Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1045.1 - Chương 1045.1048

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1045: Giáp Đại Địa!


Lúc này, người đàn ông mặc thanh sam độ nhiên xòe lòng bàn tay ra, gã chậm rãi nhắm hai mắt lại, phút chốc im lặng, tay phải gã đột nhiên hợp lại: "Vạn Phong Nhận!"

Vừa dứt lời, xung quanh bất ngờ xảy ra chuyện, trong nháy mắt có vô số lưỡi gió lao về phía Diệp Huyên đang bị đám cây khô quấn lấy, những lưỡi gió kia vô sắc vô hình, chúng nó không hề xung đột với đám cây khô mà là trực tiếp xuyên qua không gian, phóng thẳng đến trước mặt Diệp Huyên...

Nhìn thấy cảnh này, đám Chiến Quân cách đó không xa đều nghiêm mặt lại!

Diệp Huyên đang đứng giữa đám cây khô cũng nghiêm túc lại, đây là thủ đoạn gì?

Hắn không dám khinh thường, Diệp Huyên xòe tay phải, kiếm Tiên Linh xuất hiện trong tay hắn, sau một khắc, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái, phóng người xông ra ngoài!

Chỗ hắn lướt qua, đám cây khô lập tức vỡ nát, cùng lúc đó, hai tia kiếm khí nhỏ bé xung quanh Diệp Huyên bỗng chốc phóng ra ngoài bay xung quanh hắn, bởi vì tốc độ của chúng quá nhanh nên đã tạo thành một lồ ng phòng hộ cực lớn bằng kiếm quang ở quanh người hắn!


Chính là hai kiếm khí này đã ngăn lại tất cả lưỡi gió kia.

Thấy Diệp Huyên cầm kiếm chém tời, sắc mặt người đàn ông mặc thanh sam vẫn không thay đổi, hai tay gã đột nhiên chắp lại trước ngực, mặt đất dưới chân gã rung lên kịch liệt, một khắc sau, gã nhẹ giọng nói: "Giáp Đại Địa!"

Bởi vì người đàn ông mặc thanh sam đã xuất hiện ở cách đấy hơn mười mấy trượng!

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn Diệp Huyên, đang định nói chuyện thì sắc mặt gã khẽ biến, vội nghiêng người né tránh, nhưng vẫn chậm một chút, có một tia kiếm quang đã xuyên thủng qua bả vai của gã.

de-nhat-kiem-than-1045-0


1046: Thể Chất Đặc Biệt!  


Thấy cảnh này, sắc mặt đám Chiến Quân ở cách đó không xa chợt trở nên khó coi!  

Đây là thân thể bất tử sao?  

Sắc mặt Diệp Huyên cũng nghiêm lại, người đàn ông mặc thanh sam này quả thật có hơi quỷ dị.  

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn về phía Diệp Huyên, khẽ mỉm cười: "Tiếp đi!"  

Vừa dứt lời, lòng bàn tay gã lại xòe ra, một ngọn lửa đột nhiên bùng lên trong lòng bàn tay gã, ngọn lửa này trắng bệch, trông rất quỷ dị!  

Mà khi ngọn lửa này vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh lập tức nóng lên, không chỉ thể, không gian bốn phía cũng bắt đầu tự cháy.  

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn Diệp Huyên: "Đây là lửa Tử Linh, xếp thứ sáu trong bảng kỳ vật thiên địa, để ta xem thử kiếm của ngươi có thể phá nó không".  

Vừa nói xong, gã hợp hai tay lại, ngọn lửa nhỏ kia đột nhiên hóa thanh một thanh kiếm lửa, sau một khắc, thanh kiếm lửa này bay thẳng đến phía Diệp Huyên.  

Nơi ngọn lửa đi qua, không gian lập tức bị đốt cháy!  

Thấy cảnh này, đám người Chiến Quân vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên, trong mắt hiện lên một tia lo lắng!  

Ở phía xa xa, Diệp Huyên xòe lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn.  

Kiếm Trấn Hồn!  


Diệp Huyên cầm kiếm đâm về phía trước!  

Một chiêu kiếm tung ra, hai mũi kiếm chạm vào nhau, trong nháy mắt, thanh kiếm lửa kia đột nhiên run lên kịch liệt, sau đó bắn ngược về, mà cùng lúc đó, sắc mặt của người đàn ông mặc thanh sam cũng tái lại, gã vội lùi xa lại hơn trăm trượng!  

Gã nhìn chòng chọc Diệp Huyên: "Đó là gì!"  

Đám người Chiến Quân thấy mờ mịt!  

Diệp Huyên im lặng, tâm trạng cực kỳ nặng nề.  

Ban nãy hắn đã sử dụng phân hồn của kiếm Trấn Hồn, nhưng lại thất bại!  

Thất bại!  

Thể chất đặc biệt!  

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc thanh sam cách đó không xa, nhưng giờ khắc này, trong mắt người đàn ông mặc thanh sam kia cũng xuất hiện một tia kiêng kỵ!  

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn chằm chằm Diệp Huyên: "Trong tay ngươi là kiếm gì?"  

Diệp Huyên cười nói: "Kiếm giết người!" 


1047: Giọng Nói Của Bạch Tiên Sinh!  


Vừa dứt lời, hắn lập tức biến mất, một khắc sau, tròng mắt của người đàn ông mặc thanh sam kia đột nhiên co lại, chẳng mấy chốc, gã đột nhiên vỗ một chưởng xuống mặt đất ở phía trước mặt.  

Ầm!  

Mặt đất dưới chân hai người lập tức vỡ nát, mà người đàn ông mặc thanh sam kia đột nhiên thả người nhảy lên một cái, gã tung một quyền nhắm vào Diệp Huyên ở trước mặt, quyền vừa tung ra như sông biển tuôn trào, không gian trước mặt gã lập tức bị rạn nứt, cùng lúc đó, một luồng thế cực lớn lập tức ép Diệp Huyên trước mặt phải dừng lại.  

Đối mặt với chiêu kiếm này của Diệp Huyên, người đàn ông mặc thanh sam chọn cách cứng đối cứng!  

Quyền kiếm vừa đụng nhau...  

Ầm!  

Một tiếng vang lớn như sấm rền nổ lên giữa đất trời, ngay sau đó, hai người chợt liên tục thối lui về sau, mà trong lúc Diệp Huyên lùi lại, một tia kiếm quang đã lặng lẽ phóng tới trước mặt người đàn ông mặc thanh sam!  

Người đàn ông mặc thanh sam không nhìn thấy tia kiếm quang này, nhưng gã lại cảm nhận được!  

Người đàn ông mặc thanh sam đột nhiên đan hai tay lại với nhau, rồi xoay ngang về phía trước.  

Ầm!  


Tia kiếm quang kia vỡn vụn, nhưng người đàn ông mặc thanh sam lại lùi về sau thêm trăm trượng nữa, không chỉ vậy, hai cánh tay gã còn hiện lên vô số vệt kiếm! Nhưng chẳng mấy chốc sau, những vệt kiếm đó đã lặng yên biến mất, cánh tay khôi phục lại bình thường!  

Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên lập tức trở nên nặng nề, đây là đánh không chết à?  

Sắc mặt đám Chiến Quân ở bên cạnh cũng rất khó coi, người đàn ông mặc thanh sam này quả thật quá kinh khủng!  

Người đàn ông mặc thanh sam ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Huyên, tay phải gã duỗi về phía trước, một khắc sau, một thanh trường đao ngưng tụ lại trong lòng bàn tay gã.  

Thấy cảnh này, Thiên Sát và Địa Sát ở cách đó không xa đều quay măt lại nhìn nhau, trong mắt đều ánh lên vẻ nghiêm túc.  

Phía dưới, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc thanh sam kia, lúc này, một giọng nói vang lên trong đầu hắn: "Lùi!"  

Giọng nói của Bạch tiên sinh!  

Lùi?  

Diệp Huyên có chút không hiểu, trực giác nói cho hắn biết, một đao kia, hắn không đỡ được. 


1048: Hắn Không Muốn Rút Lui!  


Có thể sẽ chết!  

Lùi một bước, có vô hạn khả năng!  

Không lùi, chết!  

Xung quanh chợt yên tĩnh lại.  

Một lát sau, Diệp Huyên đột nhiên nhẹ giọng nói: "Nếu như không có ai, ta sẽ lùi! Nhưng nhiều người như vậy, ông đây không lùi được!"  

Vừa dứt lời, hắn ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc thanh sam nọ: "Chiến đi!"  

Lời nói vừa vang lên, chuyện bất ngờ đã xảy ra.

Đánh!  

Âm thanh như tiếng chuông lớn, chấn động đất trời.  

Diệp Huyên vừa dứt lời, một luồng kiếm ý cực mạnh đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể Diệp Huyên. Kiếm ý giống như núi lửa phun trào, xông thẳng lên trời, khiến phía chân trời chấn động.  

Đánh!  


Chết?  

Diệp Huyên hắn cũng sợ chết, càng không muốn chết. Nhưng so với chết thì hắn không muốn bản thân mình hèn nhát hơn!  

Một người đàn ông, hắn có thể nghèo, có thể không có thực lực, nhưng tuyệt đối không thể không có tôn nghiêm, không thể không có nhiệt huyết!  

Nếu như đối phương là lão quái vật, Diệp Huyên hắn không thể đánh lại thì hắn sẽ không chút do dự mà quay người bỏ chạy.  

Nhưng đối phương là một thanh niên trẻ tuổi như hắn!  

Hắn không muốn rút lui!  

Lúc này mà rút lui thì người đàn ông mặc thanh sam trước mắt này sẽ là tâm ma của Diệp Huyên hắn.  

Đánh!  

Diệp Huyên hắn sợ người khác từ khi nào vậy?  

Trên không trung, sau khi người đàn ông mặc thanh sam cảm nhận được kiếm ý của Diệp Huyên thì không chỉ không lùi bước, ngược lại gã còn cất tiếng cười to: "Ha ha... đến đánh một trận sảng khoái nào!"  

de-nhat-kiem-than-1048-0

Bình Luận (0)
Comment