Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 11268

Trong thành, Diệp Huyên từ từ ngẩng đầu nhìn lên trời, trên bầu trời bên ngoài thành có một người đàn ông trung niên đang đứng.  

 

Người đàn ông trung niên đứng thẳng người, tay phải cầm một cái ấn cổ, hòa làm một với trời đất, khí tức thâm sâu khó lường.  

 

Thiên Tri Cảnh.  

 

Lúc này, người đàn ông trung niên cũng đang nhìn Diệp Huyên.  

 

Người đàn ông trung niên nhìn vào mắt Diệp Huyên rồi cười lạnh lùng: “Ngươi có biết ta là ai không? Ta là Thượng Thiên giới…”  

 

Chính vào lúc đó, dường như hắn ta cảm nhận được gì đó, tròng mắt bỗng thu lại.  

 

Vù!  

 

Advertisement

Mọi người vẫn chưa kịp phản ứng thì đã thấy cổ họng người đàn ông trung niên đột ngột rách toạc, một tia máu tóe ra. Tiếp ngay đó, một cái đầu máu me liền chầm chậm rơi từ trên trời xuống.  

 

Mọi người trong thành đều sững sờ.  

 

Diệp Huyên nhìn cái đầu đầy máu me, lắc đầu nhẹ rồi nói: “Ta không có hứng thú biết ngươi là ai”.  

 

Hắn nói xong thì xòe bàn tay, ấn cổ và nhẫn chứa đồ trên tay của người đàn ông đó liền bay vào tay hắn. Hắn liếc nhìn rồi quay đầu bỏ đi.  

 

Lý Bán Tri đứng nhìn theo Diệp Huyên với ánh mắt không thể nào tin nổi.  

 

Không chỉ có Lý Bán Tri, vô số cao thủ trong thành cũng đều nhìn Diệp Huyên chầm chậm rời đi.  

 

Làm sao giết được vậy?  

 

Đấy là suy nghĩ của mọi người lúc này.  

 

Lý Bán Tri bỗng nhẹ nhàng nói: “Một thanh kiếm, hắn đã xuất kiếm nhưng tốc độ quá nhanh, cộng thêm việc thanh kiếm đó quá đặc biệt nữa, vì vậy chúng ta đều không nhìn thấy…”  

 

Nàng ta nói xong thì nheo hai mắt: “Hèn gì hắn không xem kiếm của tiên tổ ra gì”.  

 

Lý Lan Lan đứng bên cạnh Lý Bán Tri hạ giọng nói: “Đại tiểu thư, thực lực của người này mạnh hơn so với dự đoán của chúng ta nhiều”.  

 

Lý Bán Tri im lặng một lúc rồi nói: “Phải tính kế lâu dài”.  

 

Nàng ta nói xong thì quay đầu bỏ đi.  

 

Mặt khác, Thái Sơ Trăn nhìn theo bóng lưng Diệp Huyên, chau mày, không biết đang nghĩ gì.  

 

Trước đại điện, vẻ mặt Cố Trần của gia tộc họ Cố vô cùng khó coi.  

 

Giết chết một cao thủ Thiên Tri Cảnh trong tích tắc chỉ bằng một kiếm.  

 

Đấy là điều mà hắn ta không thể nào làm được.  

 

Lúc này, hắn ta bỗng cảm thấy mặt mình nóng bừng, thì ra chính mình mới là thằng hề.  

 

Một lúc lâu sau Cố Trần mới thở dài.  

 

Phải thừa nhận rằng chuyện xấu hổ này thật sự đã cho hắn ta một bài học.  

 

Làm người không nên tự cao tự đại.  


… 

Bình Luận (0)
Comment