Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1636.2 - Chương 1636.1639

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1636: Chính Là Đường Thanh Hắn Thả Chạy Khi Trước!


Diệp Huyên gật đầu: "Ta hiểu rồi!", nói xong, hắn tỉ mỉ cảm nhận đạo tắc Đại Địa ở trong thần thức.

Không thể không nói, sức mạnh kia thật sự quá hấp dẫn!

Nhưng đây cũng không phải là sức mạnh thuộc về riêng hắn! Bởi vì không có đạo tắc Đại Địa, hắn sẽ không có những sức mạnh này!

Nói cho đúng thì đây cũng chỉ là vật ngoài!

Mà bây giờ, hắn không thể từ bỏ những vật ngoài này, cho dù là Liên Minh Trật Tự hay Đường tộc cũng đều mạnh hơn hắn quá nhiều quá nhiều! Trong tình huống này, nếu hắn còn không dùng vật ngoài thì thật sự chỉ có nước chờ chết thôi!

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên hỏi: "A Việt cô nương, cô là đạo tắc gì vậy?"

Hắn cũng rất tò mò về A Việt này!

A Việt nói: "Mắc mớ gì tới ngươi! Ta nói cho ngươi biết, đừng có mà nhắm vào ta, cũng đừng có mơ tới luôn, nếu không thì ta cắt cổ đấy!"

Diệp Huyên lắc đầu nở nụ cười, tính tình của cô gái này không cáu kỉnh dạng vừa đâu, chẳng kém gì so với đại thần tầng hai lúc trước!


Đại thần tầng hai!

Hắn chợt phát hiện mình có hơi nhớ đại thần tầng hai kia!

Chẳng biết bây giờ nàng ta đi đâu rồi!

Một lát sau, Diệp Huyên lắc đầu, đang định rời đi thì vào lúc này, không gian trước mặt hắn đột nhiên rung lên: "Mau trở về Thần Võ Thành! Lệnh muội gặp nguy!"

Lệnh muội gặp nguy!

Nghe được câu này, sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi, một khắc sau, hắn đã biến mất ngay tại chỗ.

Người truyền lời hắn rất thân quen!

de-nhat-kiem-than-1636-0


1637: Con Sẽ Cố Gắng Hơn Nữa!"  


Đường Phong gật đầu: "Để bọn họ lãng phí sức lực của nhau, cuối cùng vào thời khắc mấu chốt, chúng ta lại ra tay".  

Đường Ách nhìn sang Đường Thanh, cười nói: "Đại tỷ cảm thấy thế nào?", Đường Thanh gật đầu: "Hai vị nói đều có lý, để Tộc trưởng quyết định đi!"  

Đường Ách khẽ mỉm cười, không nói gì nữa mà chỉ lẳng lặng nhìn Đường Diêm.  

Đường Diêm ở phía trên nói: "Tạm thời không ra tay, yên lặng xem tình hình".  

Vừa dứt lời, thân thể ông ta đã biến mất chẳng còn thấy đâu.  

Cường giả Đường tộc ở xung quanh cũng thay nhau rút lui.   

Ngoài điện, Đường Thanh nhìn phía chân trời xa xăm, không biết đang suy nghĩ gì.  

...  

Thần Võ Thành.  

Từ sau chuyện lần trước, bây giờ Thần Võ Thành đã canh phòng nghiêm ngặt, không chỉ thế, tất cả cường giả bên ngoài cũng đã trở về Võ Viện và Kiếm Tông hết.  

Võ Viện.  


Trong một sân tập võ, một cô bé đang đại chiến với một ông lão.  

Tốc độ của cô bé rất nhanh, như ma quỷ vậy, ra tay cũng vô cùng tàn nhẫn, chiêu nào chiếu nấy đều nhắm thẳng vào chỗ yếu của ông lão, nhưng tất cả đều bị ông lão ung dung hóa giải!  

Cô bé này chính là Diệp Liên, mà ông lão kia chính là viện trưởng tiền nhiệm của Võ Viện, Võ Vấn!  

Một lát sau, hai người ngừng lại.  

Võ Vấn nhìn Diệp Liên trước mặt, nói: "Tốc độ vẫn chưa đủ nhanh, ý thức chiến đấu cũng còn kém, nhưng so ra thì đã có tiến bộ hơn trước nhiều rồi!"  

Diệp Liên thi lễ: "Võ gia gia, con sẽ cố gắng hơn nữa!"   . truyện ngôn tình

Võ Vấn khẽ mỉm cười, không thể không nói, ông ta thật sự thích tiểu nha đầu trước mặt này!  

Có lẽ khi ở Thanh Thành đã trải qua rất nhiều khổ cực, nên trên người Diệp Liên chẳng có chút khí chất đỏng đảnh của con nhà giàu, hơn nữa còn vô cùng hiểu chuyện!  

Võ Vấn cười nói: "Cũng đừng vội quá, ở phương diện chiến đấu này không thể vội vàng được, cứ từ từ thôi".  

Diệp Liên gật gật đầu, đang định nói chuyện thì đúng lúc này, trên bầu trời Võ Viện đột nhiên vang lên một tiếng sấm rền nhức tai, ngay sau đó, không gian bỗng bị xé ra một lỗ lớn, chẳng mấy chốc, ba mươi người như ma quỷ đột nhiên vọt ra từ trong đấy, mà lúc chúng hoàn toàn xuất hiện thì đã ở phía trên Võ Vấn và Diệp Liên.  

Sắc mặt Võ Vấn bỗng thay đổi hoàn toàn: "Là người chấp pháp! Tế trận!" 


1638: Hai Cao Thủ Chứng Đạo Cảnh!  


Vừa dứt lời, ông ta lập tức kéo Diệp Liên ra sau lưng, tay phải vội vung lên, một lá chắn màu vàng khổng lồ xuất hiện va vào đám người áo đen kia.  

Mà đúng lúc này, theo từng tia hàn quang lóe lên, lá chắn vàng không lồ lập tức nứt thành vô số mảnh vỡ, một khắc sau, mấy chục tia hàn quang chém thẳng về phía Võ Vấn!  

Tròng mắt Võ Vấn đột nhiên co lại, hai tay ông ta vội chập lại, sau đó ấn về phía trước: "Thiên Linh Thủ!"  

Ầm!  

Một bàn tay khổng lồ xông ra từ không gian trước mặt ông ta, sau đó đánh tới phía đám người mặc áo đen kia! Nhưng bàn tay khổng lồ kia còn chưa đến gần bọn chúng là đã bị chém nát bươm!  

Nhưng vào lúc này, một tiếng kiếm ngân đột nhiên vang lên từ phía chân trời xa xôi, một khắc sau, một ông lão đã xuất hiện trước mặt Võ Vấn, ngay sau đó, một tia kiếm quang b ắn ra, đám người áo đen kia lập tức bị đẩy lùi mười mấy trượng!  

Người đến chính là Kiếm Thánh Siêu Phàm của Kiếm Tông, Việt Vô Trần.  

Ngoài ra vô số kiếm tu của Kiếm Tông cũng vội rời khỏi tông đến Võ Viện.  

Có đến mười hai kiếm tu cấp bậc Đạo Cảnh, trong đó còn có hai vị kiếm tu Chứng Đạo Cảnh nữa!  

Mà tất cả cường giả của Võ Viện cũng lũ lượt chạy đến chắn trước mặt Võ Vấn và Diệp Liên, An Lan Tú và Mạc Tà cũng xuất hiện theo mấy người này.  

Trên không, Tần Thiên lia mắt xuống nhìn đám người phía dưới, trong mắt chẳng chứa chút cảm xúc nào: "Giết!"  

Không hề phí lời!


Giết!  

Ngay sau khi Tần Thiên vừa dứt lời thì ba mươi người chấp pháp lập tức xông về phía đám người Võ Vấn cách đó không xa, những người này cứ như ma quỷ, tốc độ vô cùng nhanh.  

Ngoài ra, những cao thủ kia của Kiếm Tông cũng vội chạy đến Võ Viện, ngoài Việt Vô Trần thì những người còn lại đều bị ngăn chặn.  

Mà Việt Vô Trần vốn đang muốn ra tay thì lại có hai luồng hơi thở mạnh mẽ trực tiếp bao phủ cả người lão.  

Hai cao thủ Chứng Đạo Cảnh!  

Việt Vô Trần không dám lơ là, trầm giọng nói: “Võ Vấn huynh, cẩn thận!”  

Nói xong, lão lập tức hoá thành một luồng kiếm quang bay nhanh về phía hai người kia.  

Hai cao thủ Chứng Đạo Cảnh cũng không dám khinh thường.  

Vị trước mặt này cũng chính là Kiếm Thánh Siêu Phàm.  

Rất nhanh sau đó, bên trên Võ Viện, ba người tạo ra một trận đấu lớn, vô cùng khốc liệt.  

Mà hiện tại, những cao thủ Đạo Cảnh của Võ Viện cũng xông về phía những người chấp pháp kia, thế nhưng trong chớp mắt, họ đã bị áp chế. 


1639: Người Ra Tay Chính Là An Lan Tú. 


Thực lực cách biệt quá lớn!  

Lúc này, một bóng dáng bất chợt xông về phía Võ Vấn và Diệp Liên, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt Võ Vấn.  

Vẻ mặt Võ Vấn dữ tợn, tay phải ông ta nắm chặt thành quyền, đánh mạnh về phía trước.  

Ầm!  

Quyền này vừa được đánh ra thì một luồng năng lượng mạnh mẽ giống như núi lửa bùng nổ thổi bay ra từ trên nắm đấm của ông ta, thanh thế kinh người.  

Mà lúc này, bóng đen kia ở trước mặt Võ Vấn đột nhiên cũng ra quyền.  

Một quyền vô cùng đơn giản!  

Thế nhưng quyền này đánh ra thì năng lượng từ nắm đấm của Võ Vấn lập tức biến mất không thấy tăm hơi, ngay sau đó, ông trực tiếp lùi mạnh về sau.  

Bóng dáng kia vẫn chưa đuổi theo Võ Vấn, mà xông về phía Diệp Liên cách đó không xa.  

Nhìn thấy bóng dáng đó xông đến, vẻ mặt Diệp Liên vô cảm, không chút e sợ.  

Ngay khi bóng dáng đó tiến đến gần Diệp Liên thì một thanh trường thương đột nhiên phóng thẳng lên trời từ bên sườn kẻ đó, trường thương như điện, mang theo âm thanh bén nhọn chói tai.  

Bóng người không thể không dừng lại, bởi nếu kẻ đó không dừng lại, cho dù có bắt được Diệp Liên, cây thương này cũng sẽ xuyên thẳng qua đầu kẻ đó.  


Một cây thương này cũng đủ để đe dọa đối phương!  

Bóng người đột ngột dừng lại, tay phải hắn vươn sang bên phải trực tiếp nắm lấy thanh trường thương trong lòng bàn tay.  

Ầm!  

Bóng người mạnh mẽ chặn lại thanh trường thương kia.  

Mà sức mạnh của thanh trường thương này lập tức bị chấn vỡ, bao trùm lấy bóng người, bóng đen tan đi, đó là một người đàn ông trung niên tóc dài ngang vai.  

Ngay lúc này, một cái bóng trắng lướt ngang trong sân, bàn chân đạp trực tiếp trên thanh trường thương.  

Ầm!  

Người đàn ông trung niên tóc dài trong nháy mắt đã lùi mạnh ra sau đến mười trượng!  

Người ra tay chính là An Lan Tú.  

An Lan Tú che chắn ở trước mặt Diệp Liên, nàng bình tĩnh nhìn người đàn ông tóc dài thì hắn ta đột nhiên biến mất.  

An Lan Tú nhíu mày, bỗng chốc hai tay nàng đánh mạnh về phía trước.  

de-nhat-kiem-than-1639-0

Bình Luận (0)
Comment