trong hai nữ tử duy nhất cùng thời đại trước có khả năng ngạnh kháng cái kia thần thoại nữ tử —

Thanh Huyền Đế Hậu !

Thanh Huyền Đế Hậu là ai, Chư Thiên Vạn Giới không ai không biết, tuyệt diễm Kim Cổ, Vạn Cổ Vô Song. Nàng chính là lấy thân phận nữ tu ép đến Vạn Thế thiên kiêu không thở nổi.

Một thân một mình hoành đẩy bát hoang, vượt thời không chiến đấu từng cái khủng bố sinh vật, Trảm Tiên Đồ Thánh.

Có thể nói, Tuyên Cổ Vô Song không ra Thanh Huyền Đế Hậu chính là Vô Địch một dạng. Cái gì ngưu quỷ xà thần đều là bụi bặm phù vân trước mặt nàng.

Mà Phật Mẫu chính là một trong hai cái nữ tử duy nhất Chư Thiên Vạn Giới có thể hoành chiến Thanh Huyền Đế Hậu, dù không nói chắc thắng nhưng có thể thấy được nàng cường đại đến khủng bố.

Nữ tử xưa nay chính là hiếm cường giả, mà như đại năng càng là hiếm thấy nữ tu.

Như Thanh Huyền Đế Hậu, Phật Mẫu cùng vị kia thần bí nữ tử chính là Chư Thiên Vạn Giới trong mắt các cô gái mục tiêu hướng đến, thần tượng.

Các nàng chính là minh chứng đấng mày liễu không thua đấng mày râu. Nữ tử một dạng có thể vô địch, hoành đẩy chư thiên.

Đấy cũng là sự thật, cùng thời đại với Thanh Huyền Đế Hậu, thậm chí về sau chính là các Thiên Kiêu nhìn vào chiến tích huy hoàng của nàng mà không có khả năng hô hấp.

Nhưng so với Thanh Huyền Đế Hậu thì Phật Mẫu cùng vị kia thần bí nữ tử lại không mấy ai biết đến sự tồn tại.

Nói tóm lại, Phật Mẫu là có thể chiến lên với Thanh Huyền Đế Hậu, có thể thấy được nàng là như thế nào cường đại.

Phật Mẫu lúc này đang từng khoả hạt giống gieo xuống nước, bỗng dưng nghe tiếng chuông bạc nàng trong nháy mắt lộ ra có chút thất thần.

" Ngươi nha, tỉnh lại vậy mà cũng không tìm đến ta. Thô bạo cuồng, vương bát đản. Có phải hay không đi tìm cái kia ma nữ trước. Hừ, chờ đó... "

Phật Mẫu trong ánh mắt lộ ra một tia nhu hoà, thậm chí có một tia thâm tình ý vị. Điều này để người khác nghe được chính là không thể tưởng tượng nổi.

Phật Mẫu chính là Phật Giới vô thượng bá chủ tồn tại. Mà Phật Giới chính là không thất tình lục dục. Tất nhiên cũng không phải tuyệt đối, thậm chí có những tồn tại tham sân si hơn cả hồng trần.

Nhưng nàng là ai ? Phật Mẫu !

Vậy cũng là vô cùng khủng bố cường đại, cho dù không phải đoạn tuyệt hồng trần, tuyệt hữu thất tình lục dục thì cũng không kém là bao. Ít nhất cũng không có mấy thứ có thể đánh động đến nàng.

Vì vậy cái kia thần sắc nhu hoa lại mang theo một tia thâm tình lộ ra trên mặt nàng là hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.

Thực chất, thất tình lục dục người xuất gia cố nhiên càng thủ tự thân một khoả phật tâm càng thanh tịnh càng tốt. Nhưng cường đại đến như Phật Mẫu loại tồn tại này hoàn toàn không cần tuân theo cái gì cẩu thí...

Đại Đạo chính là do nàng định ra, một lời của nàng đi ra chính là Ngôn Xuất Pháp Tuỳ, Thiên Địa vì đó mà phân định tả hữu.

Phật Mẫu nghiến răng riếng lợi, một bộ dáng thanh tịnh thánh mẫu hoàn toàn quét sạch.

Lúc này nàng càng giống một cái tiểu cô nương đang nổi nóng ghen tuông.

Ngọc thủ của nàng nắm lấy cái kia tiểu chuông bạc niết qua niết lại. Nhìn kỷ trên tiểu chuông bạc có lờ mờ một cái chữ ' Huyền ' lộ ra cổ xưa.

Nó cũng không phải tuyệt thế pháp bảo gì, càng không phải vô thượng bảo vật.

Như Hỗn Độn Chung ngang loại này bảo vật nàng thậm chí cũng có, nhưng lại không quan tâm. Ngược lại cái chuông bạc nhỏ này chỉ là phàm vật vậy mà nàng khư khư giữ lấy bên người, có thể thấy được nó quan trọng với nàng.

Cái chuông bạc này chính là tồn tại không biết bao nhiêu lâu, từ mấy thế trước, thậm chí nàng đã không nhớ mình Luân Hồi đời thứ bao nhiêu có nó. Nếu không phải nàng vận dụng Thời Gian Pháp Tắc bảo trụ nó e sợ bây giờ nó đã hoá thành cặn đi.

" Hừ, tạm thời chân thân vẫn không rời đi được Phật Hải. Bất quá tạo ra một cái hoá thân chuyển thế vẫn là có thể. Vương bát đản, bạo lực cuồng. Đợi ngươi thấy vật nhỏ này không biết sắc mặt ngươi có cao cao tại thượng, mọi thứ đều chưởng khống trong tay nữa hay không... "

" Lời hứa năm đó quản ngươi nói thật hay giả, hứa với cô nãi nãi ngươi không thực hiện ta chính là nắm cái kia năm con lừa trọc xuống dưới quấy rối ngươi. Ta cũng không tin ngươi còn không đầu hàng... "

Phật Mẫu cười khúc khích, chuông bạc theo người nàng rung động mà reo theo.

Linh Phật Sơn lúc này năm vị Phật Chủ bỗng dưng sống lưng có chút lạnh, phật nhãn không khỏi mở ra mang theo chút hoang mang nhìn nhau...

" Làm sao ta có cảm giác đang bị Hồng Hoang Cự Thú để mắt tới " Nhất chi Ngũ Đại Phật Chủ thì thào.

" A, Tiểu thế đại biến, đại thế cũng thay đổi. Cái gì điên cuồng sự tình cũng có thể xảy ra a, ta cảm thấy bất an "

" Ta cảm nhận được Phật Mẫu vừa tỉnh giấc, trời có sụp cũng có nàng đỉnh lấy, chư vị Thế Tôn không cần lo lắng phiền hà "

" Phật Mẫu phù hộ "

" Phật Mẫu phù hộ "

" ... " Năm tôn Phật Chủ lại nhắm mắt, trong lòng thầm niệm Phật Mẫu để trấn an.

Lấy tu vi bọn hắn cường đại nhưng so với mấy cái kia đại lão gia cũng không nhấc lên nổi bao nhiêu trò chơi. Dù sao chân chính có thể nhúng chàm đại thế chính là Phật Mẫu cấp độ này đi lên.

Không biết bọn hắn biết rồi trong miệng bọn hắn vừa niệm cầu Phật Mẫu vừa tính kế tương lai, muốn đem bọn hắn đi làm tay chân quấy rối người kia có hay không một ngụm máu tươi phun ra ngất đi.

— —

Lại nói đến sau Bất Tử Giới Vực kinh hiện, sau đó lại bí ẩn phong toả hết mọi ánh mắt. Thậm chí trong đó chỉ còn một phần sống trở về.

Cho dù người trở về cũng tinh thần có chút hoảng loạn, hoàn toàn không muốn nói chuyện gì xảy ra.

Có mấy đại năng đoán được có đại khủng bố hàng lâm, nhưng cũng không nói lên cụ thể được cái gì.

Bọn hắn chỉ biết sau màn có Vô Thượng Chí Tôn cắt đứt nhân quả, cái gì Thiên Cơ tính cũng không ra, không phản phệ cũng chính là thân tử đạo tiêu.

Dần dần việc này lắng xuống.

Đây cũng coi như là yên lặng nhất một lần đoạt Thiên Kinh chi chiến, cũng là nhìn như vô cùng nhẹ nhàng lại vô cùng hung hiểm.

Cũng là lần đầu tiên hai cái Tuyên Cổ Vô Song hàng lâm trong một cuộc đoạt Thiên Kinh.

Tuy nói thực chất không phải là chân chính Tuyên Cổ Vô Song, cũng không phải vì Thiên Kinh mà đến, nhưng cũng đầy đủ hung hiểm.

Vô Thượng A Tu La chân chính hàng lâm lần này là thăm dò, hắn biết Cổ Huyền Thiên khủng bố.

Cổ Huyền Thiên có chết hay không hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến, chỉ cần chân chính biết Cổ Huyền Thiên khủng bố thì việc hắn chết là hầu như không ai nghĩ đến.

Hắn chỉ chờ đợi, chờ đợi một cái thời cơ để thăm dò Cổ Huyền Thiên mưu đồ, bố cục gì.

Vậy nên hắn mới lợi dụng một đạo nghịch huyết trong đó, sau đó thúc đẩy cùng giật giây Vận Mệnh làm cho mọi việc đi theo chiều hướng của kế hoạch bản thân.

Bất Tử Thiên Kinh lần này xuất thế cũng như một cái lý do để hai cái Vô Thượng Khủng Bố gặp mặt nhau mà thôi. Lẫn nhau tính toán

Đây là lý do vì sao một đạo ý chí của hắn lại hàng lâm được.

Chỉ cần bước vào Tuyên Cổ Vô Song, chắc chắn sẽ không dễ dàng hàng lâm ở Tam Thiên Đại Thế Giới. Bất kể phân thân, pháp thân, ý chí, muốn hàng lâm hầu như là không thể.

Bởi vì mấy cái tồn tại ngang bọn hắn chính là quản chế nhau, ai cũng không cho ai nhúng tay, kể cả Thiên Đạo cũng có dấu tay trong đó.

Đây cũng là một trong những nguyên do vì sao từ xưa đến nay Tuyên Cổ Vô Song một mực rất ít, thậm chí không xuất hiện.

Trừ Cổ Huyền Thiên cái mặt hàng này ra, hắn chính là khủng bố làm cho mấy cái kia tồn tại cũng không dám đi quản hắn.

Chỉ biết tuỳ ý Cổ Huyền Thiên pháp thân, đạo thân, phân thân, ý chí các loại nhảy nhót khắp Chư Thiên Vạn Giới.

Cho đến Chân Thân của Cổ Huyền Thiên, ngoại trừ duy nhất một lần cùng Thiên Đạo với mấy cái Tuyên Cổ Vô Song chiến dấu ở địa phương khác, cũng chưa bao giờ chân chính hàng lâm ở Tam Thiên Đại Thế Giới.

Tam Thiên Đại Thế Giới hoàn toàn chứa không nổi Tuyên Cổ Vô Song loại này tồn tại.

Vậy nên, nếu như có người biết Tuyên Cổ Vô Song nhân vật này cũng chỉ gặp qua ý chí, phân thân, hay pháp thân của bọn hắn.

Mỗi một cái đều là không giống nhau, có suy nghĩ riêng, chỉ có Chân Thân bọn hắn mới là thực thể.

Đây cũng là một loại bất đắc dĩ. Nhưng bọn hắn vẫn có thể dùng thủ đoạn cho các loại hoá thân của mình hàng lâm xuống, tất nhiên, trừ Cổ Huyền Thiên ra xưa nay chưa có mấy cái tuỳ tiện dùng phân thân của mình đi dạo.

Đây tuyệt đối là không được cho phép.

Ngoại trừ lần này Vô Thượng A Tu La dùng kinh thiên thủ đoạn mới có thể hàng lâm được một tia ý chí. Nếu không hắn sẽ bị mấy cái ngang hàng tồn tại chế tài.

Tam Thiên Đại Thế Giới là một cái để người ta mê luyến địa phương, vô cùng vô tận bí ẩn, màu sắc.

Dùng các loại hoá thân tuyệt đối không thể nào so sánh được tự chân thân cảm nhận. Vì vậy mấy cái Tuyên Cổ Vô Song ai cũng muốn trùng thế, mặc dù cho hung hiểm đi chăng nữa.

Cổ Huyền Thiên chính là như vậy trùng thế, chân chính sống lại, tu luyện lại một lần nữa.

Cái cảm giác Chân Thân lần nữa trải nghiệm 3000 Đại Thế Giới làm cho hắn rất hưởng thụ.

Bình Luận (0)
Comment