Đế Đạo Vô Song

Chương 62 - Lại Nói Về Đế Hoàng Táng Địa

Đế Hoành lúc này xếp bằng ngay tại trên mặt đất giữa phòng.

Cổ Huyền Thiên một bên quan sát nhìn hắn.

Đế Hoành run nhè nhẹ khó phát hiện, hai răng cắn chặt xếp bằng.

Chỉ thấy lúc này Đế Hoành cơ thể từng sợi hôi tử khí vụ dần dần bóc ra như là lột da một dạng. Phải biết Đế Hoành căn cơ là vô cùng khủng bố, tạp chất trên người hắn hầu như là không có.

Nói đến mấy sợi kia hôi tử khí cũng không phải là tạp chất. Đó là nói với hắn mà thôi, đối với người khác đó là phẩm chất cao đến không thể với tới linh khí.

Tựa như nhà giàu cắn một quả táo vứt đi hạt đối với ăn xin cũng là vô thượng linh quả một dạng.

Từng sợi hôi tử sắc khí vô cùng dày nặng từ từ bị Đế Hoành tiết ra ngoài cơ thể. Trên người hắn sinh cơ ngày càng bàng bạc hơn cho người khác chỉ cần hắn thả ra khí huyết có thể đâm thủng cửu thiên.

" A, nói đến. Cửu Tuỷ Phạt Linh Cốt nó không phải là một lần quét sạch mười thành tạp chất cùng lạc ấn tuế nguyệt trong linh hồn ngươi. Mà nó chỉ quét đi tám thành hơn, còn lại phải từ từ luyện hoá..."

" Trong thời gian luyện hoá thực lực, thủ đoạn về tinh thần ngươi bị suy giảm rất nhiều a. Mà nói đi vào địa phương kia hạn chế mọi người đều là một dạng "

Cổ Huyền Thiên quan sát tình trạng cơ thể hắn xong một chút lại nói ra.

Đế Hoành lúc này cũng từ từ hai mắt mở ra, mồ hôi trên trán to bằng hạt đậu lăn xuống. Sau lưng hắn mồ hôi cũng đã ướt đẫm.

Nhìn như bình tĩnh thực chất vừa rồi hắn trải qua thời gian đau đớn khủng khiếp, tựa như ngục hoả luyện thân, vạn đao toái linh một dạng đau đớn.

Tẩy cốt còn dễ nói, chỉ đơn thuần là thống khổ thể xác. Thế nhưng phạt linh là tương tự như dùng dao cạo đi cái kia vết ngân của tuế nguyệt in trên linh hồn của ngươi, thống khổ có thể nghĩ.

Bất quá hắn sống không ít năm, tuy nói thiên phú hắn cực kỳ kinh khủng, nhưng hắn trả giá so bất cứ ai cũng muốn nhiều. Cái gì đau khổ là hắn chưa từng ăn qua, điểm này trò còn chưa làm cho hắn không chịu nổi.

Phải biết năm xưa Cổ Huyền Thiên không ít lần nắm hắn quăng vào mấy cái Hung Địa, kém chút mấy lần chết đi.

" Lần này ngoại trừ ta ngươi đi vào, ngươi lại có tính mang theo mấy cái kia tiểu tử "

Đế Hoành nhìn ra cửa sổ, ánh mắt một dạng xuyên suốt xuống địa phương nào đó quan sát.

Hắn không biết có nên mang theo đám người kia không. Dù sao bọn Đường Long niên kỷ quá ít, lịch luyện cũng chưa đủ.

Địa phương kia thế nhưng không thiếu tuyệt thế thiên kiêu, từ khắp Chư Thiê Vạn Giới tụ tập. Kể cả mấy lão bất tử cũng dùng thủ đoạn nghịch thiên đưa phân thân mình vào trong đó.

Đi vào địa phương kia cảnh giới bất kể ai đều là ngang nhau, chỉ nhìn chiến lực của ngươi.

Không nói là tất cả Tuyệt Thế Thiên Kiêu, hay mấy cái kia Vạn Cổ Yêu Nghiệt đầy đủ tập trung. Nhưng một bó lớn là khẳng định.

Dù sao đi vào địa phương kia không phải Vạn Cổ Yêu Nghiệt thì tất nhiên là con cháu đại thế gia trong Tinh Không Vạn Tộc.

Cái gì thiên kỳ bách quái thể chất, quái tài, thiên tài, yêu nghiệt trong đó một cái đều là.

Đường Long cùng Hoàng Minh cố nhiên nói sở hữu khủng bố thể chất tiềm năng. Nhưng lịch luyện hoàn toàn là thái điểu so với đám người kia.

Đừng nói đám người kia cũng có thể chất đặc thù, tuy không hẳn là xếp trước một trăm nhưng đó không phải là vấn đề. Thậm chí có người phàm thể từng treo một cái đứng trước 30 Thánh Thể lên đánh chạy cùng cảnh giới.

" Ân, cho đi vào đi. Cho bọn hắn thấy Chư Thiên Vạn Giới rộng lớn. Mặc dù không thực sự tính là Vạn Cổ Yêu Nghiệt nhưng cũng đủ hành hạ bọn hắn "

" Chân chính để ngươi hơi chút chú ý là mấy cái hoá thân của mấy lão bất tử thôi. Dù sao bọn hắn đã thành đạo, không thể dùng thiên tài hay yêu nghiệt để hình dung được. Cùng cảnh giới chiến lực có mấy cái hẳn là không thua ngươi "

Cổ Huyền Thiên suy nghĩ một chút nói ra.

Đám người Đường Long hẳn là cũng nếm trải một chút tư vị bị ngược, cho bọn hắn minh bạch dù là trước mười thể chất cũng không phải là dễ đi như vậy.

Đế Hoành một bên đứng trầm mặc, hắn chính là minh bạch những lời này. Vạn Cổ đến nay, ai cường giả mà không phải nếm thử vài lần bại tư vị.

Chính là hắn thiên phú vô cùng kinh khủng, tiện tay chính là làm đi ra tuyệt thế đạo pháp, tu vô thượng đế kinh trong thời gian ngắn, chiến lực cùng cảnh khó địch. Nhưng tuổi trẻ hắn vẫn mấy lần chết đi sống lại.

Nếu như nói cả đời bất bại mà nói, hắn chỉ biết có hai cái.

Một cái chính là Thanh Huyền Đế Hậu !

Một cái là người thanh niên trước mắt, phụ thân hắn...

Có lẽ còn nhân vật kinh tài tuyệt diễm cả đời bất bại khác hắn không biết. Nhưng trước mắt có hai người này ép đến hắn cũng có chút thở không nổi.

]

Hắn càng minh bạch phụ thân hắn kinh khủng bao nhiêu thì càng áp lực bấy nhiêu. Bất quá hắn cũng chưa bao giờ từ bỏ, vẫn luôn luôn kiên trì cái kia ý chí.

Như Thanh Huyền Đế Hậu cái kia nữ tử tuyệt diễm vô song. Thế nhân chỉ biết nàng một phần kinh diễm. Nếu như hiểu rõ về nàng e sợ một bó lớn thiên tài, yêu nghiệt không còn ý chí mà bước trên con đường tu luyện.

Như Thiên Nguyên Đại Lục cũng để lại truyền thuyết của nàng, nhưng bình dân cùng đa số tu sĩ chỉ biết nàng là kinh diễm nhất Cổ Đế, sau đó nàng biến mất như chưa bao giờ xuất hiện. Chỉ để lại vô số truyền thuyết bí ẩn.

Không có ai biết nàng đạp đi ra một bước nào.

Còn về Cổ Huyền Thiên loại tồn tại này. Biết hắn e sợ chỉ có mấy cái sắp xuống lỗ đại năng, hoặc vô thượng khủng bố đi.

Đế Hoành suy nghĩ miên man, sau đó hồi phục lại, nghĩ đến lời trước đó Cổ Huyền Thiên nói, trầm mặc một chút rồi hỏi.

" Mấy cái kia lão bất tử đến địa phương kia mưu đoạt thứ đồ vật gì. Dù gì khí huyết cùng sinh mệnh bọn hắn đối với bọn hắn mỗi một ngày là vô cùng trân quý. Làm ra như thế một cái phân thân cũng không biết hao tổn bao nhiêu "

" Ai biết nha, dù sao cái kia bí cảnh chủ nhân là một cái cực kỳ không tầm thường tồn tại. Tu vi lại cao đến doạ người. Có thể bọn hắn đi vào đó tìm kiếm một chút cơ duyên kéo dài sinh mệnh. Cũng có thể giải mê một chút cổ bí đã mê thất từ lâu "

Cổ Huyền Thiên cười nhạt, lại một bộ dáng lười biếng tựa dài trên ghế, biểu cảm không quan trọng một bộ dạng.

Đế Hoành nghe vậy cũng không khó hiểu. Dù sao sinh mệnh đến đường chót, ai cũng sẽ buông tay đánh liều. Có một tia hy vọng còn hơn nằm đó chờ chết.

Bọn hắn là đại lão trong mấy cái đại thế lực. Sống dài dẵng tuế nguyệt, dùng vô số thủ đoạn gia trì thọ nguyên. Đến bây giờ cũng không thể gia trì nữa, vì không có tác dụng. Liều mình một phen là phải khẳng định.

Trừ khi bọn hắn tiến tới một bước nữa, mới có thể gia trì thêm thọ nguyên. Nhưng mà nói thì dễ, bước ra thêm một bước ở cái trạng thái đó có dễ như vậy sao.

Dù sao tiềm lực của bọn hắn cùng khí huyết đã bị ép khô trên con đường tu đạo dài dẵng. Muốn đi thêm không có vô thượng thần dược hay cơ duyên là không thể.

" Vậy còn ngươi đây "

Đế Hoành lại hỏi Cổ Huyền Thiên.

Theo lý mà nói, Cổ Huyền Thiên chính là không thiếu bất cứ thứ gì. Vô thượng căn cơ, vô thượng thần dược, vô tận tài nguyên, vô số thần điển, đế kinh. Vô cùng vô tận được tàng trữ ở Đế Hoàng Táng Địa, vậy còn có gì cho hắn đi tìm đây.

Cổ Huyền Thiên nghe hắn hỏi cười nhạt, bình thản trả lời.

" Ngươi biết đến ta cấp độ này cũng chẳng có gì truy cầu nữa. Nhiều khi là một chút đồ vật kỷ niệm, lại là một chút mê bí vạn cổ câu trả lời, lại là một chút lạc thú... "

" Đôi khi, cũng là một chút đồ vật để dọn dẹp con đường phía trước "

Nói đến đây, song mục hắn như Vạn Cổ Thâm Uyên một dạng, làm cho người ta lạnh lẽo bất định. Chậm rãi đứng lên đi ra phía cửa sổ, ánh mắt thâm thuý nhìn xuống chân núi trên đại địa, vô số thiên tài đệ tử.

Đế Hoành một bên nghe thế im lặng.

" Lại nói đến Phù Vân Cảnh, hiện nay trong mắt ta cũng không hơn không kém một đám rác rưởi đi "

" Nhưng giá trị bọn hắn lại ở cái kia trẻ tuổi, sinh mệnh cùng khí huyết dồi dào. Việc này đồng nghĩa với vô tận khả năng, vô tận cơ duyên. Hay trong bọn hắn sẽ có một số người tương lai vì vậy mà có thể tung hoành Vạn Giới đi "

" Đế Hoàng Táng Địa rồi cũng phải như tên của nó. Chỉ là ' táng địa ' cho mấy cái lão già mà thôi. Chân chính thiên hạ tương lai là của bọn hắn "

Cổ Huyền Thiên đứng đó nhìn xuống rộng lớn đại địa nói, câu sau cùng lại có chút thì thào.

Có lẽ đây cũng là một loại bất đắc dĩ.

Hắn tuy nhiên có thể Luân Hồi cái này qua cái khác, trùng thế từng cái thời đại. Đế Hoành hắn cũng có thể miễn cưỡng giúp đi theo hắn trường kỳ tuế nguyệt.

Nhưng hắn có thông thiên như thế nào cũng không thể làm cho cả Đế Hoàng Táng Địa một vực sinh mệnh cùng khí huyết vĩnh sinh cùng hắn.

Đây hầu như là không thể nào. Trừ khi hắn có vô cùng vô tận vô thượng thần dược kéo dài thọ nguyên cùng sinh mệnh, khí huyết. Tất nhiên, đây cũng là không thể nào.

Đó cũng là một trong những lý do hắn thân thủ ' mai táng ' Đế Hoàng Táng Địa. Chỉ có cách đấy mới có thể kéo dài hơi tàn cho đám người kia, không bị tuế nguyệt cùng Thiên Đạo đánh hơi đến.

Đổi lại kéo dài hơi tàn là bọn hắn không thể đi ra khỏi Đế Hoàng Táng Địa. Cho dù có thể đi ra cũng không thể mang theo Đạo Quả.

Đây cũng là vì sao lần đó gặp mặt Vô Thượng A Tu La, Chư Lão cùng Đế Hoành có chút bất lực.

Nếu như nói toàn thịnh trạng thái bọn hắn có thể diệt được một tia ý chí là không thành vấn đề.

Nhưng nếu như lấy Đạo Quả ra thì cái kia Đạo Kiếp, Thiên Kiếp treo trên đầu còn kinh khủng hơn.

Bọn hắn vốn là hết thọ nguyên, đã chết đi từ lâu, ngoại trừ Đế Hoành không nói. Nhưng vô luận là Thập Bát Hoành Không, đa số trong đó đáng ra đều phải chết từ lâu lắm.

Nhưng Cổ Huyền Thiên lại nghịch thiên làm cho bọn hắn kéo dài hơi tàn đến bây giờ. Có thể nghĩ, mấy cái kia đại lão cùng Thiên Đạo nhất định là không cho phép.

Tất nhiên, không phải nói Đế Hoàng Táng Địa toàn là một đám lão già sắp xuống lỗ. Đây chỉ là một phần mà thôi. Trong đó không thiếu kinh khủng người có siêu cường tu vi, tiềm năng vô tận, khí huyết cùng thọ nguyên dồi dào.

Đế Hoàng Táng Địa là một cái vô cùng nghịch thiên thế giới. Không nói đến vô số vô thượng thần dược cùng bảo vật, thần khí, thánh khí cái gì một bó lại một bó lớn. Linh tuyền, thần hà chính là tuỳ tiện tuỳ tiện trải dài trên mặt đất.

Tích luỹ của nó là vô cùng khủng bố, xưng là giàu nhất thế giới cũng không quá đáng.

Bởi vì trong Đế Hoàng Táng Địa chính là Cổ Huyền Thiên cùng Chư Hoàng Chúng Đế vơ vét từng cái thời đại này đến thời đại khác. Bọn hắn cũng chẳng dùng nhiều, thời gian lớn là ngủ say.

Hơn nữa trừ Vô Thượng Thần Dược thì mấy thứ kia cũng không có bao nhiêu tác dụng với bọn hắn.

Bọn hắn có là từ đầu đi theo Cổ Huyền Thiên, có là Đế Hoàng của cái thế giới này, cái thế lực kia, nhiều vô só kể.

Nói chung bọn hắn đa số thân phận đều là Hoàng Thân Đế Trụ, từng chi chủ một cái đại thế lực, đại gia tộc.

Những thế lực này đều từng phò tá Cổ Huyền Thiên, một mực tín ngưỡng đi theo hắn, vì vậy sắp hết thọ nguyên mấy cái đại thế lực chi chủ đều được hắn mang vào Đế Hoàng Táng Địa.

Lại nói đến chỗ nghịch thiên của Đế Hoàng Táng Địa chính là Thời Gian Tĩnh Chỉ...

Đúng vậy !

Thời gian dừng lại.

Cũng không phải cái thời không phong toả hay đông cứng loại kia. Mà chân chính thời gian tĩnh chỉ, nói đúng hơn là không có khái niệm thời gian.

Thông thường thời gian tĩnh chỉ vạn vật cũng phải bất động theo. Nhưng nghịch thiên ở chỗ bọn hắn vẫn có thể sinh long hoạt hổ bình thường, chạy nhảy tới lui một dạng.

Đây theo thường tình là không thể nào.

Bởi vậy mới nói nó nghịch thiên.

Đây là trái với Thiên Địa cho phép.

Một người nghịch thiên thông thường dễ bị thiên khiển. Tồn tại hắn đã là hiếm hoi khó tìm. Ức vạn mới được một. Hắn tồn tại không nói Thiên Đạo phải đuổi tận giết tuyệt, nhưng tuyệt đối là làm cho hắn khó sống.

Còn Đế Hoàng Táng Địa đây ! Này con mụ nó, cả đám nghịch thiên, cả một thế giới đồng thời nghịch thiên !!!

Cầm đầu chính là cái kia Cổ Huyền Thiên.

Ai cũng đau đầu, không biết làm sao với Đế Hoàng Táng Địa.

Nhất là Thiên Đạo, vừa sợ lại vừa giận, các đại lão cũng không ai dám chính diện đối đầu với lửa giận Cổ Huyền Thiên.

Như năm xưa một dạng, Cổ Huyền Thiên không chết, càng là trùng thế đúc Vô Thượng căn cơ. Bọn hắn đều là trọng thương, có chút lâm vào ngủ say.

Đế Hoàng Táng Địa cái kia lũ con hoang càng là được Cổ Huyền Thiên bảo hộ, một mực không tìm được. Có tìm được cũng không có cách xoá bỏ.

Dù sao Đế Hoàng Táng Địa là Cổ Huyền Thiên đỉnh phong thời kỳ toàn lực gia trì, không thiếu vô số đại năng cũng vì nó gia trì qua. Thậm chí nghe nói Cấm Kỵ Chi Môn cũng có phần trong đó.

Lỡ như xúc phạm cái gì cấm chế cho dù Tuyên Cổ Vô Song cũng ôm một vố lớn. Chính vì vậy cũng không ai chịu cầm đầu đi làm chuột bạch hay liều mạng. Đành phải một mắt nhắm một mắt mở.

Bởi vì bị vây nhốt trong một thế giới, tuy có thể nói gần như vô hạn kéo dài sinh mệnh nếu ngươi không đi ra. Nhưng muốn bước ra một bước trên tu vi là không thể nào. Ngươi cũng không lật nổi cái gì sóng gió.

Nhưng nếu như có người từ đó đi ra có thể sẽ bị bọn hắn cảm ứng được, phần lớn sẽ hạ xuống thiên khiển, đạo khiển.

Tất nhiên cũng chỉ là có nguy cơ, còn nếu như dung hợp đạo quả cái kia chính là mười hai thành nắm chặc bị thiên khiển truy đuổi không chết không thôi.

Đế Hoàng Táng Địa ở trong đó một mực đa số người ngủ say bởi vì đều có nguyên nhân của nó.

Nếu như nói Cổ Huyền Thiên thời kỳ đỉnh phong không sao, mặc kệ bọn ngươi nhảy nhót. Nhưng bây giờ tình thế khác.

Nói không dễ nghe chính là Đế Hoàng Táng Địa phải ẩn dấu đi. Giả như mấy cái tồn tại cường đại mà nhảy nhót tưng bừng không tránh sẽ gây ra gợn sóng, bị mò đến được.

Đến lúc đó cho dù không bị giết vào đến nhưng cũng bị người ta rình mò ở ngoài thì cũng không phải tư vị dễ chịu.

Bình Luận (0)
Comment